Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1324
Chương: Thái Tử
– Là Hỏa Lôi Long Vương!
Trong đại điện, Hoàng Phủ Nghị cả kinh hô, mà tất cả Trưởng lão cũng trợn mắt hốc mồm.
Đây chính là Thần thú, là tồn tại như lông phượng sừng lân ở Phiêu Miểu giới, không nghĩ tới hôm nay sẽ xuất hiện tại Thiên Kiêu Điện.
– Khế ước thú của tiểu tử này là Hỏa Lôi Long Vương?
Đại trưởng lão cả kinh.
Các trưởng lão khác cũng giật mình không thôi.
Làm cường giả đứng đầu, bọn họ tự nhiên biết tính cách Thần thú cao ngạo, không có khả năng làm khế ước thú cho nhân loại.
Thế mà Vân Phi Dương triệu hoán ra còn đứng trên đầu nó, hiển nhiên, thật sự là khế ước thú!
Quá khiếp sợ.
Quá khó tin!
Cao tầng Thiên Kiêu Điện còn bị chấn kinh chớ nói chi những Thiên kiêu đang quan chiến, giờ phút này, hai mắt bọn họ đều trừng trừng.
– Đây là…là Hỏa Lôi Long Vương!
Có người cả kinh bật thốt.
Rất nhiều Thiên kiêu hãi nhiên.
Hiển nhiên, bọn họ có nghe nói qua Thần thú Hỏa Lôi song hệ cực kỳ hi hữu của Phiêu Miểu giới này!
– Khó trách sẽ khủng bố như vậy!
– Trời ạ!
Thiên kiêu ở hiện trường bị chấn động khó có thể hình dung, mà ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương càng bội phục vạn phần!
Ngưu bức thật!
Vậy mà hàng phục một đầu Thần thú!
Nguyên bản, bọn họ đang rất hâm mộ Hà Hùng nhưng bây giờ so với khế ước thú của Vân Phi Dương, thật yếu đến đáng thương.
– Sao Hỏa Lôi Long Vương trở thành khế ước thú của hắn rồi?
Trong lúc Cơ Phỉ Nhã chấn kinh vẫn thủy chung suy nghĩ vấn đề này.
Đáng tiếc, nghĩ không ra.
“Rống!”
Nhưng vào lúc này, Hỏa Lôi Long Vương lần nữa nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức nóng rực khủng bố lần nữa bạo phát tràn ngập ra xung quanh.
“Phù phù!”
Bị Thần thú uy hϊế͙p͙, Đại Địa Chi Hùng cuối cùng không thể chống đỡ, bị dọa ngã trên mặt đất, một thân lông tóc sắp bị nướng cháy.
Hà Hùng đứng trên lưng gấu càng chảy mồ hôi lạnh, sợ run cả người.
Vừa rồi Vân Phi Dương có nói qua khi hắn triệu hồi ra khế ước thú thì không cần giao đấu nữa, quả nhiên nói thật.
Hà Hùng và khế ước thú của hắn giờ biến thành gấu mèo, cả năng lực đứng lên cũng không có.
“Uy.”
Vân Phi Dương hô.
– Đứng lên, đánh với ta một trận.
” “
Mọi người lập tức xạm mặt.
Đại ca, khế ước thú này của ngươi là Thần thú, nhìn bộ dáng và khí thế kia thì chí ít cũng đến cửu phẩm Bán Tiên.
Hà Hùng và Đại Địa Chi Hùng của hắn sao có dũng khí đứng lên chiến đấu cùng ngươi đây.
Vân Phi Dương thấy đối phương và con gấu kia còn nằm sấp, lắc lắc đầu nói.
– Ta đây xuất thủ trước.
“Rống!”
Hỏa Lôi Long Vương lần nữa nộ hống, trong miệng ngưng tụ hỏa diễm nóng rực, nhiệt độ trong nháy mắt tăng cao.
“Xong!”
– Hà Hùng và Đại Địa Chi Hùng sắp bị nướng chín rồi!
“Xoát!”
Hỏa diễm được phun ra hóa thành hình cầu đánh tới Hà Hùng và đại hùng, cuối cùng bị triệt để thôn phệ.
Ước chừng một lát.
Hà Hùng và Đại Địa Chi Hùng bị nướng cháy, ngã trên mặt đất bất tỉnh.
Cũng nhờ Vân Phi Dương thủ hạ lưu tình, nếu không, lấy cường độ hỏa diễm của Hỏa Lôi Long Vương, có thể nhẹ nhõm đốt cháy hầu như không còn.
“Xoát!”
Vân Phi Dương nhảy xuống, rơi xuống bên ngoài diễn võ trường, ánh mắt quét qua mọi người, mục quang lãnh lệ nói.
– Đây chính là kết cục khi khiêu chiến ta.
Tới nơi này tu luyện để gia tăng cảnh giới, luôn bị người hạ chiến thư để hắn rất khó chịu.
Bây giờ mượn nhờ Hỏa Lôi Long Vương, hắn muốn nói cho những Thiên kiêu này biết, mình không phải lương thiện cũng không dễ trêu.
Rất nhiều Thiên kiêu trầm mặc.
Cho bọn hắn mấy lá gan cũng không dám đi khiêu chiến Vân Phi Dương, dù sao người ta có Thần thú!
“Rống!”
Hỏa Lôi Long Vương gầm rú một tiếng, tiếp theo không gian tê liệt, thân thể to lớn dung nhập vào bên trong, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Đi?
Hoàng Phủ Nghị cùng tất cả Trưởng lão ngạc nhiên.
Trong lý giải của họ, Hỏa Lôi Long Vương cũng không phải Thần thú thời không hệ, sao có thể qua lại trong không gian?
