Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1251
Chương: Đan Đạo Kết Tinh
Trong sơn môn là một thông đạo âm u, Vân Phi Dương mang theo Mục Oanh cẩn thận từng li từng tí đi vào.
– Vân đại ca.
Mục Oanh nói khẽ.
– Mộ địa này đã có một đoạn thời gian rất dài.
Tiểu ny tử rất chuyên nghiệp.
Vân Phi Dương hỏi lại.
– Trong này có cơ quan bẩy rập gì hay không?
Mục Oanh đáp.
– Sẽ không, nếu không cũng không xây sâu như vậy.
Vân Phi Dương cũng cho rằng như thế.
Dưới tình huống bình thường, nếu một số đại năng vẫn lạc muốn lưu lại truyền thừa, sẽ xây mộ địa và động phủ dễ khiến người ta phát hiện, sau đó, lưu lại cơ quan khảo nghiệm người hữu duyên.
Mà mộ địa này dưới ngàn trượng trong lòng đất, có bùn đất đặc thù bao trùm, trừ hậu nhân Thần Mộ Tộc như Oanh Oanh, người khác khẳng định khó có thể phát hiện.
Kiến tạo ẩn nấp lại bố trí cơ quan thì có chút vẽ vời cho thêm chuyện. Đương nhiên, Vân Phi Dương cũng không dám buông lỏng cảnh giác, thủy chung che chở Mục Oanh từng bước một tiến lên.
Ước chừng một khắc đồng hồ.
Hai người đi đến cuối thông đạo bị một bàn đá ngăn trở đường đi.
Mục Oanh nói.
– Vân đại ca, đây là Âm Dương Thạch, bình thường sẽ được an trí trước chủ mộ.
Vân Phi Dương nói.
– Vậy sau Âm Dương Thạch là chủ mộ?
– Ừm.
Mục Oanh gật đầu.
Vân Phi Dương nói.
– Ta tới đánh nát.
Mục Oanh vội vàng ngăn lại.
ế ổ- Vân đại ca, Âm Dương Thạch là cơ sở của mộ địa, không được dùng sức mạnh đánh nát, nếu không sẽ đổ sụp.
Vân Phi Dương giật mình.
Mục Oanh đi lên trước, chắp tay trước ngực, bái hướng Âm Dương Thạch, tiếp theo vận chuyển Ngũ Hành Bát Quái Đồ án.
“Ầm ầm!”
Âm Dương Thạch hơi run rẩy, chợt co vào hiện ra một thông đạo.
– Đơn giản như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Mục Oanh nói.
– Âm Dương Thạch tự hành mở ra chứng minh chúng ta hữu duyên cùng mộ địa.
“A.”
Vân Phi Dương nói.
– Nếu như không mở thì đại biểu không có duyên?
Mục Oanh gật đầu.
– Đương nhiên.
Nàng cười nói.
– Muội là hậu nhân Thần Mộ Tộc, bất kỳ Âm Dương Thạch do mộ chủ nào lưu lại đều phải hữu duyên.
Vân Phi Dương khó hiểu.
– Tại sao?
Mục Oanh nháy mắt mấy cái, đáp.
– Bởi vì, dù có Âm Dương Thạch chặn đường, muội cũng có rất nhiều loại phương pháp đi vào.
Vân Phi Dương im lặng.
Nguyên lai, hữu duyên là ý tứ như thế.
Sau khi đi vào thông đạo sau Âm Dương Thạch, hai người đến một mộ địa quy cách to lớn, trung tâm đặt một tử sắc quan tài, bên cạnh có hai Thạch Thú giống thật tựa như hộ vệ.
Mục Oanh nói.
– Vân đại ca, đây chính là quan tài của chủ mộ, hai thạch tượng chính là Âm Dương hộ chủ thú.
Vân Phi Dương nghiêm túc.
Hai Thạch thú rất giống thật, mặc dù do đá khắc lên nhưng lại bộc lộ ra một cỗ dã tính, quả thực giống như thật.
