Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1296
Chương: Hai Tướng Bị Diệt
Một tòa thành trì, một giây trước vẫn còn, một giây sau đã bị san thành bình địa khiến cho bọn người La Mục trừng to hai mắt.
“Ừng ực.”
Mọi người nuốt một ngụm nước bọt, nội tâm vẫn lăn lộn như sóng biển khó có thể yên tĩnh.
Hác Liên Lưu cũng ngốc.
Hắn thực khó tưởng tượng tên này ở trước mặt mình tung ra một chiêu đã diệt cả Khoách Thiên thành.
Thành trì không có không quan trọng nhưng mấy chục vạn Hắc Diệu Quân trong nội thành cũng chôn cùng mới là trí mạng!
Sự việc phát triển đến một bước này.
Chỉ có thể nói, đáng đời.
Nếu Hác Liên Lưu không lần lượt thi triển vũ kỹ oanh tạc phạm vi rộng, ý đồ thương tổn đến Linh tộc đại quân đằng sau và bọn người La Mục.
Vân Phi Dương chắc chắn sẽ không vận dụng vũ kỹ bá đạo như Thiên Lôi Kiếm Đạo để trực tiếp san Khoách Thiên thành thành bình địa.
Nói thật, nếu như hai quân giao chiến bình thường, dù Gia Cát Cẩm có thể cầm xuống Khoách Thiên thành nhưng cũng thể toàn diệt.
Bây giờ thì hay rồi.
Vân Phi Dương xuất một chiêu kiếm, binh lính bên trong ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không, chỉ có thể chiến tử sa trường.
Nếu như mấy chục vạn binh lính có thể sống trở về nhất định sẽmắng Hác Liên Lưu té tác.
“Xoát!”
Vân Phi Dương thu kiếm, nhìn về phía Hác Liên Lưu, lạnh lùng nói.
– Tiếp đó là ngươi.
“Xoát!”
Vừa dứt lời, xuất hiện trước mặt Hác Liên Lưu, Ngũ Linh Thần Kiếm bỗng nhiên vung lên, Thất Luyện Kiếm Khí nổ bắn ra.
Oanh!
Hác Liên Lưu ngạnh kháng một kiếm, thân thể lui nhanh, thần sắc lại đại biến, bởi vì hắn ý thức được, lực lượng tên này mạnh hơn vừa rồi rất nhiều!
– Chẳng lẽ hắn trước đó vẫn chưa chân chính bạo phát? Một mực ẩn tàng?
Nghĩ tới đây, tâm thần Hác Liên Lưu run lên.
“Xoát!”
Vân Phi Dương xuất hiện lần nữa, tay nâng kiếm rơi, chém ra kiếm khí cường thế.
Bành!
Hác Liên Lưu lần nữa bị đánh lui, cánh tay phải đón đỡ kiếm khí bị quẹt bị thương, máu tươi chảy ra.
Hai kiếm.
Phá mất phòng ngự.
Hác Liên Lưu nhất thời kinh hồn bạt, bởi vì làm được điểm này, thực lực người này khẳng định không chỉ đến ngũ phẩm Bán Tiên!
– Sợ sao?
Vân Phi Dương huy động Ngũ Linh Thần Kiếm, lần nữa chặt vài kiếm, kiếm khí ngưng tụ ra lực lượng càng mạnh hơn lúc trước.
Bành!
Bành!
Bành!
Liên tục ngạnh kháng ba đạo kiếm khí, trên cánh tay phải Hác Liên Lưu hiện ra ba đạo kiếm ngân bắt mắt, sắc mặt dữ tợn.
Bọn người La Mục âm thầm lắc đầu.
Tất cả mọi người đồng loạt ra tay, dùng hết tất cả thần thông át chủ bài cộng thêm hai Thần thú hỗ trợ mới miễn cưỡng đánh lui một tên Bán Tiên bị thương.
Tên này một người lại nhẹ nhàng ngược một ngũ phẩm Bán Tiên thực lực toàn thịnh, chênh lệch thực có chút lớn.
Cũng may tiếp xúc cùng Vân Phi Dương thời gian dài, bọn họ chỉ hơi chấn kinh đã tiếp nhận sự thật.
“Ừng ực.”
Nhưng vào lúc này, Thao Thiết ngẩng đầu, mở miệng to nuốt xuống.
– Không phải chứ, thật ăn hết?
Bọn người La Mục kém chút không đứng vững mà ngã xuống đất.
Vân Phi Dương nơi xa cũng sụp đổ nghĩ thầm, đây là năng lượng đó, bị hắn ăn hết thì thật lãng phí.
Sẽ không lãng phí.
Tứ phương Thao Thiết lắm miệng ăn nhiều nuốt sống một cường giả Bán Tiên, dù năng lượng hay huyết nhục đều có thể lớn mạnh chính mình.
“Nấc “
Thao Thiết ợ một cái no nê, trở về hình dáng ban đầu, vuốt vuốt tóc tím, dư vị vô cùng nói.
– Ăn ngon, ăn thật ngon!
Từ sau khi tỉnh dậy, hắn lần thứ nhất ăn người, mà ăn là cường giả Bán Tiên cấp, quả thực ngưu bức hơn dĩ vãng rất nhiều.
“Ồ!”
Thần Thần nắm lỗ mũi, cùng hắn bảo trì khoảng cách nhất định.
– Không ngại bẩn a!
– Tam đệ!
Hác Liên Lưu muốn rách cả mí mắt.
