Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1310
Chương: Cơ Phỉ Nhã
Mấy võ giả đứng trước mặt Vân Phi Dương, Thiên kiêu chung quanh vô ý thức tránh đi, ánh mắt hiện ra vẻ kiêng kị.
– Là người Thái Tử Các, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến tìm Vân Phi Dương gây phiền phức.
– Một thiên kiêu mới tới, đánh Kim Á Minh huynh đệ hai người, không nể mặt như thế, Thái Tử Các khẳng định không nhẫn được cục tức này.
– Có trò vui.
.Vân Phi Dương tự nhiên nghe được, lại giả bộ hồ đồ, nói.
– Có việc?
Thiên kiêu dẫn đầu ngạo nghễ nói.
– Tiểu tử, nơi này không phải nơi để nói chuyện, chúng ta đi đài đấu đi.
Đài đấu.
Võ đài Thiên Kiêu Điện.
Ý người này là muốn đánh Vân Phi Dương, hơn nữa còn muốn đánh trước mắt bao người.
– Ta có thể cự tuyệt không?
Vân Phi Dương hỏi.
Tên kia thiên kiêu cười nói.
– Nếu như ngươi là bọn chuột nhắt, có thể lựa chọn cự tuyệt.
– Tôn Mậu, ngươi quá phận.
Một võ giả hình thể mập mạp mang theo mấy Thiên kiêu đi tới, nói.
– Người ta là một Thiên kiêu mới lên cấp, cả cung điện còn chưa quen hết đã muốn mời lên đài đấu.
– Là người Thiên Uy Minh!
– Náo nhiệt rồi!
Thái Tử Các và Thiên Uy Minh có ân oán, Thiên kiêu ở hiện trường đều biết, thành viên hai phe gặp nhau khẳng định sẽ phát sinh sự việc đặc sắc.
– Hừ.
Tôn Mậu cười lạnh.
– Quách Hằng, nơi này không có việc của Thiên Uy Minh ngươi, mau mau xéo đi.
Không hổ là có ân oán, lời nói ra đều lộ ra mùi thuốc súng mãnh liệt.
– Thật có lỗi.
Quách Hằng đi tới, ngăn trước mặt Vân Phi Dương, nói.
– Người này là người Thiên Uy Minh ta nhìn trúng, người nào cũng không thể động.
Lần này hiển nhiên muốn bảo vệ Vân Phi Dương.
Ánh mắt Tôn Mậu âm sâm xuống.
– Quách Hằng, ngươi nghĩ đám Thiên Uy Minh ngươi có thể giữ được tên này?
Quách Hằng nói.
– Cái này cũng không nhọc đến ngươi quan tâm.
Nói nhìn về phía Vân Phi Dương.
– Vân học đệ, đừng sợ, có ta ở đây, không ai dám khi dễ ngươi.
– A.
Vân Phi Dương nói.
– Các ngươi chậm rãi trò chuyện.
Nói rồi tự động rời đi, hắn đi như thế, Quách Hằng và thành viên Thiên Uy Minh trợn tròn mắt.
Tên này!
Thiên kiêu xem náo nhiệt cũng im lặng.
Thiên Uy Minh rõ ràng tới giúp ngươi giải vây, ngươi cũng không cảm tạ, cứ như vậy đi, quá không nể mặt người ta rồi.
Tôn Mậu nói.
– Xem ra, Thiên kiêu này cũng không có để Thiên Uy Minh các ngươi vào mắt.
Nói xong, lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ngươi cứ đi như vậy, là muốn làm chuột nhắt sao?
Vân Phi Dương ngừng chân, nói.
– Ngươi quá yếu, nếu như muốn báo thù, tốt nhất để lão đại các ngươi đến đây.
– Ha ha ha.Tôn Mậu cười.
Thiên kiêu xung quanh nhao nhao lắc đầu, tên này thật phách lối, lại muốn để Thái tử Địa Tinh Bảng thứ hai.
– Tiểu tử.
Tôn Mậu thu hồi nụ cười, lạnh lẽo âm u nói.
– Ngươi không có tư cách để lão đại tới thu thập, Tôn Mậu ta đủ để giải quyết ngươi.
Vân Phi Dương vốn không có ý định xử hắn, nhưng lúc chuẩn bị rời đi, lại tâm niệm nhất động, nói.
– Thật muốn lên đài chiến đấu?
– Đương nhiên.
Tôn Mậu ngạo nghễ nói.
Vân Phi Dương cười nói.
– Không bằng như vậy đi, chúng ta đánh cược, ai thua thì giao ra tích phân của mình.
Mọi người ngạc nhiên.
Tôn Mậu cười lạnh.
– Có thể.
Vân Phi Dương nói.
– Đi.
Nói rồi rời đi Tích Phân các, Tôn Mậu mang theo thành viên đuổi theo, sợ tiểu tử này chuồn mất.
– Hằng ca, tiểu tử kia có phải ngốc hay không, chúng ta rõ ràng có thể giúp hắn, hết lần này tới lần khác còn muốn cùng Tôn Mậu lên đài chiến đấu.
Một thành viên Thiên Uy Minh nói.
Quách Hằng nói.
