Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1259
Chương: Đi Nguyệt Hoa Đan Cung Đánh Mặt!
Phượng Minh thủy chung cho rằng, phòng chứng nhận không ngừng truyền đến âm thanh đinh đinh đinh đan thành là do Vân sư thúc đang làm nóng người để chuẩn bị luyện chế nhị phẩm Chân Đan làm.
Nhưng khi Vân Phi Dương đi ra, trên thân đeo thập nhất phẩm Đan Vương huy chương vừa mới thu được, Phượng Minh trợn trừng, trong mắt xém chút lồi luôn ra ngoài.
“Ừng ực.”
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, tiếp theo run rẩy hỏi.
– Vân Vân sư thúc…thập nhất phẩm Đan Vương?
Phượng Hiền đắng chát lắc đầu.
Nghĩ thầm cháu của ta ơi, nếu ngươi tận mắt nhìn hắn luyện chế nhị phẩm Chân Đan đến thập nhất phẩm Chân Đan giống như đại bá, bình quân một ngày một lò, sợ rằng ngay cả khí lực đứng cũng không có.
Phượng Hiền rất may mắn, may mắn mình là người chứng kiến, lần lượt bị chấn động, lại còn có thể đứng vững thân thể, mà không ngã xuống!
Đương nhiên.
Chấn kinh không chỉ Phượng Minh.
Những đan giả trong đại sảnh cũng trợn mắt hốc mồm, nghĩ thầm, mẹ ta ơi, tên này đi vào bảy ngày, đi ra đã là thập nhất phẩm Đan Vương, quả thực khủng bố đến không dám tưởng tượng!
Nổ.
Triệt để nổ tung.
Vẻn vẹn một ngày, tin tức Vân Phi Dương tiến vào Hiệp hội Đan đạo từ nhất phẩm Đan Vương chứng nhận đến thập nhất phẩm Đan Vương điên cuồng truyền ra Thượng Càn thành.
Không qua mấy ngày.
Trong các thành lớn của Dược Giới, các đại thế lực cũng đã nhận được tin tức, trong lúc nhất thời, vị diện vừa mới bình tĩnh lần nữa sôi trào.
– Trời ạ!
– Tên kia tiến vào Thượng Càn Đan Cung nghiên cứu đan đạo mới bao lâu đã đột phá đến thập nhất phẩm Đan Vương rồi?
– Đến cùng thật hay giả ?!
– Là thật, Vân Phi Dương liên tiếp 10 ngày từ nhị phẩm Chân Đan luyện chế đến thập nhất phẩm Chân Đan, hình ảnh đã truyền đến tổng bộ Hiệp hội Đan đạo.
– Móa nó, quá kinh khủng!
– Tên kia còn là người sao?!
Chuyện Vân Phi Dương trong thời gian cực ngắn chứng nhận đến thập nhất phẩm Đan Vương truyền khắp Dược Giới gây nên oanh động hoàn toàn không kém gì việc đơn đấu với bảy mươi Thiên Tôn trong Thượng Càn Đan Cung một năm trước.
Điều này không sai.
Ngay cả Giới Chủ Dược Giới biết được việc này cũng cả kinh.
– Tiểu tử đồ đệ kia của Thần Nông Thị không phải tư chất tam lưu à, như thế nào trong thời gian ngắn như vậy đã đạt đến thập nhất phẩm Đan Vương rồi?
Nếu Vân Phi Dương như nghe được câu này, khẳng định sẽ sụp đổ.
– Đại gia ơi, ta trước kia khiêm tốn, khiêm tốn, khiêm tốn đó, hiểu không, hiểu không?!
– Thất sách a, thất sách.
– Lại an bài tiểu tử kia vào tam lưu Linh Đan Tông, bất quá còn tốt, hắn dựa vào năng lực của mình tiến vào nhất lưu Thượng Càn Đan Cung a.
– Bất quá, nói đi thì cũng phải nói lại, có thể trong thời gian ngắn như vậy bước vào thập nhất phẩm Đan Vương, kẻ này hẳn có kỳ ngộ khác.
Giới Chủ đúng là Giới Chủ, phán đoán không sai, nhưng sẽ không nghĩ tới Vân Phi Dương sẽ dung hợp đan đạo kết tinh của một ngũ phẩm Đan Đế.
Tin tức kình bạo có quan hệ với Vân Phi Dương cũng truyền đến Thần Đan Minh khiến cho Minh Chủ Thần Đan Minh – Bắc Minh Phách lộ sắc mặt nghiêm túc, lúc trước hắn không để người trẻ tuổi tên Vân Phi Dương vào mắt, đơn giản chỉ là võ đạo có chút cao.
Hiện tại khác biệt.
Không chỉ có thực lực gần Bán Tiên còn có đan đạo thực lực thập nhất phẩm Đan Vương, cái này so với đại đệ tử Huyền Cửu Trọng, thật không sai biệt bao nhiêu.
– Không nghĩ tới Thượng Càn Đan Cung vậy mà xuất hiện thiên tài như thế, đáng tiếc, Thần Đan Minh ta không thể sử dụng a.
Bắc Minh Phách có chút tiếc hận.
Nhưng vào lúc này, một Trưởng lão đi vào trong điện, chắp tay nói.
– Minh Chủ, Cửu Trọng còn đang bế quan.
– Còn đang bế quan?
Bắc Minh Phách khẽ nhíu mày.
Từ khi đi Lĩnh Dược sơn mạch trở về, thủ tịch đại đệ tử này vẫn đang bế quan, không biết hắn đang làm gì.
