Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1368
Chương: Ngày Sau Tái Chiến
———————
Trước kia, Vân Phi Dương đã lĩnh ngộ được tầng ba của Cấm Vạn Kiếm Quy Tông, nhưng khi tu luyện Thần kỹ Vạn Kiếm Quy Tông chính tông thì cần phải lĩnh ngộ thêm một lần nữa.
Cũng may, tư chất tên này nghịch thiên không, trước khi đến Thiên Kiêu Điện đã lĩnh ngộ được.
Chắc do tính cách, lần lĩnh ngộ tầng ba này cũng là Nếu Ta Thành Kiếm, Thiên Hạ Không Kiếm.
Đối mặt Đao Đạo cường giả như Bá Đao, Vân Phi Dương lần đầu thi triển ra.
Không hề nghi ngờ, đệ tam trọng cảnh do Thần kỹ chân chính diễn hóa ra có uy lực tuyệt đối mạnh hơn cấm thật do Liễu Nhu cải tạo!
“Hô —— “
Vân Phi Dương huy động Hắc Ma Kiếm, cự kiếm ầm vang chém xuống mang theo khí thế phá hủy bầu trời, phá hủy hết thảy!
– Ngọa tào!
– Quá ngưu bức!
Võ giả xem chiến thấy hai người ngưng tụ đao kiếm vũ kỹ mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa hung hăng tê liệt bầu trời, tâm thần bị rung động thật sâu!
Đao kiếm quyết đấu cực kỳ hiếm thấy trong tầng thứ Bán Tiên đỉnh phong, có thể dùng từ khủng bố để hình dung!Vô số cường giả không muốn bỏ lỡ một màn này, ánh mắt khóa chặt màn sáng, nhìn đao và kiếm đang chậm rãi tới gần.
“Oanh —— “
Cuối cùng, đao và kiếm tiếp xúc, tiếng vang đinh tai nhức óc thông qua màn sáng truyền đến để tai mắt của mọi người dâng lên cảm giác đau đớn.
Ở ngoại giới đã có tiếng vang như thế, có thể nghĩ, tại khu giao chiến Xích Huyết đại lục còn không thể tưởng tượng cỡ nào!
“Hưu!”
Khu vực màn sáng trong nháy mắt phai mờ.
Hiển nhiên, cự kiếm và cự đao đối kháng hình thành lực lượng đáng sợ, từ đó phá hủy hình chiếu trận pháp trên Xích Huyết đại lục!
– Đáng giận!
Cường giả tu luyện đao kiếm hai đạo kém chút phun ra một ngụm máu, trong thời khắc mấu chốt lại không thể tận mắt nhìn thấy đao kiếm đối kháng, quả thực tiếc nuối khôn nguôi!
“Hưu!”
Không bao lâu, hình chiếu trận pháp lần nữa xuất hiện, đám cường giả đang sụp đổ vội vàng nhìn lại khu vực đao kiếm đối kháng, bụi đất đang chầm chậm rơi xuống.
Hai đạo vết nứt không gian rất sâu, rất bắt mắt hiện ra trong tầm mắt mọi người!
Bọn họ biết, đây là dấu vết do Vân Phi Dương và Bá Đao chém ra đao kiếm vũ kỹ di lưu lại, vì lực lượng quá mạnh, không gian muốn khép lại phải cần một khoảng thời gian.
Không phải trọng điểm.
Trọng điểm là ai thua ai thắng?
Cùng một thời gian, võ giả bình thường quan sát màn sáng đều dời ánh mắt xuống, lúc này nhìn thấy Vân Phi Dương và Bá Đao vẫn đang đứng yên tại chỗ.
Khu vực trăm trượng giữa bọn họ đột ngột xuất hiện một cái khe to lớn như vách núi, sâu không thấy đáy!
“Tê!”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
Phải biết, vết nứt lan tràn rất dài, nhìn qua màn sáng căn bản không nhìn thấy cuối đường, ít nhất cũng phải đến vạn lý!
Xích Huyết đại lục được xây dựng trên cơ sở Phiêu Miểu giới, dù không gian hay mặt đất đều cứng phi thường.
Hai người tung nhất đao nhất kiếm đối kháng vậy mà chém ra vết rách sâu lớn như vậy, quả thực đáng sợ, quá kinh khủng!
Mọi người cứ như vậy nhìn Vân Phi Dương và Bá Đao, mà hai người vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, mắt nhìn đối phương.
Ai thua? Người nào thắng?
Hoặc ngang cơ?
“Phốc.”
Đột nhiên, Bá Đao phun ra ngoài một ngụm máu, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, Kim Ti Đại Hoàn Đao tuột tay, rơi xuống đất.
“Ha ha ha!”
Bá Đao đột nhiên cười to, trong tiếng cười có thống khoái, nói.
– Hay cho một chiêu Nếu Ta Thành Kiếm, Đao Cũng Không Được!
– Vân Phi Dương!
Hắn dừng cười, ánh mắt hiện ra vẻ bội phục, nói.
– Ngươi thắng, ta thua.
Vừa dứt lời, thân thể đột nhiên nghiêng đi, sau cùng ầm vang ngã xuống đất, mà đầu gối chưa từng khụy xuống.
Cả cuộc đời Bán Tiên cửu phẩm đỉnh phong cả đời đắm chìm trong đao pháp này trải qua vô số lần chiến đấu, có thắng cũng có thua.