– Tôn Mậu chính là Địa Tinh Bảng năm mươi, thực lực không chỉ đạt đến lục phẩm Bán Tiên, còn có huyết mạch Tu La tộc, Vân Phi Dương gặp xui rồi.
– Hắn tự tìm.
– Đúng thế.
Thành viên Thiên Uy Minh rất khó chịu đối với việc Vân Phi Dương vừa rồi không lĩnh tình,.
– Các ngươi nghe nói không, Tôn Mậu Thái Tử Các vây Vân Phi Dương ở Tích Phân Các, hai người đi đài chiến đấu!
– Còn có việc này?
– Nhanh, nhanh, chúng ta đi xem náo nhiệt.
Trong lúc nhất thời, đại bộ phận Thiên kiêu ở Thiên Kiêu Điện nhanh chân đi về hướng đài đấu.
Thời gian ngắn, trước đài đấu đã tụ tập mấy trăm Thiên kiêu, tất cả đều đang thấp giọng nghị luận.
– Ta nghe nói, Tôn Mậu nửa năm trước đã kích phát Tu La huyết mạch đến sáu thành, thực lực tăng nhiều.
Vân Phi Dương đơn giản cũng là lục phẩm Bán Tiên, đối mặt Tôn Mậu Địa Tinh Bảng năm mươi, khẳng định sẽ bị hoàn ngược.
Trên chiến đài, Vân Phi Dương nghe được mọi người nói, chỉ cười nhạt một tiếng, bị xem thường như thế, phát sinh rất nhiều lần, không cần giải thích.
Chỉ có thực lực mới có thể ngăn miệng bọn họ!
Hô!
Tôn Mậu lắc lắc cánh tay, cười nhạt nói.
– Tiểu tử, ngươi chuẩn bị kỹ càng chưa?
Vân Phi Dương nói.
– Đối phó loại tiểu lâu la ngươi, không cần chuẩn bị, bắt đầu đi.
Tôn Mậu phẫn nộ.
Dưới đài, đám Thiên kiêu âm thầm lắc đầu.
Tu La tộc loại này nổi danh càng tức giận, lực chiến đấu càng mạnh, Vân Phi Dương kích thích như vậy chỉ cổ vũ Tôn Mậu tăng phúc thực lực.
Hưu!
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng người tịnh lệ từ phương xa bay qua, phiêu nhiên rơi vào lầu các đối diện đài đấu.
Đó là một nữ nhân thân mặc áo tím, tướng mạo tuyệt mỹ, mỉm cười khuynh quốc khuynh thành.
– Cơ Phỉ Nhã!
Mọi người kinh ngạc không thôi.
Vân Phi Dương cũng có chút kinh ngạc, tướng mạo nữ nhân này cực đẹp không yếu hơn nữ nhân của mình nghe, thế mà quanh thân lại còn tán phát ra khí tức rất mạnh!
Có thể không mạnh à.
Cơ Phỉ Nhã chính là Thiên kiêu xếp thứ mười ba Thiên Tinh Bảng, thực lực và mỹ mạo đều siêu quần.
Thiên Tinh Bảng Cơ Phỉ Nhã đột nhiên xuất hiện gây nên oanh động không nhỏ, rất nhiều Thiên kiêu đều sùng bái nhìn nàng.
Nữ nhân xinh đẹp, thực lực lại mạnh, khẳng định là nữ thần trong mắt rất nhiều nam đồng bào.
Cơ Phỉ Nhã nhìn mọi người sau cùng đặt ánh mắt dừng trên thân Vân Phi Dương, nở nụ cười xinh đẹp.
Vân Phi Dương cho một cái mỉm cười đáp lại, tên này da mặt rất dày, nhất là tại trước mặt mỹ nữ.
Cơ Phỉ Nhã nao nao, nhưng cũng lắc đầu, thi triển thân pháp, biến mất trên lầu chỉ là trước khi rời đi, hữu ý vô ý nhìn Vân Phi Dương một chút, tựa như đang suy nghĩ gì đó.
– Uy uy.
Tôn Mậu lạnh lùng nói.
– Người đã đi, đừng nhìn, nhanh bắt đầu giao đấu đi.
Vân Phi Dương thu hồi ánh mắt, nói.
– Nói trước, ai thua, người đó giao ra tích phân.
– Không vấn đề.
Xoát! Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, đại thủ vung tới, rất nhanh, rất đột nhiên, Tôn Mậu không kịp chuẩn bị, bị một quyền đánh bay ra ngoài.
Xác thực nói.
Dù hắn có thể bắt được cũng không thể né tránh.
Xoát!
Vân Phi Dương đuổi theo, bắt cổ tay hắn, bỗng nhiên đá ngã, sau đó vung lên, ném đến không trung.
Bá Vương Thần Quyền!
Hô!
Hô!
Quyền ảnh hình thành như pháo đạn trùng điệp oanh lên trên thân Tôn Mậu giữa không trung.
Hưu
Ngay sau đó, Vân Phi Dương xuất hiện trên không, bỗng nhiên một chân đạp xuống, đạp Tôn Mậu miệng sùi bọt mép.
Ầm ầm!
Cuối cùng, thiên kiêu nắm giữ Tu La huyết mạch Địa Tinh Bảng rơi xuống đất, người cũng bị đánh gần như hôn mê.