“Hô!”
Đột nhiên, khí lãng cường thế truyền đến từ trong đại điện, Bắc Minh Phách nao nao, chợt mỉm cười.
– Khí tức thật mạnh.
– Có người muốn đột phá?
Đệ tử Thần Đan Minh cảm nhận được cỗ khí tức kia không khỏi động dung, một trưởng lão Bán Tiên còn hưng phấn nói.
– Có người muốn đột phá Bán Tiên!
Cái gì?
Sắc mặt mọi người đại biến.
“Xoát!”
Vào lúc này, một đạo lưu quang bay ra từ đình viện, treo giữa không trung, quanh thân tản ra khí tức Bán Tiên cấp.
– Là đại sư huynh!
Mọi người cả kinh hô, trong ánh mắt lóe ra sùng bái nóng rực.
– Thần Đan Minh chúng ta lại sinh ra một cường giả Bán Tiên rồi!
– Cửu Trọng là đệ tử đột phá đến Bán Tiên nhanh nhất trong mấy vạn năm nay của Thần Đan Minh ta.
Một trưởng lão đứng ngoài đại điện tươi cười nói.Huyền Cửu Trọng giữa không trung, tóc đen tung bay, khóe miệng hơi giương lên hiện ra nhàn nhạt mỉm cười.
“Hô!”
Bán Tiên khí mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập.
Bắc Minh Phách biến sắc, cả kinh hô.
– Khí tức thật hùng hậu, tuyệt không phải vừa bước vào nhất phẩm Bán Tiên đơn giản như vậy, xem ra, hắn thu được võ đạo cơ duyên tại Lĩnh Dược sơn mạch a.
Không sai.
Huyền Cửu Trọng thu hoạch được cơ duyên, mà cơ duyên này chính là võ đạo kết tinh của Quân Lăng Thiên.
Thành như Vân Phi Dương nói, tên này không có tâm pháp nghịch thiên như Nghịch Thiên Quyết, dùng một năm cũng chỉ có thu được một phần mười năng lượng.
Nhưng dù một phần mười cũng đủ để Huyền Cửu Trọng từ Thiên Tôn đại viên mãn bước vào Bán Tiên, thậm chí, không kém gì các trưởng bối nhất phẩm Bán Tiên trong tông môn!
– Tiếp tục hấp thu võ đạo kết tinh còn thừa, chắc sẽ đủ giúp ta trong mấy chục năm ngắn ngủi đột phá đến tam phẩm Bán Tiên trở lên.
Huyền Cửu Trọng nói thầm.
Nhưng nhớ tới Thứ Tiên Khí – Lăng Thiên chiến kích bị Vân Phi Dương cướp đi, trong ánh mắt phun ra lửa giận mãnh liệt.
– Tiểu tử, đan đấu chính là tử kỳ của ngươi!
Huyền Cửu Trọng nổi sát tâm.
Thượng Càn Đan Cung, diễn võ trường.
Vân Phi Dương mặc đạo bào ngạo nghễ đứng, đẹp trai rối tinh rối mù, mà bốn phía hắn, bọn người Phượng Minh đang sùng bái nhìn lấy.
“Khụ khụ.”
Diêm Tam Tỉnh mở miệng.
– Vân sư huynh, lần này tiến về Nguyệt Hoa Đan Cung cũng đại biểu cho Thượng Càn Đan Cung, nhất định phải giành được thắng lợi!
– Được.
Vân Phi Dương gật đầu.
“Ừng ực.”
Tửu Bán Tiên uống một hớp rượu, không nhịn được nói.
– Không phải đi giao đấu thôi à, phô trương tiễn đưa như vậy thật không tưởng nổi.
“Ây.”
Diêm Tam Tỉnh rất cứng ngắc. Tửu Bán Tiên cất hồ lô rượu vào trong ngực, nói.
– Đồ nhi, chúng ta đi.
– Vâng.
Vân Phi Dương nói.
– Vân sư thúc, cố lên! Vân sư thúc, cố lên!
Dưới sự đưa tiễn của chúng đệ tử, Vân Phi Dương theo Tửu Bán Tiên bay khỏi Thượng Càn Đan Cung.
Trên đường đi.
Thu Y Thủy thủy chung cúi đầu, sau cùng lấy hết dũng khí, nói.
– Tại sao muốn mang ta đi Nguyệt Hoa Đan Cung.
Hắn biết rất rõ mình từng là đệ tử Nguyệt Hoa Đan Cung, ở nơi đó không chỉ bị đoạt Hỗn Độn Hỏa, còn bị trục xuất khỏi sư môn, quả thật là mảnh đất thống khổ.
Vân Phi Dương nói.
– Cô bị bọn họ đuổi ra, ta mang cô giết qua, để bọn họ sám hối vì sai lầm năm đó.
Nghe ra ý hắn muốn dẫn Thu Y Thủy đi Nguyệt Hoa Đan Cung đánh mặt.
Thu Y Thủy đắng chát cười một tiếng, tâm lý lại rất cảm kích, mà Vân Phi Dương còn lại nói.
– Y Thủy, cô nói ta tới Nguyệt Hoa Đan Cung, ngược đệ tử trước, hay ngược trưởng lão, hay ngược Cung chủ đây?
Tửu Bán Tiên đi phía trước hớp một ngụm rượu, nhếch miệng cười nói.
– Toàn ngược!
– Được, toàn ngược!