Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1330
Chương: Ta Có Rất Nhiều Át Chủ Bài
Ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, Vân Phi Dương ngạnh kháng Thái Tử một quyền khiến cho Hoàng Phủ Nghị cùng tất cả Trưởng lão kinh ngạc.
– Hắn không có việc gì?
– Thân thể tên này phi thường cường đại.
Trải qua Hỏa Lôi Long Vương Hỏa Lôi thối luyện, phòng ngự thân thể Vân Phi Dương đã đến Thần Thể đại thành, đòn công kích bình thường khó có thể thương tổn hắn.
Thái Tử cũng ý thức được, nắm tay phải dần dần hiện ra khí tức lạnh lùng.
Xoát!
Đột nhiên, thân thể động, vụt xuất hiện tại trước mặt Vân Phi Dương, nắm tay hóa chưởng hình thành lưu quang lạnh lùng.
– Đế Vương chi khí!Hoàng Phủ Nghị ngưng trọng nói.
– Loại khí thế này có thể không nhìn phòng ngự.
Đại trưởng lão nói.
– Vân Phi Dương gặp phiền phức.
Vân Phi Dương cũng ý thức được Thái Tử huy chưởng đến mang theo khí thế lạnh lùng cực kỳ xuyên thấu, lúc này giẫm Túy Ảnh Bộ né tránh.
Xoát!
Lạnh lùng lưu quang oanh trên đá cứng, hiện ra dấu ngấn rất sâu.
Thiên Kiêu Điện có khí tức đặc thù tồn tại, dù ở đâu cũng rất cường ngạnh, một kích của Thái Tử đã oanh ra vết ngấn, có thể thấy được Đế Vương khí mãnh liệt thế nào.
Vân Phi Dương né tránh cũng nhíu mày nghĩ thầm, kẻ này tu luyện một loại vũ kỹ đẳng cấp cao nào đó.
Xoát!
Trong lúc suy tư, Thái Tử xoay người huy động cánh tay phải, từng đạo lưu quang lạnh lùng bắn ra.
Xoát!
Xoát!
Vân Phi Dương như con khỉ trốn tránh bốn phía trên diễn võ trường, mà địa phương lưu quang kia oanh trúng đều hiển lộ ra rãnh sâu.
– Đối mặt Thái Tử, tên kia cũng chỉ có thể chạy trốn.
Có người cười nói.
– Thái Tử không làm thật đã bức hắn chạy đầy đất, nếu nghiêm túc, sợ rằng sẽ xuất hiện máu.
Mọi người suy đoán không sai, Thái Tử xác thực không có làm thật, nhưng lại không biết, Vân Phi Dương cũng đang làm nóng người.
Xoát! Vân Phi Dương né tránh Đế Vương chi khí xuất hiện tại trước người Thái Tử, thi triển ra Bá Vương Thần Quyền ẩn chứa Thần lực.
Bành!
Bành!
Từng đạo quyền ảnh bạo phát lần lượt bị hóa giải, mà Thái Tử như đi bộ nhàn nhã, nhẹ nhõm ứng đối.
Hô!
Nhưng vào lúc này, khí thế bàng bạc bạo phát, một tôn pháp tướng cự đại hiện ra trên không, đồng thời vung quyền đánh xuống.
Hô!
Cuồng phong bay múa, khí thế như hồng!
Trên mặt Thái Tử rốt cục có biến hóa, mũi chân điểm một cái, lùi nhanh ra phía sau, hai tay đánh ra kết ấn.
Hô!
Đột nhiên, trên không hắn cũng ngưng tụ ra một tôn cự nhân, hai con ngươi lấp lóe kim quang phảng phất như Vương giả quân lĩnh thiên hạ.
– Đế Vương Chân Thân!
Mọi người cả kinh hô.
Ba năm trước, Thái Tử từng thi triển qua một chiêu này, lúc ấy thể trạng ngưng tụ cũng chỉ hơn mười trượng, bây giờ xuất hiện đã đạt tới 20 trượng.
Mà khí thế rõ ràng mạnh hơn pháp tướng Vân Phi Dương.
– Làm thật!
Rất nhiều Thiên kiêu phấn khởi không thôi.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Thái Tử một khi vận dụng Đế Vương Quyết, ngưng tụ ra Đế Vương Chân Thân, chân chính chiến đấu lúc đó mới bắt đầu.
Năm đó, hạng một Địa Tinh Bảng ngạnh kháng Đế Vương Chân Thân oanh kích, tuy còn có thể đứng vững, nhưng đã bị nội thương, cuối cùng bị thua.
– Cũng không biết Vân Phi Dương có thể gánh vác được hay không, hoặc bị một quyền oanh đứng không vững đây.
Hô!
Trong lúc mọi người cho ý kiến, hai tay Đế Vương Chân Thân chắp lại cùng một chỗ, bỗng nhiên đánh về phía pháp tướng Vân Phi Dương ngưng tụ.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, cuồng phong lạnh lùng tràn ngập thổi lui mọi người.
Khi bọn hắn ổn định thân thể đưa mắt nhìn lại đã thấy pháp tướng Vân Phi Dương tiếp được song quyền của Đế Vương Chân Thân mà không rơi vào hạ phong!
– Làm sao có thể?
Mọi người trừng to mắt.
Khí thế Đế Vương Chân Thân rõ ràng mạnh hơn pháp tướng, tại sao một quyền oanh đến không trực tiếp đánh nát?
Khí thế pháp tướng Vân Phi Dương yếu hơn Đế Vương Chân Thân nhưng ẩn chứa lực lượng lại không yếu hơn đối phương.
