Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1309
Chương: Chọn Cái Gì Tốt?
Thấy không ai đứng ra, Vân Phi Dương đi tiếp, đi đến cuối đường rồi tiến vào trong đại điện.
Bên trong tráng lệ, vô cùng hào hoa, mấy lão giả tiên phong đạo cốt đứng bên trong, đang nghị luận cái gì đó.
Vân Phi Dương đi tới, bọn họ nhao nhao quay đầu, ánh mắt lấp lóe tinh mang phảng phất như muốn nhìn thấu người trẻ tuổi này.
Bọn họ là Trưởng lão Thiên Kiêu Điện, thực lực thâm bất khả trắc, đổi lại người khác, bị xem không kiêng kỵ như vậy, khẳng định khẩn trương tâm thần bất định.
Vân Đại Tiện Thần lại mặt không đổi sắc mặc cho mọi người quan sát, khóe môi nhếch lên nhàn nhạt mỉm cười.
Như thế để tất cả Trưởng lão có chút kinh ngạc, kẻ này hoặc tâm cảnh mạnh, hoặc da mặt dày.
– Ngươi chính là Vân Phi Dương?
Một lão giả mở miệng dò hỏi, người này tên Hoàng Phủ Nghị, Phó viện trưởng Thiên Kiêu Điện, chủ quản hết thảy sự vụ trong điện.
– Không sai.
Vân Phi Dương đáp.
Hoàng Phủ Nghị nói.
– Dựa theo quy định Thiên Kiêu Điện, ngươi đã tới đây thì phải ở chỗ này tu hành mười năm mới có thể rời đi.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Hắn đến Thiên Kiêu Điện,chỉ vì báo cáo, sau đó tính toán rời đi, tiến về các Giới tìm kiếm người mang thần hồn.
– Có ý kiến?
Hoàng Phủ Nghị nói.
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói.
– Ta có thể xin nghĩ phép mười năm hay không?
Mọi người co giật.
Thấp nhất mười năm tu hành, xin nghĩ phép mười năm, tên này còn dám nói ra miệng?
– Không được.
Hoàng Phủ Nghị nói.
– Ngươi phải tu hành tại Thiên Kiêu Điện đầy một năm, mới có tư cách xin phép nghỉ.
– Cái này…
Vân Phi Dương xoắn xuýt.
Tất cả trưởng lão im lặng, người khác được phong Thiên kiêu, người nào không phải vội vã tiến vào cung điện tu luyện, hắn ngược lại tốt, đến rồi lại vội vã rời đi.
– Vân Phi Dương.
Hoàng Phủ Nghị nói.
– Ngươi không quá hiểu biết Thiên Kiêu Điện, bản Viện trưởng giảng giải cho ngươi nghe.
Vân Phi Dương nói.
– Nguyện nghe tường.
Sau nửa canh giờ.
Hoàng Phủ Nghị thao thao bất tuyệt dừng lại, Vân Phi Dương lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, nói.
– Tốt, ta đồng ý tu hành mười năm.
Tất cả trưởng lão cười.
Hoàng Phủ Nghị nói.
– Xét thấy biểu hiện ngươi tại vực ngoại chiến trường, Dược Giới, có thể hưởng đình viện độc lập cùng 5000 điểm tích lũy.
Tích phân.
Là tiền tệ Thiên Kiêu Điện, có nó, dù tài nguyên tu luyện hay vũ kỹ, chí bảo đều có thể đổi lấy.
Điểm này ngược lại tương tự vực ngoại chiến trường, nhưng khác biệt là vực ngoại chiến trường cần giết địch, mà Thiên Kiêu Điện thì cần phải hoàn thành một ít nhiệm vụ chỉ định.
Mã Thượng Tái ba người cũng bởi vì tiếp nhận nhiệm vụ mới rời khỏi Thiên Kiêu Điện, đi ngang qua Dược Giới.
– Đi xuống đi, ngoài điện có người chờ dẫn ngươi về chỗ ở.
Hoàng Phủ Nghị nói.
Vân Phi Dương cáo từ rời đi, vừa đi ra đại điện, một người thanh niên đi tới, cười nói.
– Vân học đệ, xin mời đi theo ta.
Người này tên Diêu Hạo, cũng là một Thiên kiêu.
Vân Phi Dương được hắn dẫn dắt đi vào một chỗ rừng núi non xanh nước biếc, mà ở chính giữa có một gian tiểu viện độc đáo.
– Vân học đệ, nơi này chính là chỗ ở của ngươi, tại Thiên Kiêu Điện, chỉ có Thiên kiêu Thiên Tinh Bảng mới có tư cách vào ở.
Diêu Hạo nói.
– Thiên Tinh Bảng?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Diêu Hạo biết hắn mới đến, đối với sự việc Thiên Kiêu Điện lý giải không được đầy đủ, lúc này giải thích, thậm chí còn giải thích các thế lực trong điện.
Được biết hết thảy, Vân Phi Dương giờ mới hiểu được, nguyên lai lúc trước mình đánh hai người kia đều là thiên kiêu Địa Tinh Bảng.
– Vân học đệ, Kim Á Minh và Kim Á Nam huynh đệ hai người đều là người Thái Tử Các, ngươi đánh bọn họ, về sau phải cẩn thận.
Diêu Hạo nói.
