Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1258
Chương: Thập Nhất Phẩm Đan Vương!
– Mau nhìn, là Vân sư thúc!
– Nghe nói Vân sư thúc đang bế quan tu luyện, xem ra đã xuất bế quan!
Vân Phi Dương xuất hiện nhất thời gây nên bạo động trong Thượng Càn Đan Cung, rất nhiều đệ tử sùng bái nhìn hắn.
Một năm trước, hình ảnh trên diễn võ trường cuồng loạn hơn bảy mươi Thiên Tôn cùng một tên Bán Tiên đến nay vẫn còn mới mẻ trong ký ức bọn hắn, cả đời cũng khó mà quên được.
Vân Phi Dương mỉm cười phất tay hướng đám đệ tử, sau đó, tìm tới Phượng Minh.
– Muốn đi nghiệm chứng đan đạo? Tốt! Tốt! Sư thúc, ta dẫn ngươi đi tìm đại bá.
Phượng Minh nhếch miệng cười nói.
Hai người rời khỏi Thượng Càn Đan Cung, đi vào Hiệp hội Đan đạo Thượng Càn thành.
Phượng Hiền đang nghiệm chứng đan đạo biết Vân Phi Dương đến, vội vàng giao việc cho người khác, vui cười đi đón chào.
Phượng Hiền tự nhiên nghe nói qua sự tích bưu hãn một năm trước, lúc ấy hắn rất cảm khái mình nhìn lầm, nguyên lai người trẻ tuổi kia không chỉ có tư chất đan đạo phi phàm, võ đạo cũng rất đáng sợ!
– Vân tiểu hữu lần này đến Đan đạo Hiệp hội là nghiệm chứng đan đạo?
Phượng Hiền cười hỏi.
– Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Vốn cần đi đến quầy hàng làm thủ tục nghiệm chứng, Phượng Hiền lại tự mình làm.
Nhưng khi Vân Phi Dương nói ra cấp bậc nghiệm chứng, Phượng Hiền biến sắc.
– Thập… Thập nhất phẩm Đan Vương?
– Không sai.
Vân Phi Dương từ chối cho ý kiến.
Phượng Hiền kém chút không đứng vững mà ngã quỵ, còn Phượng Minh bên cạnh cũng co giật khóe miệng.
Nhớ không lầm thì lúc trước Vân sư thúc chứng nhận nhất phẩm Đan Vương, đột nhiên nghiệm chứng đến thập nhất phẩm, đúng là khoa trương quá!
Dưới tình huống bình thường, đan giả bình thường đạo cảm thấy tiến bộ thì tới nghiệm chứng một lần, phẩm giai tăng lên từng bước một.
Cũng không phải có ngoại lệ, có người không có thời gian, hoặc quá đầu nhập vào đan đạo mà quên nghiệm chứng, cho nên lần sau đến sẽ xin nghiệm chứng cao hơn hai ba phẩm giai.
Nhưng từ nhất phẩm Đan Vương nghiệm chứng đến thập nhất phẩm Đan Vương, khoảng cách này quá lớn rồi, lớn đến nổi không dám tưởng tượng!
Còn nữa.
Phượng Hiền thật sâu nhớ kỹ, Vân Phi Dương lần trước đến nghiệm chứng đan đạo cũng qua một năm rưỡi, đột nhiên muốn nghiệm chứng đến thập nhất phẩm Đan Vương, đến cùng là hắn điên hay ta đang nằm mơ?
– Không được sao?
Vân Phi Dương dò hỏi.
– Có thể , có thể.
Phượng Hiền nói.
– Chỉ là, Vân tiểu hữu khẳng định muốn nghiệm chứng đến thập nhất phẩm?
– Xác định.
“…”
Mang theo sụp đổ, Phượng Hiền đành phải dẫn Vân Phi Dương đi vào phòng chứng nhận Vương cấp, trên đường đi, đan giả đang xếp hàng phát hiện Vân Phi Dương, từng người sùng bái không thôi.
Chỉ cần là đan giả xung quanh Thượng Càn thành, sùng bái Vân Phi Dương hoàn toàn không kém gì các đệ tử Thượng Càn Đan Cung.
…
Trong phòng chứng nhận.
Vân Phi Dương đứng cạnh đan lô, nhìn tài liệu cho nhị phẩm Chân Đan trên bàn, lắc đầu nói.
– Phượng lão, ta cảm thấy vẫn nên trực tiếp luyện chế thập nhất phẩm Chân Đan đi.
– Cái này…
Phượng Hiền xoắn xuýt.
Dựa theo quy định của Hiệp hội Đan đạo, cấp bậc đan giả trình báo nghiệm chứng cách xa cũng phải nghiệm từng bước một, không thể vượt qua.
Vân Phi Dương nhìn ra hắn khó xử, nói.
– Thôi được, một cấp bậc thì một cấp bậc, luyện đi.
“Xoát!”
Vừa dứt lời, Chân Hỏa xuất hiện.
“Vù vù!”
Hỏa diễm phóng thích, nóng rực nhiệt độ cùng khí tức hỏa diễm tinh thuần trong nháy mắt khuếch tán bao phủ toàn bộ hiệp hội.
– Hỏa diễm thật mạnh!
– Nhất định là Tiên Thiên Chân Hỏa của Vân Phi Dương!
Rất nhiều đan giả cả kinh hô, nếu chứng nhận thất không thể tùy ý tiến vào, bọn họ khẳng định sẽ xông vào dùng tâm tính học tập quan sát Vân Phi Dương luyện đan.
Đinh! Đinh! Đinh!
Nửa ngày sau, Vương cấp chứng nhận thất truyền đến âm thanh thành đan.
– Nhanh như vậy?
Phượng Minh ngạc nhiên.
