Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1322
Chương: Tứ Đại Kim Cương, Hà Hùng
Lúc trước Lý Đình rất phấn khởi, bởi vì Vân Phi Dương còn sống trở về, mình có thể ngược hắn một hồi, xuất ngụm ác khí vì bọn người Kim Á Minh.
Mà hắn đã nghĩ kỹ, bên trong vòng đại hỗn chiến thứ nhất, hung hăng nhục nhã tên này ngay trước mọi người mặt để hắn mất sạch tôn nghiêm!
Nhưng vạn vạn không nghĩ đến, trận đấu vừa bắt đầu, bốn trăm chín mươi tám người dự thi đã bị Vân Phi Dương một người giải quyết hết!
Quá nhanh.
Quá kinh khủng!
Lý Đình ngốc trệ, xác thực mà nói, hắn bị dọa sợ. Dù sao, thực lực lấy hắn, tuyệt rất khó làm được điểm này.
Vân Phi Dương cười hỏi.
– Hiện tại còn phấn khởi không?
Câu nói này vô cùng chói tai lại như một thanh trọng chùy hung hăng nện trên ngực Lý Đình, để sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.
Phấn khởi không?
Chỉ có ngu ngốc mới phấn khởi khi đối mặt đối thủ mạnh mẽ như vậy!
Vân Phi Dương nắm quyền, cười nói.
– Yên tâm đi, ta sẽ để ngươi càng phấn khởi, phấn khởi đến nhiệt huyết sôi trào.
Vừa dứt lời, xuất hiện trước mặt Lý Đình, trọng quyền vung đến đánh vào ngực hắn.
Bởi vì lực lượng vô cùng tinh chuẩn, Lý Đình ăn trọng kích, kinh mạch trong cơ thể bị hao tổn nhưng thân thể không có bay ra ngoài.
“Bành!”
Vân Phi Dương lại oanh một quyền, Lý Đình vẫn không có bay ra ngoài, nhưng kinh mạch bên trong cơ thể đã bị hao tổn nghiêm trọng.
Tên này là thất phẩm Bán Tiên xếp hạng mười chín Địa Tinh Bảng, nhưng chính là cái gà mờ trước mặt Vân Phi Dương có thể so với cửu phẩm Bán Tiên.
Ngược hắn dễ như trở bàn tay.
Ngược là phải ngược, hơn nữa còn phải máu ngược, ngược cho Thái Tử Các nhìn, để bọn hắn biết, lão tử không dễ chọc.
“Xoát!”
Vân Phi Dương lần nữa giơ nắm tay, hung hăng đập tới, lần này không mảy may dừng lại, đánh qua một quyền, lại bổ sung mấy quyền!
“Bành!”
“Bành!”
“Bành!”
Một phen oanh tạc, Vân Phi Dương thu hồi nắm tay, Lý Đình bi kịch đứng yên tại chỗ, bởi vì lực kình bạo phát, áo mặc vỡ vụn loã lồ bộ ngực đã bị lõm vào thật sâu.
Mọi người lạnh run.
Đồ Phu Thủ từ trước đến nay không phải hạng lương thiện bây giờ bị Thiên kiêu mới lên cấp như thế cuồng ngược để bọn hắn bất ngờ.
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương đặt tay lên cổ tay Lý Đình trên, bỗng nhiên dùng lực, chỉ nghe răng rắc một tiếng, xương hai tay vỡ vụn.
“A!”
Lý Đình thống khổ kêu thảm, sắc mặt méo mó, Giờ phút này, không chỉ có kinh mạch hắn đứt từng khúc, hai tay cũng bị phế.
– Cút xuống đi.
Cảm thấy ngược đã đủ, Vân Phi Dương nhẹ nhàng hất tay ném Lý Đình trọng thương ra bên ngoài, mà khi Lý Đình ngã xuống đất, thống khổ bất tỉnh.
Rất nhiều người quan chiến âm thầm giật mình, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương kiêng kị thật sâu, vậy mà ngược Lý Đình thảm như vậy, Vân Phi Dương này cũng là một ngoan nhân.
Khảo hạch theo thông lệ của Thiên Kiêu Điện tuyên bố kết thúc sau khi Lý Đình bị ném ra ngoài, bốn trăm chín mươi chín người dự thi bị loại hết, trên diễn võ trường chỉ có Vân Phi Dương một người đứng đó.
– Cái này…
Khảo hạch trưởng lão mộng.
Chủ trì vô số lần khảo hạch, hắn lần đầu tiên gặp được tình huống này, mới vòng một đã bị loại hết.
Rơi vào đường cùng.
Chỉ có thể tuyên bố khảo hạch kết thúc!
ểLàm vô địch, Vân Phi Dương thuận lợi thu được 10 ngàn điểm tích phân.
– Hơi ít.
Vân Phi Dương không vừa lòng con số này, hắn tiến về Tích Phân các, trên tay có ba khỏa Hỏa Hạch của Liệt Diễm Hỏa Ma, chắc có thể đổi lấy không ít tích phân.
Nhưng còn chưa tiến vào Tích Phân các đã bị Cơ Phỉ Nhã ngăn lại.
– Ngươi làm thế nào sống sót?
– Vận khí tốt.
Vân Phi Dương cười đáp. Cơ Phỉ Nhã không hỏi nữa, mà chỉ nói.
– Hỏa Hạch lấy ra, chúng ta đi hoán đổi tích phân.
