Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1279
Chương: Thế Mà Cũng Nhịn?
Hắc Diệu Quân là một quân đoàn nổi danh nhất Tinh Tộc, quy mô chừng 100 vạn, phân tán trong mỗi thành trì Tinh Tộc.
Có thể trở thành một thành viên của Hắc Diệu Quân, không chỉ phải có thân thể cường đại, còn phải có thực lực đủ mạnh.
Vạn năm trước giao chiến cùng Yêu tộc, quân đoàn này là chủ lực từng công hạ không ít thành trì, chiến công hiển hách.
Khó trách, bọn họ phát ra khí thế không phải binh sĩ phổ thông có thể so sánh.
Vân Phi Dương mới không để ý đến Hắc Diệu Quân, hay Bạch Diệu quân, hiện tại hắn càng để ý đến khoáng mạch hơn.
– Chủ nhân.
Thiên Cẩu truyền âm.
– Cửu U sinh sản Tam Sắc Thánh Thạch, vật này chỉ có trong mỏ quặng.
Vân Phi Dương nói.
– Nói chi tiết một chút.
Thiên Cẩu lúc này nói việc mình biết ra, cuối cùng, Vân Phi Dương mới hiểu Tam Sắc Thánh Thạch.
Cửu U ẩn chứa ba loại thiên địa thuộc tính, cho nên uẩn dục rất nhiều khoáng thạch đặc thù, đại biểu lớn nhất chính là Tam Sắc Thánh Thạch.
Khoáng thạch này có ba màu sắc khác nhau, phân biệt ngưng tụ Yêu khí, Quỷ khí và Tinh khí ba loại, độ tinh khiết cực cao.
Không chỉ có thể lấy ra trực tiếp hấp thu, còn có thể dùng để chế tạo trang bị, như linh thạch Tiểu Thần Giới, có thể cầm tu luyện hoặc coi như tiền tệ.
– Bọn người này muốn đi tìm mỏ quặng?
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
Mỏ quặng Tam Sắc Thánh Thạch còn thừa chắc rất ít, mình đi theo lấy thân phận Quỷ Tộc cướp, khẳng định càng hữu hiệu hơn việc phá hư thành trì!
– Quyết định như vậy.
Vân Phi Dương ẩn vào đám người, lặng lẽ theo đám quân nhân, rất nhanh ra khỏi thành, vừa đi vừa chế định kế hoạch kế tiếp.
Một lúc lâu sau.
Trăm tên Hắc Diệu Quân đi ra ngoài thành vài trăm dặm đến một vách núi địa thế tương đối cao, tên Bách Phu Trưởng phất tay ra hiệu.
Xoát! Xoát!
Vài binh lính ra khỏi hàng, trong tay bọn họ nắm giữ vật y như la bàn, sau đó bày dưới đất.
“Ông!”
Một lúc sau, năm cái la bàn run nhẹ, tản mát ra hào quang loá mắt cũng chiếu xạ tại lên vách núi.
– Quả nhiên có mỏ quặng.
Bách Phu Trưởng lúc này hạ lệnh.
– Phong tỏa nơi đây, bất kỳ người nào không có phận sự, không được đi vào.
– Tuân mệnh.
Mấy chục Tinh Tộc nhân nhanh chóng phân tán, trấn giữ tại xung quanh dốc núi, các binh lính còn lại thì bắt đầu động thủ khai quật.
Trên đại thụ cách đó không xa, Vân Phi Dương quan sát hết thảy, cười thầm.
– Trước để cho các ngươi đào, chờ đào ra xong, ta lại đi đoạt.
Nói rồi nằm trên cành cây nghỉ ngơi.
Nếu như hắn muốn một mình nuốt mỏ quặng, có thể nói dễ như trở bàn tay, nhưng như thế thì không có ý nghĩa, cũng không có cách nào chia rẽ hai tộc.
Hắc Diệu Quân hiển nhiên có rất nhiều kinh nghiệm khai quật mỏ quặng, vẻn vẹn một ngày đã đào ra một thông đạo bên trong vách núi.
– Đại nhân!
Một binh lính đi ra từ trong động, bưng lấy một khỏa khoáng thạch có ba màu màu sắc khác nhau, hưng phấn nói.
– Tìm đến mỏ quặng!
– Rất tốt.
Bách Phu Trưởng cười rộ lên.
Vân Phi Dương trốn trên đại thụ phóng thích nguyên niệm quan sát Tam Sắc Thánh Thạch lớn cỡ nắm tay, thầm nghĩ.
– Không khác gì linh thạch, đáng tiếc, thuộc tính bên trong không thích hợp nhân loại.
“Xoát!”
Khi nói chuyện, hắn từ trên cây nhảy xuống, tâm niệm khẽ động, gọi bọn người La Mục và mấy chục binh lính Linh tộc ra.
Toàn thân bọn họ áo đen, chỉ lộ ra hai ánh mắt, quanh thân tản ra quỷ khí nhàn nhạt.
Hiển nhiên, Bách Quỷ Dạ Hành đã dung nhập vào thân thể đám người, nhìn qua không khác Quỷ Tộc.
– Phi Dương ca.
La Mục thấp giọng nói.
