Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1329
Chương: Nghiêm Túc
Hai ngày sau.
Cũng chính là ngày Vân Phi Dương ước đấu Thái Tử, bên ngoài diễn võ trường đã tụ tập rất nhiều Thiên kiêu, ai cũng đang nóng nảy chờ đợi.
Một bên là Thiên kiêu mới tấn cấp, danh tiếng đang thịnh, một bên là người đứng đầu Địa Tinh Bảng ba năm trước, ước chiến của hai người rất được người khác chú ý.
Thậm chí Hoàng Phủ Nghị và tất cả Trưởng lão cũng sớm đến đại điện, nguyên niệm bao phủ diễn võ trường, yên lặng chờ hai người đến.
– Thái Tử bế quan ba năm, lần này xuất quan, chắc hẳn thực lực tăng tiến.
Đại trưởng lão nói.
Một trưởng lão khác tiếp lời.
– Cũng không biết tên này tu luyện Đế Vương Quyết tới tầng mấy rồi.
Đế Vương Quyết là vũ kỹ hoàng thất độc môn của Thần Ẩn đế quốc, cửu phẩm Thứ Tiên cấp cực hiếm thấy.
Năm đó, Thái Tử lấy Đế Vương quyết tầng thứ năm nhẹ nhõm đánh bại hạng một Địa Tinh Bảng giới trước.
– Với tư chất và nỗ lực của hắn, chắc đã bước vào tầng thứ sáu.
Đại trưởng lão nói.
– Theo ta được biết, con cháu hoàng gia Thần Ẩn đế quốc không ai có thể trong ngàn năm lĩnh ngộ được đến tầng thứ sáu, nếu như hắn có thể làm được, tương lai thành tựu tất nhiên không kém phụ thân hắn.
Nói đến phụ thân Thái Tử, sắc mặt tất cả Trưởng lão ngưng trọng.
Quân vương Thần Ẩn đế quốc là một nhân vật truyền kỳ tại Thần Ẩn Giới thậm chí ở vạn Giới. Nghe nói, hắn chỉ dùng vạn năm thời gian đã đạt đến tu vi Bán Tiên đại viên mãn, tiếp quản đế quốc.
Phải biết.
ấ ề ế ̉ ắ ố ồ ẳ ấThân là con cháu hoàng thất, không chỉ phải tu luyện võ đạo còn phải tranh quyền đoạt thế, phụ thân Thái Tử có thể trong thời gian cực ngắn thành tựu cảnh giới tối cường vạn Giới, ngồi trên Hoàng vị, thủ đoạn khẳng định rất mạnh.
Trưởng lão Thiên kiêu Điện đều nghị luận Thái Tử lại không người nào nói về Vân Phi Dương, hiển nhiên, trong lòng bọn họ, Thái Tử cao hơn một điểm.
Không có cách nào.
Ai bảo Thái Tử có thân thế hiển hách.
Vân Phi Dương thì sao?
Trong nhận thức bọn họ, đơn giản là đến từ Vạn Thế đại lục – hạ cấp vị diện thuộc Tiểu Thần Giới, tuy không thể phủ nhận rất có tiềm lực, nhưng rõ ràng yếu hơn không ít khi so với Thái Tử.
Trong lúc tất cả đang chờ đợi, Thái Tử xuất hiện trong tầm mắt mọi người đầu tiên, ngày hôm nay, hắn toàn thân áo trắng, có thể nói phong độ nhẹ nhàng, loại khí chất bẩm sinh cao quý kia, không thể bắt chước.
Vân Phi Dương đâu?
Khi Thái Tử lên đài, mọi người bắt đầu nhìn xung quanh chờ đợi nhân vật chính khác, nhưng mà lại chậm chạp chưa thấy bóng người.
– Không phải sợ chứ?
Mọi người cười rộ lên.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương phiêu nhiên đi tới, khóe môi nhếch lên nhàn nhạt mỉm cười cho người ta một loại cảm giác rất tiêu sái, rất thoải mái.
Nói thật, luận tướng mạo, Vân Phi Dương tuyệt không kém gì Thái Tử, nhưng trên khí thế lại bị coi thường.
Bá vương khí.
Vân Phi Dương cũng có, nhưng lấy tính cách của hắn, không vì một trận giao đấu mà biểu hiện ra ngoài, phóng đãng không bị trói buộc mới là bản tính của hắn.
– Tên này còn cười?
– Chờ trận đấu bắt đầu, cảm nhận được Thái Tử khủng bố, hắn khẳng định phải khóc.
Rất nhiều Thiên kiêu nghị luận.
Không thể phủ nhận, đoạn thời gian trước, Vân Phi Dương biểu hiện để bọn hắn chấn kinh, nhưng trong nội tâm càng có khuynh hướng Thái Tử.
Dù sao, nam nhân này ba năm trước trong vòng nửa canh giờ đã giải quyết hạng một Địa Tinh Bảng giới trước, gây nên oanh động to lớn.
Vân Phi Dương thì sao? Muốn nói náo động nhất, chỉ sợ cũng chỉ là triệu hồi ra một đầu Thần thú Hỏa Lôi Long Vương trên diễn võ trường.
