Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1347
Chương: Hàng Phục Ba Thần Thú
Trăm năm trước, quần đảo Khô Lâu xuất hiện một đám hải tặc chiếm núi làm vua, tùy ý ngược sát sinh linh, làm thần thú trấn hải, Thủy Kỳ Lân tự nhiên biết được.
Làm thần thủ hộ, nó nhất định phải nghiêm trị nhóm hải tặc này, cho nên trong một ngày nào đó giết đi qua.
Nói thật, lấy thực lực Thủy Kỳ Lân, phun một bãi nước miếng đã có thể tuỳ tiện mạt sát nhóm hải đạo, nhưng để nó ngoài ý muốn là đầu mục hải tặc cũng không e ngại mình, ngược lại mừng rỡ như điên.
– Là Trấn Hải thần thú, trời cũng giúp ta!
Trang Bá Hùng vui mừng, lúc này triệu hồi ra Thần Thú Đồ Lục.
“Hưu!”
Một đạo lưu quang bay ra dung nhập vào cơ thể Thủy Kỳ Lân để nó không cách nào phản kháng, cuối cùng bị hàng phục, trở thành khế ước thú.
Điều này rất bi kịch.
Càng bi kịch là bị Trang Bá Hùng đặt một nhũ danh, gọi Hải Linh.
Thần thú đã định ra khế ước không thể ngỗ nghịch chủ nhân, dù Thủy Kỳ Lân biết Trang Bá Hùng đại gian đại ác cũng chỉ có thể tuân theo vô điều kiện.
Vài ngày trước.
Lạc ấn linh hồn khế ước trong người đột nhiên vỡ vụn để nó đại hỉ, lúc này chui vào trong nước không tiếp tục giao chiến cùng đám Hỏa Lôi Long Vương nữa.
Khế ước lạc ấn vỡ vụn bởi vì Vân Phi Dương giết chết Trang Bá Hùng, nhưng Thủy Kỳ Lân còn chưa vui vẻ bao lâu lại có một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống tan nhập vào thể nội nó.
Thủy Kỳ Lân có kinh nghiệm bị hàng phục, khi cảm nhận được lưu quang xém chút khóc thét.
Mới giải thoát được từ nhân loại đại gian đại ác kia giờ lại thành khế ước thú của người khác, quá thê thảm đi mà.
Bi kịch còn có Cửu Đầu Xà, tên này năm đó thua trong tay Thủy Kỳ Lân, một mực nghỉ ngơi dưỡng sức, hôm nay rốt cục giết tới.
Vạn vạn không nghĩ đến một đạo lưu quang đột nhiên tuôn xuống nhập vào thể nội sinh ra lực lượng không thể kháng cự khiến cho mình và nhân loại kia ký kết khế ước!
“Rống!”
Cửu đầu xà phẫn nộ rống to muốn thoát khỏi lực lượng khống chế nhưng càng làm, lực lượng không thể ngỗ nghịch cũng càng mạnh, thậm chí còn mang đến đau nhức mãnh liệt.
Thủy Kỳ Lân rất có kinh nghiệm ở phương diện này, biết không thể chống lại lực lượng lưu quang hình thành, chỉ chống cự mang tính tượng trưng.
– Chuyện gì xảy ra?
Nhìn hai Thần thú đang biểu lộ thống khổ, Thần Thần mờ mịt, sắc mặt Thao Thiết nghiêm túc, cảm thấy nhị thú như bị lực lượng nào đó khống chế cưỡng ép ký kết khế ước.
– Bức họa này có gì đó quái lạ!
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thần Thú Đồ Lục, ánh mắt hiện lên vẻ kiêng kị.
“Hưu!”
“Hưu!”
Đột nhiên, hai đạo quang mang mắt thường khó gặp bay ra từ trong người Thủy Kỳ Lân và Cửu Đầu Xà, sau đó dung nhập vào Thần Thú Đồ Lục.
“Ông —— “
Nhị thú trong bức họa bắt đầu xuất hiện màu sắc, bắt đầu đầy đặn, cuối cùng sinh động y như Thủy Kỳ Lân, Cửu Đầu Xà trong hiện thực.
“Xoát!”
Tâm niệm Vân Phi Dương khẽ động thu Thần Thú Đồ Lục lại, Thủy Kỳ Lân và Cửu Đầu Xà cúi đầu cung kính nói.
– Chủ nhân.
Chúng đã thành khế ước thú trong thời gian cực ngắn!
Vân Phi Dương cười.
Dễ như trở bàn tay hàng phục hai đầu Thần thú, Thần Thú Đồ Lục do người thiên mệnh chọn đời thứ nhất sáng tạo ra quả nhiên cường hãn.
– Chủ nhân?
Thần Thần kinh ngạc hỏi.- A Nông hàng phục bọn chúng?
Thao Thiết bên cạnh như nghĩ đến cái gì, sụp đổ nói.
– Bức tranh đó là Thần Thú Đồ Lục!
– Thần Thú Đồ Lục?
Thần Thần trừng to hai mắt.
Thân là Thần thú, nàng tự nhiên nghe đến kỳ trân dị bảo này, nghe nói bất kỳ Thần thú nào chỉ cần bị để mắt tới thì không có cách phản kháng, chỉ có thể nhận chủ.