– Lúc này vẫn nên quan tâm chính ngươi đi.
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, chém xuống một kiếm.
Bành!
Hác Liên Lưu lại kháng một kiếm, cuồng lùi lại mấy bước, tiếp theo nện bước chân to lớn chạy trốn.
Vân Phi Dương hời hợt tung mấy kiếm để hắn ý thức được người này rất mạnh, mình tuyệt đối không thể chiến thắng, rút lui là lựa chọn duy nhất.
Còn về đại thù bọn người tam đệ, sau khi về đến Hắc Thằng Ngục lại tìm đại ca thương nghị!
Về Hắc Thằng Ngục?
Nghĩ quá quá đơn giản, lấy tính cách Vân Phi Dương, làm thế nào để dê béo như hắn chạy mất, hắn giẫm Túy Ảnh Bộ đuổi theo.
“Oanh!”
Kiếm khí trảm xuống.
Lưng Hác Liên Lưu bị chặt một kiếm, chịu đựng đau đớn phi thân lên, hướng về vô tận bầu trời chạy trốn.
Nhưng vừa mới bay lên, đã thấy một đại thủ mang theo khí tức Hoang Cổ bên trong tầng mây ầm vang trấn áp xuống.
– Không tốt!
Hác Liên Lưu kinh hãi.
“Ầm ầm!”
Đại thủ như đến từ vô tận tinh không trực tiếp trấn áp Hác Liên Lưu trong hố lớn Khoách Thiên thành.
Đại thủ biến mất, Tinh Tộc đại tướng ngũ phẩm Bán Tiên máu thịt be bét ngã trên mặt đất, người cũng ngất đi.
– Kết thúc.
Bọn người La Mục lắc đầu.
Trong đại điện Quỷ Tộc hội nghị, sau khi biết được chiến báo mới nhất, Sóc Lão đứng lên, mặt mũi tràn đầy cả kinh hô.
– Khoách Thiên thành thất thủ!
Đám người sợ hãi.
Hôm qua bọn họ còn đang nghị luận chuyện này, còn đang suy đoán, Tinh Tộc phái ra hai tên Đại tướng khẳng định sẽ huyết chiến cùng dị tộc, đánh ngươi chết ta sống.
– Hác Liên Lưu và Hoa Kỳ cũng quá vô dụng, chưa đến một ngày đã vứt bỏ Khoách Thiên thành?
– Hai người này sợ rằng không còn mặt mũi trở về giao phó cho Trọng Tôn Đình.
Có người cười nói.
– Giao phó?
Sóc Lão lắc đầu.
– Bọn họ không về được nữa, bọn họ đã chết.
Dát.Tất cả mọi người như chết đứng.
Ánh mắt Sóc Lão lộ tia ngưng trọng nói.
– Dị tộc kia có không ít cường giả, hai Đại tướng Tinh Tộc đều vẫn lạc.
– Cái gì?!
Cường giả Quỷ Tộc ở hiện trường đứng ngồi không yên, trong ánh mắt hiện ra vẻ chấn kinh.
Bọn họ biết thực lực Hác Liên Lưu và Hoa Kỳ, có thể giết chết bọn hắn, chẳng phải nói, bên trong dị tộc có cường giả lục phẩm Bán Tiên trở lên?
– Không thể chờ nữa!
Sóc Lão hạ lệnh.
– Các ngươi suất lĩnh đại quân nhanh chóng cứu viện Tinh Tộc!
– Đúng!
Mấy tên cường giả đứng dậy, nhưng vừa mới chuẩn bị xuất phát lại nghe binh lính đến báo.
– Báo! Hắc Lĩnh Ngục Tinh Tộc thất thủ!
Bọn người Sóc Lão trừng mắt.
Tinh Tộc chưởng khống bốn ngục, phân biệt là Hắc Thủy ngục, Hắc Thiên Ngục, Hắc Lĩnh Ngục và Hắc Thằng Ngục.
Trong khoảng thời gian ngắn, liên tục xâm chiếm ba ngục, tốc độ này thực quá nhanh, nhanh đến bọn họ không dám nghĩ.
Đến cùng là tác chiến.
Hay là như lưỡi hái thu hoạch lúa đây?
“Báo!”
Lại có một tên binh lính vội vã tiến vào báo.
– Đại quân dị tộc đã giết tới Hắc Thằng Ngục, chín tòa thành trì thất thủ, đang công đến Hắc Thằng thành!
“Xoát!”
Sóc Lão ngồi xuống, nỉ non.
– Lúc này đi trợ giúp đã không kịp.
– Đến cùng là tộc loại gì mà cường hãn như thế!
Có người sụp đổ nói.
Sóc Lão nói.
– Truyền lệnh xuống, gia tăng binh lực trong thành trì ở biên cảnh, thời khắc bảo trì trạng thái tác chiến, các ngươi theo ta tiến về Hắc Thằng thành.
“Đúng!”
Xoát! Xoát!
Lấy Sóc Lão cầm đầu, bốn cường giả Bán Tiên cấp bay về hướng Hắc Thằng Ngục.
Bọn họ đã từng muốn ngồi ngư ông đắc lợi, hiện tại mới hiểu, tấn công Tinh Tộc là một đầu hổ hung hãn.
Nếu như Trọng Tôn Đình chịu không nổi, mất đi Hắc Thằng Ngục, như vậy, đối tượng tiếp theo bị nhắm đến khẳng định chính là Quỷ Tộc!