Xem ra, nữ nhân này chưa quên.
– Được.
Vân Phi Dương cười nói.
– Bất quá, ta bảy cô ba.
Cơ Phỉ Nhã nhíu mi, nói.
– Chúng ta lúc trước đã nói chia năm năm.
– Hỏa diễm do ta hóa, ba con Liệt Diễm Hỏa Ma cũng do ta giải quyết.
Vân Phi Dương nói.
– Huống hồ.
Hắn theo sát đi tới, cười nói.
– Nếu như không có ta, cô và đám người kia chỉ sợ đã chết.
Khoảng cách rất gần, Vân Phi Dương ngửi được mùi thơm trên người Cơ Phỉ Nhã, kìm lòng không được nói.
– Thơm quá nha.
Cơ Phỉ Nhã theo bản năng lui lại hai bước, thỏa hiệp.
– Tốt a, ngươi bảy, ta ba.
– Đi, đi đổi tích phân.
Hai người tiến vào Tích Phân các, lấy Hỏa Hạch ra thành công đổi 100 ngàn tích phân, mà Vân Phi Dương nói.
– Trưởng lão, ta còn hai khỏa, có thể đổi tiếp không?
– Còn có?
Trưởng lão ngạc nhiên.
Vân Phi Dương lại lấy ra hai khỏa bày trên quầy, Trưởng lão giật mình, lại nói.
– Có thể.
Ba khỏa Hỏa Hạch đổi lấy 300 (30 vạn) ngàn tích phân, dựa theo tỉ lệ ba bảy, Vân Phi Dương đạt được 21 vạn tích phân, Cơ Phỉ Nhã đạt được 9 vạn tích phân.
– Không lỗ chứ.
Đi ra Tích Phân các, Vân Phi Dương cười nói.
Cơ Phỉ Nhã nói.
– Không lỗ.
Lúc trước nàng và Vân Phi Dương ước định chia năm năm, nghĩ đến việc giết chết một đầu Liệt Diễm Hỏa Ma, thu được một khỏa Hỏa Hạch.
Sau khi thành công chỉ có thể được 50 ngàn.
Bây giờ đổi ba khỏa Hỏa Hạch thu được 90 ngàn tích phân, thêm ra 40 ngàn trong dự đoán, làm sao lại thua thiệt.
– Về sau có nhiệm vụ gì tốt, có thể tới tìm ta.
Vân Phi Dương cười nói.
Cơ Phỉ Nhã nói.
– Nhiệm vụ cao cấp như thế còn có rất nhiều, ngươi muốn làm, chúng ta có thể tùy thời…
“Ầm ầm!”
Đột nhiên, phía trước truyền đến chấn động cắt ngang lời Cơ Phỉ Nhã, nàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đầu gấu thú chầm chậm đi tới.
Con thú này cao 30 trượng, toàn thân khoác bộ lông mà nâu đất rất dày, quanh thân phát ra Thổ hệ khí tức nồng đậm.
Trên vai cự hùng cao như núi có một người trẻ tuổi phong độ nhẹ nhàng đứng phía trên, ánh mắt hắn khóa chặt Vân Phi Dương, khóe môi nhếch lên nhàn nhạt mỉm cười.
– Là Hà Hùng!
– Hắn làm sao triệu hoán Đại Địa Chi Hùng ra!
Thiên kiêu phụ cận khiếp sợ không thôi.
Cơ Phỉ Nhã thấp giọng nói.
– Phiền phức của ngươi lại tới.
Nói rồi lui về phía sau mấy bước, hiển nhiên không muốn dây vào ân oán giữa Vân Phi Dương và Thái Tử Các.
– Dù sao cũng là hợp tác, không cần không đếm xỉa đến nhanh như vậy chứ.
Vân Phi Dương cười nói.
Cơ Phỉ Nhã nói.
– Người kia tên Hà Hùng, một trong Tứ Đại Kim Cương Thái Tử Các, mà khế ước thú Đại Địa Chi Hùng của hắn có thực lực so với bát phẩm Bán Tiên, gần với Thần thú.
– Ngưu như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
“Rống!”
Nhưng vào lúc này, Đại Địa Chi Hùng phẫn nộ rống to, cường thế lực lượng bạo phát chấn động để không gian xung quanh vặn vẹo rất nhỏ. Hà Hùng đứng trên vai gấu lãnh đạm nói.
– Vân Phi Dương, dám đánh với ta một trận?
Hạ chiến thư!
Rất nhiều Thiên kiêu nhất thời phấn khởi, sau khi tu luyện có thể thấy Thiên kiêu chiến đấu với thiên chi kiêu tử cũng rất không tệ.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Ngươi không có tư cách đánh với ta một trận, mau mau cút, đừng quấy rầy lão tử tán gái.
Tán gái?
Thần sắc đám người ngốc trệ.
Tên này trâu thật, dám tán mười ba Thiên Tinh Bảng – Cơ Phỉ Nhã! Chẳng lẽ không biết người ta là nữ thần của đại chúng?
Cơ Phỉ Nhã cũng ngạc nhiên.
Tiếp theo xấu hổ giận dữ trừng Vân Phi Dương một cái.
“Haha!”
Hà Hùng cười nhạo.
– Tiểu tử ngươi cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem lại mình là mặt hàng gì mà dám đánh chủ ý đến Cơ học tỷ!