Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1362
Chương: Thái Vũ Lại Hiện Ra!
———————
Thượng Càn Tiên Công là tâm pháp đến từ Tiên Giới, bên trong viết vạn chữ nhưng tinh túy chân chính chỉ có ba mươi sáu chữ.
Tìm hiểu sâu kỹ chỉ có thể lĩnh ngộ đến tầng chín cùng cảm ngộ thiên địa pháp tắc càng sâu.
Vân Phi Dương khổ tu hai mươi năm, không có tiến triển mảy may, trong lúc đó nhớ lại Tiên Môn do Kim Tinh Nghiêu phát động, lúc này mới cảm ngộ ra ba mươi sáu chữ.
Không thể không nói, đây là duyên phận.
Càng duyên phận là.
Duy Đạo Độc Tôn bên trong khẩu quyết ba mươi sáu chữ lại để cho Vân Phi Dương liên tưởng đến lời nói thâm ảo của tiện nghi sư tôn từng nói qua cho mình.
Đạo là gì?
Đạo là người, đạo là thiên, đạo là địa, đạo là vạn vật, ta tức là đạo, đạo tức là ta!
Bắt nguồn từ lý giải như thế, Vân Phi Dương thuận lợi thấu hiểu khẩu quyết ba mươi sáu chữ của Thượng Càn Tiên Công, thuận lợi bước vào tầng mười.
Sau khi đột phá, khí tức tấn cấp Bán Tiên đại viên mãn xuất hiện, sau đó kích phát được Tiên Môn đến từ Chân Vũ Thần Vực!
Nhưng để Vân Phi Dương bất ngờ là, khi Tiên Môn hiện ra trên bầu trời Phi Dương Giới, tiện nghi sư tôn vậy mà đứng phía trên vô cùng tiện, gió nhẹ thổi, áo bào bay múa ra vẻ rất đạo mạo.
“Ha ha ha!”
Thái Vũ cười nói.
– Đồ nhi ngoan, sư đồ hai ta lại gặp mặt, thời gian này vừa vặn rất tốt.
Trong tiếng cười phát ra một loại khí tức nào đó để đám người La Mục có loại cảm giác tắm rửa trong vui sướng.
Mẹ ta ơi.
Chỉ cười nói đã cao thâm khó lường, người này không khỏi quá kinh khủng đi!
Liễu Nhu trong lúc khiếp sợ lại vui vẻ nói.
– Thật sự là Thái Vũ tiền bối!
Nàng nắm giữ trí nhớ kiếp trước, tự nhiên gặp qua Thái Vũ cũng biết thực lực hắn thâm bất khả trắc.
Ánh mắt Thái Vũ khóa chặt trên người Liễu Nhu, cười nói.
– Tiểu nha đầu, chúng ta lại gặp mặt.
Liễu Nhu vội vàng hành lễ, cung kính chào.
– Tham kiến tiền bối.
Thái Vũ hòa ái cười một tiếng, ánh mắt quét về phía bọn người La Mục, vẻn vẹn một ánh mắt đã để mọi người có loại cảm giác bị nhìn xuyên hết thảy.
“Ừng ực.”
Cả đám nuốt một miếng ngụm bọt.
Sư tôn này của Vân Phi Dương quả thực quá trâu, quả thực là Thần chân chính a!
– Đồ nhi, những năm nay ngươi có phải lười biếng, sao mới tìm được bao nhiêu người mang thần hồn thế này?
Thái Vũ lắc đầu nói.
Vân Phi Dương sụp đổ nói.
– Còn không phải tại ngài để bọn họ phân tán ở các giới, muốn tìm được khó như lên trời!
“Ai.”
Thái Vũ nói.
– Ta cũng vì muốn tốt cho ngươi, nếu không lại như thế nào tiến về Dược Giới, tiến về Cửu U Giới được đề bạt nhanh như vậy chứ.
Vân Phi Dương chấn động tâm thần.