Điểm này cũng làm cho Thái Tử có chút kinh ngạc, hắn nói.
– Nguyên lai, thực lực ngươi có thể so với cửu phẩm Bán Tiên.
Thực lực có thể so với cửu phẩm Bán Tiên?
Nghe được câu nói này, rất nhiều Thiên kiêu lần nữa trừng to mắt, ánh mắt hiện ra vẻ khó tin.
Lúc trước Vân Phi Dương biểu hiện để rất nhiều Thiên kiêu cho rằng thực lực đại khái giữa thất bát phẩm.
– Khó trách hắn lại sống sót trong Liệt Diễm Cốc.
Cơ Phỉ Nhã nỉ non, nhưng không nghĩ ra làm cách nào thu phục Hỏa Lôi Long Vương.
Thực lực chân thật bị nhìn xuyên, Vân Phi Dương cũng không quan tâm, dù sao, ngay từ đầu đã không có ý định giấu diếm.
Bất quá.
Thái Tử thản nhiên nói.
– Ở trước mặt ta, vẫn quá yếu.
Khi nói chuyện, quanh thân hiện ra Đế Vương chi khí cường đại, gia trì Đế Vương Chân Thân.
Hô!
Lấy được lực lượng, Đế Vương Chân Thân lần nữa giơ song quyền, hung hăng đánh xuống, đánh nhát pháp tướng tại chỗ.
Vân Phi Dương lùi lại sau mấy bước, máu trong cơ thể lăn lộn, thầm nghĩ.
– Xem ra thực lực tên này cũng đã đạt đến cấp độ cửu phẩm đỉnh phong.
Đứng đầu Địa Tinh Bảng đã mạnh như vậy, mười vị trí đầu Thiên Tinh Bảng khẳng định càng kinh khủng.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe hưng phấn.
Đối thủ càng mạnh mới có giá trị khiêu chiến.
Hô!
Nhưng vào lúc này, Đế Vương Chân Thân giơ trọng quyền oanh đến, Vân Phi Dương thi triển thân pháp, tránh đi oanh kích, đồng thời vung tay phải, trên không cấp tốc tràn ngập mây đen, Phiên Thiên Thủ từ trên trời giáng xuống.
Hời hợt thi triển ra vũ kỹ cường đại để rất nhiều Thiên kiêu khiếp sợ.
– Thật mạnh!
– Cái chưởng ấn này hẳn là át chủ bài!
Hô!
Phiên Thiên Thủ khủng bố trực tiếp trấn áp xuống, cuối cùng đánh nát Đế Vương Chân Thân.
Nhưng vào lúc này, Thái Tử xuất hiện trước mặt Vân Phi Dương, một tay giơ lên, thản nhiên nói.
– Nếu như đây chính là át chủ bài ngươi, vậy không cần tiếp tục nữa.
Bành!
Đế Vương chi khí bạo phát, chuẩn xác không sai đánh vào ngực Vân Phi Dương, khu vực xung quanh lấy hắn làm trung tâm đột nhiên vỡ vụn, khí lãng cùng bụi đất tràn ngập.
– Bị oanh kích như vậy, tên kia sợ rằng đã bị trọng thương.
Có thiên kiêu nói.
Nhưng trong bụi đất, Vân Phi Dương đi ra, vị trí tiếp nhận oanh kích hiển lộ ra da thịt kim sắc lấp lóe quang mang.
Hoàng Phủ Nghị cả kinh hô.
– Thần Thể đại thành!
Trên mặt đám người Đại trưởng lão cũng hiện ra vẻ chấn kinh.
Thần Thể không thể nghi ngờ là trạng thái nhục thân tối cường trong vạn Giới, người có thể tu luyện đến đại thành, dù Bán Tiên đại viên mãn cũng chưa chắc có thể làm được.
Nghe nói tỉ lệ là mười Bán Tiên đại viên mãn cũng chỉ có một người có thể tu luyện Thần Thể đến đại thành.
Thực lực Hoàng Phủ Nghị và đại trưởng lão cũng đến Bán Tiên đại viên mãn nhưng cường độ nhục thân hai người chỉ có thể nói là chuẩn Thần Thể, khoảng cách đại thành, còn kém rất xa.
– Trời ạ!
– Đây là Thần Thể đại thành!
Rất nhiều Thiên kiêu nhìn Vân Phi Dương hiển lộ ra da thịt kim sắc cũng trợn tròn mắt.
Thái Tử khẽ nhíu mày.
Vậy mà ngưng luyện thân thể đến tình trạng như thế, Đế Vương chi khí sợ rằng rất khó phá phòng ngự của hắn.
Á ấ ề ể ấ- Át chủ bài của ta có rất nhiều, sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Vân Phi Dương cười nâng tay lên.
Lần này, bầu trời cũng không có mây đen ngưng tụ mà không gian một vùng khu vực giống như bị đại thủ bóp nghẹt dần hiện ra vòng xoáy, một chữ Vạn dần dần xuất hiện.
Cùng lúc đó, một tôn tượng Phật xuất hiện trong tầm mắt mọi người bộc lộ ra khí tức trang nghiêm
Hoàng Phủ Nghị từ chỗ ngồi đứng lên, cả kinh hô.
– Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng!
– Làm sao có thể?
Đại trưởng lão khó tin nói.
– Mới hai ngày mà hắn đã lĩnh ngộ vũ kỹ này?
Bên ngoài diễn võ trường, khi đám Thiên kiêu nhìn đến chữ Vạn cùng tượng Phật, từng người há to mồm, nội tâm bị rung động thật sâu.