Mà lần tỷ đấu này cũng không phải so khế ước thú, nên khẳng định không cách nào triệu hoán, cho nên mọi người càng xem trọng Thái Tử.
– Hắn hai ngày trước chọn Cửu Tôn Yên Thiên Chưởng, thật sự ngu quá mà.
– Tổn thất 500 ngàn tích phân.
Rất nhiều Thiên kiêu lắc đầu nghĩ thầm, nếu cho mình những tích phân này đổi lấy tư nguyên, nhất định có thể có tăng tiến không nhỏ.
Trong khi mọi người nghị luận, Vân Phi Dương đã đứng trên diễn võ trường bảo trì mười trượng cùng Thái Tử, ý cười trên mặt càng đậm.
Biểu lộ rất cần ăn đòn.
Bên ngoài diễn võ trường.
Một hắc bào nam tử nhìn Vân Phi Dương, trong ánh mắt lóe ra quang mang, nỉ non.
– Rốt cục nhìn thấy ngươi.
Người này chính là phó minh chủ Thiên Uy Minh.
Biết được Vân Phi Dương từ Liệt Diễm Cốc trở về khuất nhục Tứ Đại Kim Cương Thái Tử Các, tâm tình của hắn vô cùng thoải mái, cũng quyết định phải kéo người này vào bên mình.
Bất quá, mấy thành viên Thiên Uy Minh sau lưng hắn lại không thích Vân Phi Dương, một người bên trong lên tiếng.
– Phó minh chủ, tiểu tử này thật ngông cuồng.
– Thật coi mình là đại nhân vật, còn muốn phó minh chủ tự mình đi gặp hắn.
Người còn lại nói.
Khó chịu Vân Phi Dương cũng vì trước đó không lâu đi mời chào hắn hai lần đều bị quả quyết cự tuyệt.
Hắc bào nam tử nói.
– Dám đáp ứng chiến thư của Thái Tử, hắn là một đại nhân vật.
Thủ hạ nghe vậy trầm mặc.
Đúng vậy, dám khiêu chiến Thái Tử danh tiếng rực rỡ, chỉ bằng vào điểm này đủ được xưng đại nhân vật.
Trên diễn võ trường.
Vân Phi Dương cùng Thái Tử nhìn nhau, hai người đều không nói chuyện, trong không khí lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị, bởi vì không có trọng tài, bọn họ đứng như vậy, trận đấu cũng chưa bắt đầu.
Mọi người gấp.
Sớm tới nơi này không phải chỉ để nhìn hai người đấu nhãn, một mực nhìn nhau thì có vui thú gì?
Xoát!
Đột nhiên, Thái Tử động, lấy tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt Vân Phi Dương, nương theo ngàn vạn chưởng ảnh.
Thật nhanh!
Bây giờ bắt đầu?
Mọi người hưng phấn.
Hoàng Phủ Nghị gật đầu, nói.
– Thần Ẩn Quyền của Thái Tử mạnh hơn ba năm trước.
– Đúng vậy.
Đại trưởng lão nói.
– Đã tu luyện đến cực hạn.
Trong lúc hai người nói chuyện, thân thể Vân Phi Dương khẽ chuyển thi triển Túy Ảnh Bộ, nhất thời hiện ra từng đạo hư ảnh.
Bành! Bành!
Trong khoảnh khắc, quyền ảnh tràn ngập bị phá giải toàn bộ, Vân Phi Dương ngừng lại sau lưng Thái Tử, thi triển Bá Thiên Thần Quyền.
Hô!
Nắm tay huy động lực lượng mạnh mẽ phun trào, có thể nói thế đại lực trầm, nhưng đánh vào trên thân Thái Tử lại một trận mơ hồ.
Giả?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, lại vào lúc này, cảm giác sau lưng có lực lượng mạnh mẽ truyền đến, muốn lui thì đã trễ.
Bành!
Thái Tử tung một quyền trực tiếp đánh vào lưng Vân Phi Dương, để hắn lùi hơn mười bước mới đứng vững thân thể.
Từ lúc xuất thủ đến bị đánh trúng.
Tốc độ hai người công kích quá nhanh, nhanh đến mức rất nhiều Thiên kiêu ở hiện trường căn bản không thấy được, bất quá, khi bọn hắn nhìn thấy Vân Phi Dương bị đánh lui, trên mặt hiện ra mỉm cười.
Vân Phi Dương đi vào Thiên kiêu Điện biểu hiện cường thế, bây giờ gặp trở ngại, tự nhiên để Thiên kiêu lâu năm thoải mái.
Tân nhân thì nên có bộ dáng người mới, mà không phải vênh váo trùng thiên.
– Cũng không tệ lắm.
Vân Phi Dương lắc lắc bả vai, nói.
– Mạnh hơn Tứ Đại Kim Cương.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghiêm túc, mà loại nghiêm túc này vô cùng ít thấy, cũng đủ để chứng minh Thái tử rất mạnh.
Dù vạn năm trước hay sau khi sống lại, trừ phi khoảng cách cảnh giới rất xa, Vân Phi Dương rất ít khi nghiêm túc nhìn võ giả cùng tuổi.
Từng nghiêm túc đối mặt Lâm Dật Phong tại thi đấu thiên tài Tiểu Thần Giới, mà lần này, Thái Tử là người thứ hai.