Bọn họ nghĩ không ra, vết nứt không gian vỡ vụn thông đến Phi Dương đại lục do Vân Phi Dương có ý làm ra giả tượng.
Một ngày này.
Vân Phi Dương lấy một người quét ngang bốn trăm chín mươi chín người dự thi, đoạt được hạng 1 trong khảo hạch theo thông lệ.
Sau lại triệu hồi ra Thần thú Hỏa Lôi Long Vương tại diễn võ trường dễ như trở bàn tay chà đạp Hà Hùng và Đại Địa Chi Hùng.
Hai chữ, ngưu bức!
Rất nhiều Thiên kiêu đã không dám xem thường Vân Phi Dương nữa, đã xem hắn coi như cường giả chân chính.
– Đánh bại hậu nhân Ngự Thú tộc Hà Hùng, thực lực Vân Phi Dương bây giờ chắc có năng lực trùng kích Top 5 Địa Tinh Bảng!
– Kỳ quái, tên này cường thế như vậy sao không đi khiêu chiến Thiên kiêu Địa Tinh Bảng để gia tăng bài danh?
Khi nhàn hạ, mọi người nghị luận về chuyện này.
Vân Phi Dương một chút hứng thú cũng không có với Thiên Địa Tinh Bảng, xác thực mà nói, hắn không để ý cái bài danh này.
Năm đó ở Đông Lăng Học Phủ, tuy đánh bại Thiên bảng Trương Hằng, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có đi chứng nhận.
Bất quá.
Ngày thứ hai.Có tin tức truyền tới.
Vân Phi Dương tìm tới hạng mười bốn Địa Tinh Bảng – Tôn Thiệu Dương, khởi xướng khiêu chiến đầu tiên từ khi đi vào Thiên Kiêu Điện!
Nếu người khác ngay từ đầu thì khiêu chiến thiên kiêu hạng 14 Địa Tinh Bảng, khẳng định sẽ bị chế giễu.
Nhưng sau khi rất nhiều Thiên kiêu biết được tin tức này lại cho rằng, Vân Phi Dương có thực lực này, dù sao, hôm qua đã đánh bại Hà Hùng xếp hạng mười một.
Trên diễn võ trường.
Thiên kiêu tên Tôn Thiệu Dương đi tới, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, lạnh lùng nói.
– Hai người chúng ta giao chiến không được triệu hoán Thần thú.
Hắn cũng nghe nói sự việc hôm qua.
Nếu Vân Phi Dương triệu hồi ra Hỏa Lôi Long Vương, mình căn bản không cần đánh, tất thua không thể nghi ngờ.
– Có thể.
Vân Phi Dương cười nói.
Triệu hoán Hỏa Lôi Long Vương chỉ vì không quen nhìn Hà Hùng trang bức trước mặt mình, bây giờ phải dựa vào nắm tay.
– Tôn Thiệu Dương là Bán Tiên thất phẩm đỉnh phong, hắn không sử dụng Thần thú, có thể đánh thắng không?
– Khó mà nói.
Thiên kiêu quan chiến xung quanh không dám khẳng định, bởi vì Vân Phi Dương này rất khó nắm bắt.
– Bắt đầu đi.
Tôn Thiệu Dương thản nhiên nói, chỉ cần tên kia không sử dụng Thần thú, hắn vẫn có tự tin đánh một trận
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, nhẹ nhàng huy quyền, nhìn như rất chậm lại trực tiếp đánh vào ngực Tôn Thiệu Dương.
“Bành!”
Một quyền rất kình bạo đánh vào ngực Tôn Thiệu Dương, y phục sau lưng hắn nhất thời vỡ vụn, một cỗ khí lưu mắt trần có thể thấy mơ hồ cấp tốc phun ra.
“A!”
Tôn Thiệu Dương thống khổ kêu thảm, tiếp theo uể oải ngã trên mặt đất, kinh mạch toàn thân bị lực lượng bạo liệt thẩm thấu, đều bị hao tổn.
– Thật yếu.
Vân Phi Dương lắc đầu, đi xuống.
– Cái này…
– Kết thúc?
Mọi người trợn mắt hốc mồm.
Một trận giao đấu rất nhanh đã kết thúc, nhưng sau khi mọi người chấn kinh lui tán lại có tin tức truyền đến, Vân Phi Dương tìm tới hạng chín Địa Tinh Bảng – Tề Vệ Hoành, khởi xướng khiêu chiến.
“Bành!”
Giống như Tôn Thiệu Dương, khi Tề Vệ Hoành lên sân khấu, vừa mới chuẩn bị tốt đã bị Vân Phi Dương tung một quyền đánh ngã, mà tiếp theo hắn lại tiếp tục khiêu chiến hạng sáu Địa Tinh Bảng – Đường Duệ.
– Ta hiểu rồi!
– Tên này trả thù Thái Tử Các!
Rất nhiều Thiên kiêu bừng tỉnh đại ngộ.
Vân Phi Dương khiêu chiến Thiên kiêu Địa Tinh Bảng không phải vì bài danh, mà muốn đạp ngã từng người trong Tứ Đại Kim Cương của Thái Tử Các.
“Bành!”
Cuối cùng, Đường Duệ bị ngược ngã xuống đất, Vân Phi Dương thu quyền, lắc lắc đầu.
– Tứ Đại Kim Cương Thái Tử Các thật yếu.
Khóe miệng mọi người giật giật.
Đại ca, không phải bọn họ yếu mà do ngươi quá mạnh!
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, một bóng người cực tốc bay tới rơi trên diễn võ trường, người tới là một mỹ nam tử tóc dài phất phới, quanh thân phát ra khí tức cao quý.
– Thái Tử!