Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1364
Chương: Thiên Tinh Bảng Lịch Luyện Bắt Đầu
———————
Không ai sẽ nghĩ tới, lúc Hoàng Thiện tràn ngập sát ý cảnh cáo, Vân Phi Dương lại kéo Cơ Phỉ Nhã vào lòng, nói ra lời nói kia.
Khiêu khích.
Tuyệt đối gây hấn!
Mọi người ngơ nhác nhìn về phía Vân Phi Dương, trong lòng bội phục nhiều hơn, dù sao, đối mặt hạng mười Thiên Tinh Bảng, Thiên kiêu Bán Tiên đại viên mãn, đổi lại là mình, tuyệt không dám.
Hoàng Thiện nắm chặt song quyền, có thể thấy rõ ràng từng cái gân xanh xuất hiện, con ngươi phát ra sát ý mãnh liệt chưa từng có!
Nữ nhân mình thích bị Vân Phi Dương ôm, không thể tiếp nhận, cho nên, sau khi lịch luyện bắt đầu, nhất định phải đùa chơi chết hắn!
Sát khí nồng nặc lan tràn khắp diễn võ trường, sắc mặt rất nhiều Thiên kiêu kinh biến, trong lòng xác định, Hoàng Thiện động sát cơ.
Mà điều này rõ ràng do Vân Phi Dương tìm đường chết tạo ra!- Gia hỏa đáng thương, còn sống không tốt sao?
Mọi người âm thầm lắc đầu, ánh mắt nhìn main ta lại thêm một chút thương hại.
“Xoát!”
Đại trưởng lão từ đằng xa bay tới, nói.
– Thiên kiêu mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng tiến vào trận pháp.
Hoàng Thiện nghe vậy, trừng Vân Phi Dương một cái, quay người đi về phía trận pháp ở trung ương diễn võ trường.
Đợi hắn rời đi, Cơ Phỉ Nhã lúc này tránh thoát, gương mặt tinh xảo đỏ ửng, đại mi cau lại mang theo một tia xấu hổ giận dữ, nhìn quan có một cảm giác phong tình khác.
Nàng tu luyện võ đạo nhiều năm, lần thứ nhất bị nam nhân kéo, thế mà còn bá đạo ôm trong lòng như vậy, cho nên rất tức giận, rất bất mãn.
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương thấp giọng nói.
– Ta chỉ muốn chọc tức tên kia, không phải cố ý chiếm tiện nghi của cô.
– Ta biết.
Cơ Phỉ Nhã nỗ lực để cho mình bình tĩnh, tiêu trừ đỏ ửng trên khuôn mặt, tiếp theo nhìn về phía Vân Phi Dương, nói.
– Ngươi làm như vậy sẽ chỉ làm mình lâm vào vạn kiếp bất phục.
Hoàng Thiện là dạng người gì, nàng biết rất rõ, nếu như động sát cơ, dù có quy định các Thiên kiêu không được tự giết lẫn nhau cũng sẽ không cố kỵ xuất thủ.
– Vạn kiếp bất phục?
Vân Phi Dương nỉ non.
– Ta trải qua nhiều rồi.
Khi nói chuyện, hai con ngươi phát ra một cỗ ánh sáng kỳ quái để Cơ Phỉ Nhã ngạc nhiên, phảng phất như nhìn thấy hắn trải qua rất nhiều lần vạnkiếp bất phục từ trong đó.
– Thiên kiều Thiên Tinh Bảng ngoài mười vị trí đầu tiến vào sân lịch luyện.
Nhưng vào lúc này, thanh âm Đại trưởng lão truyền đến.
– Đi thôi.
Vân Phi Dương cất bước đi tới, Cơ Phỉ Nhã theo phía sau, nhìn bóng lưng trước mặt không khỏi có một loại ảo giác, hắn giống như rất tự tin, giống như không có chút lo lắng.
Trận pháp trung ương diễn võ trường thông đến một mảnh đất cằn cỏi sỏi đá, bùn đất hiện lên màu xích hồng giống như bị dính máu.
Xích Huyết đại lục.
Một không gian độc lập do cao tầng Thiên Kiêu Điện mở ra, diện tích không khác đại lục Phàm Giới nhưng cường độ lại không khác Phiêu Miểu giới.
Thiên Tinh Bảng lịch luyện các kỳ trước đều cử hành ở chỗ này, thiên kiêu bài danh từ mười một đến ba mười sáu phải sinh tồn ở chỗ này bảy ngày mới có thể chiến thắng.
Thiên kiêu mười vị trí đầu thì trong bảy ngày tìm kiếm được hai mươi sáu Thiên kiêu khác, đào thải hết mới được tính thắng lợi.
Đây là một trò chơi mèo vờn chuột, Thiên Tinh Bảng mười vị trí đầu – Hoàng Thiện là mèo, bọn người Vân Phi Dương là chuột.
“Ông!”
“Ông!”
Từng đạo lưu quang thông qua trận pháp truyền tống xuất hiện tại Xích Huyết đại lục, màn sáng trên bầu trời Phiêu Miểu giới nhất thời sáng lên.
Vân Phi Dương và đám thiên kiêu bị truyền tống đến vị diện này, phân tán tại các ngõ ngách khác nhau.
– Bắt đầu!
Võ giả Phiêu Miểu giới sớm đã chờ đã lâu nhất thời phấn khởi, bọn họ đã đợi thật lâu.
– Lâm huynh, mau nhìn!