Vân Phi Dương cười một tiếng.
Hắn sẽ không để ý Thái Tử Các, Vương Tử Đảng, chỉ cần chọc tới mình thì chỉ có một chữ, đánh!
Diêu Hạo lại nói đơn giản vài câu liền rời đi.
Vân Phi Dương đi vào tiểu viện, đẩy cửa tiến vào gian phòng, bên trong bố cục rất đơn giản, chỉ có một cái giường, một cái phương trác, cùng hai tủ quần áo.
Đi đường lâu như vậy cũng nên ngủ một giấc. Vân Phi Dương cởi áo, vừa muốn bò trên giường, bên ngoài truyền đến tiếng gọi.
– Vân học đệ có ở đây không?
Trong tiểu viện.
Một nam tử tướng mạo không tệ đi tới, hắn nhìn thấy Vân Phi Dương, lúc này cho thấy thân phận nói.
– Vân học đệ, ta gọi Thạch Mặc, thành viên Thiên Uy Minh.
Thiên Uy Minh?
Vân Phi Dương nhịn không được cười lên.
Cái tên này để hắn nhớ tới Thiên Uy Quân từng chưởng quản tại Thần Giới, cả hai chỉ khác một chữ.
– Có việc gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Thạch Mặc nói.
– Là như thế này, phó minh chủ Thiên Uy Minh biết được ngươi đánh huynh đệ Kim Á Minh, chuyên tới để mời ngươi đi gặp một lần.
Vân Phi Dương nói.
– Ta không có thời gian, muốn gặp, để cho phó minh chủ các ngươi tới tìm ta đi.
Nói rồi đi vào phòng.Thạch Mặc trợn mắt.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Thiên kiêu mới tới bảo phó minh chủ tới gặp hắn, giá đỡ cũng quá cao đi?
Ngày thứ hai.
Tinh thần Vân Phi Dương vô cùng phấn chấn từ trong phòng đi ra, rửa mặt đơn giản rồi tiến về tích phân các của Thiên kiêu Đại điện.
Sở dĩ lựa chọn ở chỗ này tu hành, hắn coi trọng là có thể lấy tích phân đến đổi hết thảy.
Tích Phân các ở phía nam cung điện, là một tòa kiến trúc vô cùng hùng vĩ, Vân Phi Dương đi tới, nhìn thấy trang trí cực điểm xa hoa, âm thầm kinh ngạc.
– Mau nhìn, là Vân Phi Dương!
– Hắn làm sao tới?
– Ta nghe nói phó viện trưởng cho hắn 5000 điểm tích lũy, chắc hẳn đến đổi lấy võ đạo tư nguyên cùng bảo vật.
– Má, 5000 tích phân, phó viện trưởng cũng quá hào phóng đi?
Có người kinh ngạc nói.
– Không có cách nào, ai bảo người ta biểu hiện quá mắt sáng.
Mọi người nghị luận, Vân Phi Dương bắt đầu dò xét Tích Phân Các, phát hiện có rất nhiều cửa sổ, phân làm Vũ Khí các, Chí Bảo các, Dược Tài các các loại.
– Chọn cái gì cho tốt đây?
Vân Phi Dương suy tư.
Binh khí, hắn có Lăng Thiên chiến kích, Hắc Ma Kiếm, tạm thời không nhu cầu gì.
Về mặt đan dược, thực lực tự thân có thể so với Đan Đế, hoàn toàn có thể tự luyện chế, cũng không có tất yếu đổi lấy.
Nghĩ tới nghĩ lui, Vân Phi Dương vẫn đi vào Võ Đạo Tư Nguyên các trước, tính toán nhìn một cái xem đến cùng có tư nguyên gì để đề thăng cảnh giới.
Nhưng khi hắn đi tới, thông qua cửa sổ nhìn thấy màn sáng, nhất thời trừng to mắt.
Bên trên màn sáng liệt kê lấy rất nhiều đồ tốt, hoặc thiên tài địa bảo dùng để đề thăng lực lượng, hoặc võ đạo kết tinh Bán Tiên.
– Má ơi?
Vân Phi Dương âm thầm cả kinh.
– Võ đạo kết tinh Bán Tiên cấp, bọn họ làm sao làm ra?
Tiếp tục xem, danh sách trên nhất vậy mà đều là võ đạo kết tinh của cửu phẩm Bán Tiên.
Mà còn ghi chú rõ thuộc tính khác nhau, thích hợp võ giả thuộc tính gì hấp thu.
– Lợi hại.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực, nhưng nhìn thấy tích phân lại xém chút ngã quỵ.
Võ đạo kết tinh Cửu phẩm Bán Tiên hoán đổi tích phân đạt tới 100 vạn!
Võ đạo kết tinh nhất phẩm Bán Tiên thấp nhất hoán đổi tích phân cũng phải cần 10 ngàn điểm.
Nói đúng hơn là.
Vân Phi Dương nắm giữ 5000 tích phân cũng chỉ có thể đổi lấy nửa cái võ đạo kết tinh của nhất phẩm Bán Tiên.
Đây là nghèo rớt mồng tơi cỡ nào!
Uy.
Đột nhiên, âm thanh lạnh lùng sau lưng truyền đến, Vân Phi Dương quay đầu nhìn lại chỉ thấy mấy võ giả đi tới.