– Oanh Oanh, thạch tượng hai sẽ không thức tỉnh đó chứ?
Vân Phi Dương hỏi.
– Không biết.
– Âm Dương hộ chủ thú chỉ dùng để hộ tống mộ chủ tiến vào nơi cực lạc.
– Vậy thì tốt rồi.
Vân Phi Dương trầm tĩnh lại.
Mục Oanh vung tay lên lấy ra vài cây hương nến, đứng trước Âm Dương hộ chủ thú, hai tay hợp thành chữ thập.
Loại hành vi này là để kính Âm Dương, bởi vì căn cứ quy định Thần Mộ tộc, gặp mộ địa có Âm Dương hộ chủ thú đều cần kính nó.
Nếu như trong quá trình này, hương nến bị tắt thì đại biểu, Âm Dương hộ chủ thú không chào đón người đến.
Lấy tính cách Vân Phi Dương, chắc chắn không quan tâm cái gì nhưng thấy Mục Oanh chuyên nghiệp, hắn chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi.
Một lúc sau.
Hai nén hương thiêu đốt hầu như không còn, Mục Oanh mới mở lời.
– Vân đại ca, chúng ta đi qua.
Hai người tới trước tử sắc quan tài, vừa mới tới gần, Vân Phi Dương đã ngửi được mùi thuốc nhàn nhạt.
Loại vị đạo này từng xuất hiện tại nơi Thần Nông Thị vẫn lạc, nói đúng hơn là, người trong quan lúc còn sống nhất định là đan đạo cường giả!
Vân Phi Dương vui vẻ.
Giờ phút này, hắn có thể xác định, người bên trong hẳn là Đan Đế bị Quân Lăng Thiên đả thương mà vẫn lạc!
“Két.”
Mục Oanh nhẹ nhàng đẩy nắp quan tài ra.
“Hưu!”
Khí tức quỷ dị cuồn cuộn bay ra, Vân Phi Dương tay mắt lanh lẹ lúc này vận chuyển Thần lực bảo vệ Mục Oanh sau lưng.
Đáng tiếc, hắn suy nghĩ nhiều.
Khí tức quỷ dị chỉ là khí lưu do quan tài phong tồn quá lâu sinh ra, không có gì nguy hại.
Mục Oanh mặc niệm gì đó, sau đó triệt để mở nắp quan tài ra, có thể thấy rõ ràng hết thảy bên trong.
Một trung niên nằm trong quan tài lấy, thân thể không có hư thối, hai mắt khép hờ tựa như đang say ngủ.
“Oanh!”
Đột nhiên, hai tôn Âm Dương hộ chủ thú hơi run rẩy, sau đó chìm xuống, hai cầu thang đá chầm chậm được nâng lên.
Trên bệ đá bên trái đặt mấy quyển cổ thư ố vàng, cầu thang bên phải thì đặt một hộp nhỏ tinh xảo.
– Khá quen.
Vân Phi Dương nỉ non.
Đột nhiên nhớ tới trước đây không lâu, trong động phủ thần bí, trong thạch động thứ sáu bày biện cũng chính là loại hộp này.
– Kỳ quái, tại sao nơi này lại có hộp ngọc tương đồng?
Vân Phi Dương kinh ngạc nhưng cũng đi lên cầu thang đá bên trái.
Thư tịch phía trên cũng không phải võ công, đan đạo bí tịch mà chỉ là một số chuyện cũ năm xưa.
Đơn giản đọc qua, Vân Phi Dương rốt cuộc biết, trung niên nằm trong quan tài tên Thương Lăng Hằng, ngũ phẩm Đan Đế có thể đếm được trên đầu ngón tay của Dược Giới.
Thương Lăng Hằng cùng Quân Lăng Thiên là đồng môn, khi còn nhỏ cùng bái một Đan Vũ cường giả làm sư, một người tu luyện đan đạo, một người tu luyện võ đạo.
Bất quá, sau khi sư tôn hai người vẫn lạc, từ đó phát triển thành sinh tử cừu địch.