Đánh một trận với Vân Phi Dương, mặc dù chỉ là một chiêu, tuy thua nhưng lại thua tâm phục khẩu phục, thua rất thẳng thắn.
Đây là một võ giả chân chính, truy cầu không phải thắng thua, mà truy cầu có thể giao thủ cùng cường giả chân chính, dù bại cũng không hối hận.
– Như vậy đã thua?
Thiên kiêu trong Thiên Kiêu Điện, từng người trợn to hai mắt, hiển nhiên rất ngoài ý muốn việc Bá Đao bại trận.
– Phi Dương ca quá mạnh!
Viêm Sương nắm quyền.
– Ta cũng phải nỗ lực đột phá, tranh thủ sớm ngày bước vào đỉnh phong, bước vào Bán Tiên đại viên mãn, không thể bị hắn hất ra quá xa!
Bá Đao thua, ngã xuống.
Nhưng ánh mắt mọi người vẫn khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, bởi vì tên kia còn đang đứng tại chỗ không nhúc nhích.
– Một đao kia của Bá Đao cũng dị thường cường hãn, sợ rằng tên này cũng gặp phản phệ không nhỏ.
Có người nói.
Thiên kiêu khác bày tỏ đồng ý.
Khủng bố đối kháng VỪA rồi khẳng định sinh ra khủng bố lực phản phệ, Bá Đao bị chấn thương, chấn động thổ huyết, bọn họ không tin Vân Phi Dương không có việc gì.
Thực tế thì sao?
Vân Phi Dương thật có việc.
Giờ phút này, hắn đang cố gắng áp chế máu tươi đang sôi trào bên trong cơ thể, cuối cùng không có phun ra ngoài, sinh mệnh thuộc tính càng không ngừng tuôn ra chữa trị kinh mạch bị hao tổn.
Đánh với Bá Đao một trận, hắn thắng.
Nhưng thắng rất gian nan.
Nếu như đối phương lại nhiều thêm một chút lực lượng, hoặc lĩnh ngộ đao pháp cao thêm một chút, đao kiếm đối kháng lần này, chỉ sợ sẽ lưỡng bại câu thương.
“Hô!”
Sau khi kinh mạch bị hao tổn được chữa trị, Vân Phi Dương phun ra một ngụm trọc khí, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt cũng dần dần hồng nhuận.
“Keng!”
Hắc Ma Kiếm vào vỏ.
Vân Phi Dương quay người rời đi, chỉ để Bá Đao một người đang nằm dưới đất, kinh mạch bị hao tổn, năng lượng tiêu hao nghiêm trọng, mà hắn còn ngưng tụ sức lực cuối cùng, la lớn.
– Ngày sau tái chiến!
– Ngày sau tái chiến!
Vân Phi Dương ngừng chân đáp.
– Thiên Tinh Bảng 15, đào thải.
Âm thanh lớn truyền khắp Xích Huyết đại lục, thiên kiêu ẩn thân ở chỗ tối, sắc mặt từng người hiện vẻ kinh biến.
– Quả nhiên, tiếng nổ vang như trời sập vừa rồi tất nhiên là chiêu Phách Thiên Nhất Đao của Bá Đao!
Rất nhiều Thiên kiêu nhớ tới một màn vừa rồi, tâm thần rung động.
Tuy bọn họ cách khu vực Vân Phi Dương cùng Bá Đao giao chiến rất xa cũng không thấy được đao kiếm giao nhau nhưng cảm nhận được sự khủng bố bên trong dao động của đất núi.
Thậm chí.
Có rất nhiều Thiên kiêu ngửi được kiếm khí nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, hiển nhiên Bá Đao đang giao thủ cùng một cường giả kiếm đạo.
– Đánh bại Bá Đao lấy đao pháp xưng danh đến cùng là ai?
Mọi người suy đoán.
Bọn họ không cho rằng Hoàng Thiện, bởi vì căn cứ quy định, Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng bị cấm dùng binh khí khi lịch luyện.
Thiên Tinh Bảng mười một Tề hoàng?
Lại hoặc Thiên Tinh Bảng mười hai Cảnh Thương?
Không có khả năng.
Mặc dù hai người này dự thi, thực lực gần với Hoàng Thiện nhưng cũng không tinh thông kiếm đạo cũng không có kiếm khí, khẳng định khó có thể đánh bại Bá Đao.
Chờ chút.
Kiếm? Kiếm! ! !
Đột nhiên, Thiên kiêu bình thường đang tự hỏi vấn đề này không tự chủ nghĩ đến một người, mà người kia chính là Vân Phi Dương!
Bên trong tất cả người dự thi, chỉ có hắn và Bá Đao, một người đeo kiếm, một người mang bối đao.
Khi Vân Phi Dương tiến vào Thiên Kiêu Điện, thanh Long Viêm Kiếm bị xiềng xích trói buộc, vỏ kiếm hiện lên màu xích hồng rất bắt mắt.
Rất nhiều người cảm thấy kiếm này bất phàm, nhưng lại chưa bao giờ thấy Vân Phi Dương động tới, cho nên cũng không biết kiếm đạo của hắn đến cùng mạnh hay yếu.
– Chẳng lẽ, thật sự là hắn đánh bại Bá Đao?
Rất nhiều người nói thầm.
Nhưng trong lòng càng nhiều vẫn không muốn tin tưởng.
Dù sao, Vân Phi Dương bài danh rất thấp trong Thiên Tinh Bảng, làm sao có thể đào thải hạng 15 Thiên Tinh bảng – Bá Đao đây.