Đột nhiên, có người chỉ khu vực góc dưới bên trái màn sáng, cả kinh hô.
– Là tên kia!
– Ngọa tào, thật sự là hắn!
Võ giả gọi Lâm huynh trừng mắt.
Nửa năm trước, hai người từng kết bạn tiến về Kim Nhận Nhai, tận mắt nhìn thấy một người trẻ tuổi đeo kiếm hàng phục Kim Nghê Thú, đánh sấp Kim Tinh Nghiêu.
Màn sáng bọn họ khóa chặt hiện tại phản chiếu hình ảnh một Thiên kiêu dự thi chính là người trẻ tuổi đeo kiếm trâu bò kia!
– Nguyên lai, người này là thiên kiêu Thiên Tinh Bảng, khó trách sẽ mạnh như vậy!
Lâm huynh sợ hãi than.
Rất nhiều cường giả của các gia tộc ở Kim Thành cũng phát hiện Vân Phi Dương, nội tâm cũng chấn kinh không thôi.
Phải biết, bọn họ đã từng đã đoán, Vân Phi Dương có lẽ là thiên kiêu Thiên Kiêu Điện, thậm chí còn suy đoán là mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng.
Nhưng khi hắn theo hai mươi lăm người dự thi khác cùng bị truyền tống đến Xích Huyết đại lục lại chứng minh cũng không phải mười vị trí đầu!
– Trời ạ.
Một tên gia chủ cả kinh hô.
– Không phải mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng đã nắm giữ thực lực chà đạp Bán Tiên đại viên mãn, người này thật đáng sợ!
Vân Phi Dương hiển nhiên không nghĩ tới việc hình ảnh ở Xích Huyết đại lục sẽ truyền ra màn sáng, rất nhiều võ giả đang khiếp sợ ngoài kia.
Giờ phút này, hắn đang đi trong một sơn lâm hơi có vẻ tối tăm, nguyên niệm điên cuồng thi triển, cũng không phát hiện có Thiên kiêu trong vòng nghìn dặm.
– Thế giới này chắc rất lớn, chắc cần một quãng thời gian mới tìm được tên kia.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
Tên kia là nào?
Hoàng Thiện!
Mục đích chính yếu nhất của Vân Phi Dương tham gia Thiên Tinh Bảng lịch luyện không phải tích phân, mà chính là tên hạng mười Thiên Tinh Bảng này.
Một năm trước bị hắn đánh một quyền trên diễn võ trường, nếu bây giờ có thể cuồng loạn đối phương một hồi dưới sự chứng kiến của toàn bộ võ giả Phiêu Miểu giới, quả thật rất thoải mái.
– Thiên Tinh Bảng lịch luyện lần thứ 9,637, chính thức bắt đầu.
Đột nhiên, bầu trời Xích Huyết đại lục vang lên thanh âm của Đại trưởng lão.
– 9,637…
khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
– Lịch luyện này đã kéo dài một vạn năm.
Thiên kiêu dự thi đang phân tán ở các khu vực khác nghe được thanh âm, ánh mắt lấp lóe hưng phấn, đồng thời cũng mang theo một ít khẩn trương.
Tuy bọn họ biết nhân vật chính của mỗi lần Thiên Tinh Bảng lịch luyện là mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng, nhưng nếu như sinh tồn một canh giờ thì sẽ có tích phân được cộng vào.
“Xoát!”
“Xoát!”
Rất nhiều Thiên kiêu thi triển thân pháp tìm kiếm khu vực có thể ẩn nấp.
Bọn họ không cần phải chém giết, mà chính là sống sót!
Một chỗ nào đó trên Xích Huyết đại lục, sau khi lịch luyện bắt đầu, Hoàng Thiện đang phi hành tốc độ cao giữa bầu trời, nguyên niệm điên cuồng lan tràn ra mấy ngàn dặm xung quanh.
– Vân Phi Dương.
Hắn phẫn nộ quát to.
– Đừng để ta tìm thấy ngươi, nếu không, kết cục không phải chết, cũng là phế!
Trong lúc phi hành, Hoàng Thiện phát hiện một tên thiên kiêu nhưng căn bản không để ý, bởi vì mục tiêu hắn chỉ có một, Vân Phi Dương!
– Mẹ ta ơi…
Thiên kiêu kia ở đằng sau cự thạch thấy Hoàng Thiện bay qua trên đầu mình, thân thể kề sát vách đá, hoảng sợ sắc mặt tái nhợt.
Hắn không hoài nghi chút nào, nếu như Hoàng Thiện bay xuống, mình sẽ bị đào thải ra.
– Nhờ có tên kia a.
Người Thiên kiêu này biết, Hoàng Thiện khẳng định phát hiện mình nhưng không động thủ nhất định là không thèm để ý đến mình mà đi tìm Vân Phi Dương trước.
Ngoại giới, võ giả xem chiến không rõ ràng cho có chút buồn bực, sao Thiên kiêu mười vị trí đầu không động thủ, chẳng lẽ không có phát hiện người dự thi trốn sau cự thạch?
“Bành!”
Đột nhiên, màn sáng truyền đến tiếng bạo hưởng.
Mọi người vội vàng nhìn lại thì thấy bên trong một màn sáng, một người dự thi phát ra khí chất cao quý quanh thân đã đánh một Thiên kiêu dự thi bay ra ngoài.
– Thái Tử Thần Ẩn giới!
– Không nghĩ tới hắn đã tấn thăng vào Thiên Tinh Bảng!