– Nhân sinh bi kịch nhất không gì qua được thủ túc tương tàn, đồng môn chém giết.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Nói xong, đi đến trước hộp nhỏ bên phải, lấy nó lên rồi nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong cất giữ một bản thư tịch rất dày cùng một tinh hạch lấp lánh.
– Như trên sách nói, đây chính là Đan phần của Đan Vũ bảo điển, mà tinh hạch này…
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe tinh mang.
– Đan đạo kết tinh của một Đan Đế!
Võ giả tu luyện võ đạo có thể ngưng tụ ra Linh Hạch, Chân Long hạch, đan giả chú trọng đan đạo có thể ngưng luyện ra Đan Hạch, lại được xưng đan đạo kết tinh.
Dưới tình huống bình thường, năng lượng hạch loại này sẽ theo chủ nhân vẫn lạc mà dần dần biến mất, dung nhập giữa thiên địa.
Nhưng Thương Lăng Hằng học được một môn tâm pháp có thể bức Đan Hạch tâm huyết suốt đời ngưng luyện ra ngoài thân thể, vĩnh cửu phong ấn.
Đan đạo kết tinh Đan Đế cấp.
Tuyệt đối là một đại bảo tàng, bởi vì bên trong ẩn chứa tự lý giải đan đạo của cả đời một Đan Đến, một khi có đan giả dung hợp hấp thu, Đan đạo sẽ đột nhiên tăng mạnh!
– Đồ tốt.
Vân Phi Dương hưng phấn.
Hiện tại hắn bức thiết hi vọng đề thăng tài luyện đan, mà dung hợp đan đạo kết tinh không thể nghi ngờ là phương pháp mau lẹ nhất.
– Oanh Oanh, chúng ta đi thôi.
– Vâng.
Mục Oanh đóng nắp quan tài lại, cúi đầu bái vài cái sau đó theo Vân Phi Dương rời đi. Khi hai người đi khỏi thông đạo, Âm Dương Thạch ầm ầm rơi xuống.
– Vân đại ca, toà mộ địa này vĩnh viễn phong kín, bất kỳ người nào cũng vào không được nữa.
Mục Oanh nói.
Vân Phi Dương nói.
– Nguyện vọng sau cùng của Đan Đế kia, đã hoàn thành, chân chính trường tồn cùng thế gian.
Mục Oanh cười nói.
– Vân đại ca, chờ muội trăm năm nữa cũng sẽ chế tạo ra một mộ địa rất đặc biệt.
Vân Phi Dương cười nói.
– Yên tâm đi, không có trăm năm sau, muội phải bồi ta sống đến vĩnh viễn.Chương: Luyện Hóa Linh Hồn Đan Đế!
Vân Phi Dương cũng không có trở về Thượng Càn Đan Cung ngay mà tìm một sơn động ẩn nấp, bố trí trận pháp rồi lấy đan đạo kết tinh ra.
Phải nhanh chóng luyện hóa chí bảo như thế!
– Chắc không có vấn đề gì đâu.
Vân Phi Dương có chút lo lắng, dù sao cũng là lần đầu tiên nuốt sống năng lượng kết tinh Đan Đế ngưng tụ.
Nào chỉ là lần đầu của hắn, đưa mắt khắp Dược Giới, loại tình huống này cũng cực hiếm thấy.
Vân Phi Dương không phải một người do dự, hơi suy nghĩ đã ném đan đạo kết tinh vào bên trong miệng.
“Ừng ực.”
Ngước cổ, kết tinh vào bụng.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, bắt đầu thôi phát đan đạo kết tinh.
“Hô!”
“Hô!”
Sau khi nhập thể, kết tinh dần dần phân hóa, năng lượng tinh thuần cuồn cuộn hiện ra.
Những năng lượng này đến từ tâm huyết suốt đời của một ngũ phẩm Đan Đế, một khi chiếm thành của mình, đan đạo lý giải chắc chắn tăng mạnh!