Vân sư thúc muốn chứng nhận thập nhất phẩm Đan Vương, dựa theo trình tự đi, lần đầu luyện chế đan dược hẳn là nhị phẩm Chân Đan, nửa ngày thành đan cũng quá nhanh a?
Chẳng lẽ,Vân sư thúc đang làm nóng người, luyện đan dược chỉ là nhất phẩm Chân Đan hoặc Thiên giai Phàm Đan?
…
Trong phòng Vương cấp chứng nhận, hai tay Phượng Hiền run rẩy cầm một viên nhị phẩm Chân Đan phẩm chất hoàn mỹ trên tay, trái tim muốn nhảy từ trong lòng ngực ra.
Nửa ngày.
Đã luyện chế Nhị phẩm Chân Đan, vẫn là mãn đan, phẩm chất hoàn mỹ, quá khủng bố rồi.
– Phượng lão, ta có thể tiếp tục luyện chế tam phẩm Chân Đan không?
Vân Phi Dương hỏi.
Phượng Hiền lấy lại tinh thần, lúc này lấy dược tài luyện chế tam phẩm Chân Đan đã chuẩn bị kỹ ra, nói.
– Vân tiểu hữu, bắt đầu đi.
– Ừm.
Vân Phi Dương phất tay, Chân Hỏa xuất hiện.
Như thế.
Chứng nhận thất bắt đầu phát ra âm thanh thành đan đinh đinh đinh không gián đoạn, trái tim của Phượng Hiền cũng lần lượt bị cuồng loạn.
Đinh! Đinh! Đinh!
Tứ phẩm Chân Đan, ra lò.
Mãn đan, phẩm chất hoàn mỹ.
Thời gian, bảy canh giờ.
Đinh! Đinh! Đinh!
Ngũ phẩm Chân Đan, ra lò.
Mãn đan, phẩm chất hoàn mỹ.
Thời gian, tám canh giờ.
Đinh! Đinh! Đinh! Đinh! Đinh!
…
Nhìn Vân Phi Dương thành thạo luyện đan, nhìn mãn đan trong thời gian cực ngắn đã luyện chế mà thành, Phượng Hiền đảm nhiệm chức Trưởng lão chứng nhận đã trăm năm, vịn ghế dựa, thân thể lung lay sắp đổ.
Hắn thề, từ khi Hiệp hội Đan đạo thành lập đến nay, tuyệt đối không có đan giả khủng bố thế này.
Một khắc này.
Người trẻ tuổi trước mắt giống như không phải đang luyện đan mà đang làm đồ ăn, mấy canh giờ thì một món ngon mỹ vị ra nồi!
– Còn tốt! Còn tốt!
Phượng Hiền may mắn, may mắn mình đã mở ra trận pháp ghi lại hình ảnh khi Vân Phi Dương vừa tiến vào chứng nhận thất, ghỉ lại hình ảnh hắn bắt đầu luyện chế từ nhất phẩm Chân Đan.
ế ề ế ổ ế- Nếu như truyền hình ảnh này đến Tổng bộ Hiệp hội Đan đạo, cũng không biết sẽ tạo ra oanh động to lớn cỡ nào!
Phượng Hiền nói thầm.
Bên ngoài chứng nhận thất.
Phượng Minh cùng rất nhiều đan giả cũng một mặt sụp đổ, bọn họ thực tại không hiểu rõ, Vân Phi Dương tiến vào chứng nhận thất, cách hơn nửa ngày thì đan dược đã ra lò, đến cùng đang luyện cái gì?
Không ai nghĩ tới.
Vân Phi Dương đang luyện chế nhị phẩm, tam phẩm, tứ phẩm… Những Chân Đan cao hơn nhất phẩm này.
Đến ngày thứ mười, âm thanh đan thành rốt cục có khoảng cách thời gian dài, có hơn hai ngày không có truyền ra rồi.
– Vân sư thúc chắc đã làm nóng người xong, hiện tại đang luyện chế nhị phẩm Chân Đan đi.
Phượng Minh suy đoán.
Nửa ngày sau.
Đinh! Đinh! Đinh!
Âm thanh đan thành truyền đến, Phượng Minh hưng phấn nói.
– Vân sư thúc luyện chế ra nhị phẩm Chân Đan!
– Nhanh như vậy?
Đám người quá sợ hãi.
Tính toán thời gian, lần này đan thành chắc khoảng ba ngày, dưới tình huống bình thường, luyện chế nhị phẩm Chân Đan, chí ít cũng cần phải 10 ngày trở lên!
“Két.”
Nhưng vào lúc này, cửa chứng nhận cấm người vào bị đẩy ra, Phượng Hiền vội vã đi tới, sắc mặt rất cổ quái.
– Đại bá, Vân sư thúc có phải luyện chế ra nhị phẩm Chân Đan hay không?
Phượng Minh đi tới hỏi thăm, Phượng Hiền không để ý hắn, mà vội vàng rời đi.
Một lúc sau quay lại, lần nữa tiến vào chứng nhận thất, điều này khiến Phượng Minh không hiểu ra sao, nghĩ thầm, đại bá thế nào mà sắc mặt quái thế không biết.
Không bao lâu.
Cửa phòng chứng nhận lần nữa mở ra, Vân Phi Dương đi ra từ bên trong, trên mặt mang theo mỉm cười.
Phượng Minh vội vàng xông qua, nhưng vừa đi ra một bước, thân thể đột nhiên cứng ngắc, tròng mắt kém chút nhảy ra ngoài.
Hắn thấy rõ trước ngực Vân sư thúc đeo một huy chương Đan Vương lấp lóe ngân quang cấp, trên đó có khắc con số, mười một!
Thập nhất phẩm Đan Vương!?