– Chúng ta chuẩn bị kỹ càng.
Vân Phi Dương nói.
– Động thủ.
Tâm tình A Môn Hữu hiện tại rất thoải mái, hắn thống lĩnh đội điều tra mỏ quặng này, qua mấy tháng dò xét, rốt cục phát hiện thêm một tòa mỏ quặng.Chỉ cần mang tin tức đưa về Hắc Thằng Ngục, nhất định sẽ được phía trên ca ngợi, từ đó thu được không ít tài nguyên tu luyện.
– Đại nhân.
Trong sơn động, một binh lính điều tra khoáng thạch thu hồi la bàn, nói.
– Mỏ quặng này sâu khoảng ngàn trượng, phạm vi chừng hai mươi dặm.
– Hai mươi dặm?
A Môn Hữu mừng lớn.
– Đây chính là một mỏ quặng quy mô trung đẳng, nhanh thông báo phía trên, để bọn hắn phái càng nhiều thợ mỏ đến khai thác.
– Tuân mệnh
Oanh! Oanh! Oanh!
Đột nhiên, ngoài động truyền đến tiếng nổ vang.
Một binh lính từ bên ngoài xông vào, hoảng sợ hô.
– Đại đại nhân, không tốt…
“Oanh!”
Binh lính ầm vang ngã xuống đất mà chết, ở phía sau, La Mục che mặt thu hồi quyền đầu, ngạo nghễ nói.
– Mỏ quặng này thuộc về chúng ta.
– Các ngươi là ai?!
Bách Phu Trưởng phẫn nộ nói.
– Dám đến cướp mỏ quặng Hắc Diệu Quân ta nhìn trúng!
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Lịch bỉ ổi xuất quỷ nhập thần xuất hiện trước mặt hắn, giơ quyền đầu đánh tới.
Bành! Bành! Bành!
Một quyền tiếp một quyền, vô cùng hăng hái.
Lấy thực lực bọn người La Mục, có thể dễ như trở bàn tay giải quyết hết trăm tên Hắc Diệu Quân, cho nên chỉ cần một lát, Bách Phu Trưởng và các binh lính đã bị giải quyết.
Đương nhiên.
Bọn họ cũng không có giết người diệt khẩu, mà cố ý để Bách Phu Trưởng và số ít binh lính đào tẩu.
– Đại đại nhân, đám người này tuy che mặt nhưng khẳng định là võ giả Quỷ Tộc!
– Đáng giận!
A Môn Hữu kéo thân thể bị thương, phẫn nộ nói.
– Nhất định phải bẩm báo lên trên để bọn họ nhanh phái cường giả tới!
Sau khi chiếm được mỏ quặng, Vân Phi Dương đi tới, một tay dán trên thạch bích, dễ như trở bàn tay gỡ xuống một viên Tam Sắc Thánh Thạch.
– Thứ này tuy không có tác dụng với nhân loại, nhưng hữu dụng đối với ta.
Hắn cười nói.
Mới tới Cửu U Giới, Vân Phi Dương đã nghĩ đến việc có nên tu luyện Yêu, Quỷ, Tinh tam đạo.
Bây giờ đã có thứ cùng loại với Linh Thạch, vậy thì cứ tu luyện.
Hắn nắm giữ Nghịch Thiên Quyết, có thể luyện hóa hết thảy thuộc tính, lại có Thôn Phệ thần thông.
“Xoát!”
Vân Phi Dương đưa hai tay ra dán trên thạch bích, bàng bạc Hậu Thổ thuộc tính theo cường đại linh hồn lực điên cuồng tràn vào trong.
Rất nhanh đã lan ra toàn bộ mỏ quặng, tiếp theo tâm niệm khẽ động, từng khỏa Tam Sắc Thánh Thạch bị đưa vào Phi Dương đại lục.
Mỏ quặng hai mươi dặm, để thợ mỏ Tinh Tộc tới khai thác chí ít cần mấy năm, lại trong nháy mắt bị hắn lấy hết.
Quả nhiên thần tốc!
Phi Dương đại lục.
Một khu vực trống trải cách Thiết Cốt Thành không xa, hơn mười vạn khỏa Tam Sắc Thánh Thạch chồng chất như núi xuất hiện ở đó.
“Răng rắc, răng rắc.”
Thần Thần ngồi phía trên, say sưa nhai ngon lành, nói.
– A Nông, ăn ngon hơn linh thạch!
Mặc dù là Thần thú, nhưng dù sao cũng là Yêu tộc, ba loại thuộc tính bên trong Tam Sắc Thánh Thạch khẳng định rất mỹ vị.
– Không sai.
Sau khi Thao Thiết nuốt một khỏa, nói.
– Năng lượng ẩn chứa bên trong vừa lúc bản Vương cần, nếu như ăn hết, chắc có thể đề bạt một chút xíu lực lượng.
– Ăn hết?
Vân Phi Dương hung hăng lườm hắn một cái.
– Ngươi nghĩ hay thật.
Hắn ngồi xếp bằng xuống.
– Các ngươi chỉ có thể ăn mười khỏa, ta muốn hấp thu.
– Cắt.
Thao Thiết bất mãn.
– Thật keo kiệt.