Lão thần côn vậy mà biết hết những chuyện mình trải qua lúc trước, xem ra lão có năng lực không cần đoán cũng biết a!
Thái Vũ nhẹ nhàng bay xuống, chỉ Tiên Môn cười nói.
– Sư tôn chuẩn bị Tiên Môn đặc biệt to dày vì ngươi nè, thử đấm nát nó đi.
– Tiên Môn đặc biệt to dày?
Vân Phi Dương kém chút ngã quỵ.
Sau khi Tiên Môn xuất hiện, hắn liền phát hiện dù quy mô hay ẩn chứa thiên địa pháp tắc đều mạnh hơn Tiên Môn Kim Tinh Nghiêu rất nhiều, nguyên lai là cố ý chỉ định!
– Ngài chơi ta à!
Vân Phi Dương phát điên nói.
– Ta làm sao đấm nát Tiên Môn mạnh như vậy!
Thái Vũ cười nói.
– Có lẽ có thể thành công đấy.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương hồi phục lại tâm tình, nhìn về phía toà Tiên Môn gần như chiếm hết toàn bộ bầu trời Phi Dương giới, hai con ngươi lấp lóe chiến ý nồng đậm.
Đấm nát nó.
Mình có thể bước vào Chân Vũ Thần Vực!
“Xoát!”
Vân Phi Dương bay lên.
Khi hắn đứng trước cự đại Tiên môn, thiên địa pháp tắc cường thế chen chúc mà đến, cảnh giới thuận lợi bước vào Bán Tiên đại viên mãn!
“Hô!”
Năng lượng hạch lấp lóe tia sáng chói mắt dần dần thuế biến, lực lượng cuồng bạo theo kinh mạch lan tràn, rất nhanh đã trải rộng toàn thân.
Cùng lúc đó, Tiên thông chỉ có Bán Tiên đại viên mãn mới có thể lĩnh ngộ cũng ngưng tụ thành hình trong thức hải.
Đó là Tiểu Tiên Vực!
“Hô!”
Vân Phi Dương phun ra một ngụm trọc khí, tâm thần được gột rửa trước đó chưa từng có, có lý giải hoàn toàn mới đối với hết thảy, dù cát bụi nhỏ bé nhất giữa thiên địa đều giống như phát sinh biến chất.
– Đây chính là cảnh giới tối cường vạn Giới à?
– Thoải mái, vô cùng thoải mái!Vân Phi Dương lần nữa nhìn về phía Tiên Môn, nhất thời phát hiện cửa lớn trước mặt không còn đáng sợ, cảm giác tự ti cũng không còn sót lại chút gì.
– Trong thiên địa này, cánh cửa nào cũng không thể ngăn cản được ta!
Vân Phi Dương lạnh lùng hét lớn, nắm chặt tay phải bạo phát lực lượng toàn thân đập tới.
Một quyền này đại biểu võ giả đến từ vạn giới khiêu chiến quy tắc do Chân Vũ Thần Vực chế định, đấm nát hay thất bại, rửa mắt mà đợi!
Thái Vũ đứng xa xa nhìn lấy đồ nhi huy quyền, ánh mắt phát ra tia kiên định có chút vui mừng gật đầu.
“Oanh!”
Cuối cùng, một quyền của Vân Phi Dương đánh vào cự đại Tiên môn, gợn sóng năng lượng cuồng bạo trong nháy mắt khuếch tán ra xung quanh, dần dà tràn ngập toàn bộ Phi Dương giới.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Nắm tay phải Vân Phi Dương sưng to, thân thể lui nhanh ra sau, sắc mặt dữ tợn, rất khác biệt với vênh váo lúc trước.
Còn về Tiên Môn vẫn nguy đứng đó, không bị đấm nát, sau đó dần dần phai mờ trong vết nứt không gian, bầu trời lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.
“Bành!”