“Oa!”
Thần Thần vui vẻ nói.
– A Nông thật lợi hại!
Tiểu ny tử ý nghĩ rất đơn giản, Vân Phi Dương dựa vào Thần Thú Đồ Lục hàng phục càng nhiều Thần thú, nàng là khế ước thú đầu tiên thì sẽ có càng nhiều tiểu đệ.
– Đáng giận.
Thao Thiết thầm nghĩ.
– Sao hắn có chí bảo bậc này!
Thao Thiết hiện tại vô cùng lo lắng, nếu Vân Phi Dương dùng chí bảo này hàng phục mình, vậy sẽ rất phiền phức.
Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, sau khi thu phục Thủy Kỳ Lân và Cửu Đầu Xà, ánh mắt Vân Phi Dương khóa chặt Thao Thiết, khóe miệng hiện lên mỉm cười quỷ dị.
– Không tốt!
Trong lòng Thiết Thao sinh ra tia không ổn, lúc này co cẳng mà chạy.
– Muốn chạy?
Tâm niệm Vân Phi Dương khẽ động, Thần Thú Đồ Lục lần nữa mở ra, hàng mẫu Thao Thiết trên đó bay ra một đạo lưu quang, trong nháy mắt dung nhập vào cơ thể hắn, lực lượng cường đại không thể kháng cự hình thành.
“A!”
Thao Thiết gầm thét.
– Ngươi… tên cặn bã này!
– Ở trong thế giới của ta lâu ngày, ăn linh thạch, hưởng thụ đãi ngộ hào hoa không khác gì đại gia, hôm nay cũng nên trở thành khế ước thú của ta rồi.
Vân Phi Dương cười nói.
Sắc mặt Thao Thiết dữ tợn.
Hắn càng giãy dụa, đau khổ càng cường đại.
Cuối cùng, Thao Thiết không thể ngỗ nghịch được cỗ lực lượng trong cơ thể, một sợi linh hồn bay ra dung nhập vào Thần Thú Đồ Lục, để hàng mẫu dần dần sinh động như thật.
– Tới đây.
Vân Phi Dương cười nói.
– Gọi tiếng chủ nhân để cho ta nghe xem.
– Đáng giận!
Thao Thiết dù không nguyện ý nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi đầu cung kính hô.
– Chủ nhân.
– Quá tốt!
Thần Thần rơi bên cạnh hắn, cười nói.
– Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là tiểu đệ của ta.
Thao Thiết khóc không ra nước mắt.
Dựa vào Thần Thú Đồ Lục nghịch thiên, Vân Phi Dương thành công hàng phục Thao Thiết, Thủy Kỳ Lân, Cửu Đầu Xà, từ đó khống chế năm đầu Thần thú, có thể nói vênh váo trùng thiên.
Tiềm lực của Thần thú vô hạn, trưởng thành cũng vô hạn, bao nhiêu cường giả tha thiết ước mơ muốn hàng phục.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương sẽ không thỏa mãn.
Hắn muốn dựa vào Thần Thú Đồ Lục thu hết Thần thú thiên địa làm cho cả bức tranh phát ra tia sáng chói mắt.
– Phi Dương, Thần Thú Đồ Lục không chỉ có thể điều khiển Thần thú mà còn có thể phục sinh Thần thú đã chết đi.
Liễu Nhu lên tiếng.
Vân Phi Dương kinh hãi.
Liễu Nhu nói.
– Lúc sáng tạo Thần Thú Đồ Lục, thu nhận sử dụng rất nhiều nguyên thần của Thần thú, chàng thử câu thông một chút xem có nguyên thần nào tồn tại hay không.
– Được.
Tâm niệm Vân Phi Dương rót vào Thần Thú Đồ Lục, rất nhanh đã phát hiện có linh hồn yếu ớt tồn tại trong hàng mẫu của Thần thú Bạch Hổ.
Còn Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ thì không có linh hồn tồn tại, rỗng tuếch.
Vân Phi Dương nói tình huống này cho Liễu Nhu nghe, Liễu Nhu nói.
– Thế chắc là Bạch Hổ đã chết, các Thần thú khác như Thanh Long vẫn còn sống.
– Không đúng.
Liễu Nhu lại phủ quyết.
– Xác thực mà nói, Bạch Hổ còn chưa có luân hồi thức tỉnh, cho nên nguyên thần của nó phong ấn trong Thần Thú Đồ Lục.
– Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương bừng tỉnh đại ngộ, lần nữa dung nhập vào Thần Thú Đồ Lục kiểm kê một hồi, có hai mươi mốt nguyên thần tồn tại trong các hàng mẫu chư thú.
Nói đúng hơn là, đương thời có hai mươi mốt Thần thú đã chết còn chưa trọng sinh.
– Nhu nhi.
Vân Phi Dương nói.
– Làm sao để chúng phục sinh?
Liễu Nhu suy nghĩ một hồi, nói.
– Tìm kiếm thú loại cùng với chúng để nguyên thần dung hợp vào.
Vân Phi Dương nghe vậy, bật thốt.
– Có thể dung nguyên thần Bạch Hổ vào Đại Bạch không!
Liễu Nhu cười nói.
– Ta cũng có ý này.