Vân Phi Dương rơi trên mặt đất, xoa xoa nắm tay phải, nhìn Tiên Môn biến mất, sắc mặt dữ tợn quát.
– Đáng giận!
“Ai.”
Thái Vũ xuất hiện trước mặt hắn, lắc đầu.
– Đồ nhi, ngươi vẫn không thể nào đấm nát cái Tiên Môn to dày đặc biệt này.
Vân Phi Dương không nói.
Làm một cuồng nhân, không thể đấm nát Tiên Môn thông đến Chân Vũ Thần Vực quả thật đả kích hắn không nhỏ.
– Bất quá.
Thái Vũ cười nói.
– Nếu như đổi lại Tiên Môn phổ thông, lấy thực lực ngươi và lý giải đối với Đạo, chắc có thể đấm nát.
Vân Phi Dương co giật khóe miệng.
Còn có mặt mũi mà nói thế nữa, cái Tiên Môn đặc biệt to dày này không phải ngươi cố ý chỉnh ra để hại ta cuối cùng thất bại à.
Thái Vũ nói.
– Đồ nhi, võ giả trong Giới có hai lần cơ hội đấm nát Tiên Môn, khi nào ngươi cảm thấy mình mạnh lên thì triệu hoán ra lần nữa để oanh kích lần thứ hai.
– Còn có cơ hội?
Vân Phi Dương đại hỉ.
– Bất quá.
Thái Vũ ngưng trọng nói.
– Vi sư cảnh cáo ngươi, nếu không nắm chắc thì chớ có tuỳ tiện triệu hoán Tiên Môn, nếu một khi không thể đấm nát, cơ hội tiến vào Chân Vũ Thần Vực chỉ có một phần vạn.
Một phần vạn , tương đương với không có cơ hội.
Thần sắc Vân Phi Dương dần trở nên nghiêm nghị.
Thái Vũ nói.
– Xem phân lượng ngươi uẩn dục ra một đại Giới như thế, vi sư chỉ cho ngươi một con đường sáng.
– Đường sáng?
Vân Phi Dương lúc này theo sát đi tới, trên mặt xuất hiện mỉm cười, hắn thấy con đường của lão thần côn này rất đáng tin.
Thái Vũ nói.
– Sau khi tái tạo lại Thần Giới, ngươi sẽ thu hoạch được vô lượng công đức, vào lúc đó có lẽ có thể giúp ngươi đấm nát Tiên Môn.
– Ta hiểu rõ.
Vân Phi Dương nói.
– Há, đúng rồi.
Thái Vũ nói.
– Sư tôn ta định một chiến ước cho ngươi, đối thủ rất mạnh bây giờ đã leo lên Chân Vũ Thần Vực đang đợi ngươi đến đó.
– Không phải chứ?
Vân Phi Dương sụp đổ nói.
– Không có ta đồng ý, sao ngài có thể tùy tiện định ra?
– Không có lòng tin hay sợ đánh không lại?
– Đánh rắm, Vân Phi Dương ta từ trước đến nay đều rất tự tin, chưa sợ qua người nào.
– Thì đúng rồi.
Thái Vũ cười nói.
– Đã có lòng tin, không sợ người nào, vậy thì chiến!
“Ách?”
Vân Phi Dương khẽ giật mình, phát hiện mình bị thần côn này xảo trá nhưng lắc đầu nói.
– Chờ ta bước vào Chân Vũ Thần Vực rồi nói sau.
Thái Vũ nói.
– Người này tên Lão Tử Bất Bại, thiên tư rất mạnh, hoàn toàn không kém ngươi.
– Lão Tử Bất Bại?
Vân Phi Dương im lặng.
– Danh tự quá chảnh.
Thái Vũ vung tay nói.
– Đồ nhi, cố gắng lên, vi sư ở Chân Vũ Thần Vực đợi ngươi đến.
Nói hết lời, bóng người mơ hồ, biến mất trước mặt Vân Phi Dương, rất có phong phạm của ẩn thế đại năng.