Nhưng.
Khi kết tinh triệt để vỡ vụn lại có một cổ khí tức cường đại xuất hiện trực tiếp đánh úp về phía thức hải Vân Phi Dương, vô cùng bá đạo!
– Hậu bối ngu xuẩn, thân thể ngươi là của Bản Đế!
Bên trong thân thể truyền đến tiếng cười to âm u, điên cuồng.
– Không tốt!
Vân Phi Dương biến sắc.
Nhưng vào lúc này, cường đại linh hồn lực đã xông vào thức hải, bắt đầu ăn mòn tư duy, có tính toán tu hú chiếm tổ chim khách.
– Ha ha ha, không nghĩ tới chờ mấy ngàn năm, vậy mà đợi được một hậu bối có linh hồn lực cường đại như thế!
– Tiểu tử, an tâm chết đi, Bản Đế chiếm cứ thân thể ngươi, tất sẽ để ngươi trở thành cường giả Đan Đế cấp!
Thanh âm từ thức hải truyền ra.
– Nguyên lai ngươi không chết!
Vân Phi Dương cả kinh hô.
Hắn có thể trong nháy mắt phán định, linh hồn đột nhiên xuất hiện này là ngũ phẩm Đan Đế – Thương Lăng Hằng!
– Không, thân thể Bản Đế đã chết, nhưng ba hồn bảy vía vẫn tồn tại, chỉ phong ấn bên trong đan đạo kết tinh.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
Thương Lăng Hằng âm u cười nói.
– Tiểu tử, muốn trách thì trách ngươi quá tham lam, mưu toan dung hợp kết tinh CỦA Bản Đế!
Vân Phi Dương thủy chung chống lại linh hồn cường đại, nhưng cũng khổ sở nói.
– Không SAI, ta quá tham lam.
– Bản Đế khuyên ngươi từ bỏ chống lại, an tâm lên đường.
Thương Lăng Hằng thuyết phục.
Cố ý thiết lập mộ địa, phong tồn linh hồn vào kết tinh chờ một ngày này, cho nên hắn rất phấn khởi, rất không kịp chờ đợi.
– Không có thương lượng à? Tỉ như, ngươi ở trong cơ thể ta? Hai ta cùng hưởng thân thể?
Vân Phi Dương nói.
Đang nói chuyện, sắc mặt dữ tợn, mồ hôi lạnh chảy ròng, hiển nhiên, chống lại linh hồn lực của ngũ phẩm Đan Đế vô cùng gian nan.
– Người trẻ tuổi, linh hồn Bản Đế trong cơ thể ngươi, ngươi không có tư cách tuyển chọn.
Thương Lăng Hằng vừa nói, vừa gia tăng cường độ linh hồn thẩm thấu.
Nhưng một lúc sau vẫn không thể công phá, không khỏi kinh ngạc.
– Không nghĩ tới, ý chí ngươi cường đại như vậy.
Kiếp trước làm ngũ phẩm Đan Đế, hắn lần đầu nhìn thấy một tiểu bối Chí Tôn trung kỳ có ý chí bưu hãn như thế.
– Ha ha ha, càng mạnh, Bản Đế càng thích!
Vân Phi Dương thủy chung kiên trì phòng tuyến, nói.
– Ta cảm thấy ngươi nên suy nghĩ thật kỹ, mượn xác hoàn hồn không bằng dùng đan đạo tri thức của mình bồi dưỡng được một Đan Đế mới.
– Chủ ý này không tệ.
Thương Lăng Hằng âm u cười nói.
– Nhưng Bản Đế có thể chiếm cứ thân thể ngươi, giúp ngươi thành tựu Đan Đế.
Vân Phi Dương im lặng.
Tên này thật sự quyết tâm muốn tu hú chiếm tổ chim khách, muốn để cho mình hồn phi phách tán.
– Tốt thôi, ngươi đã có lựa chọn.
Vân Phi Dương hơi nghĩ một lát, mục quang lãnh lệ nói.
– Vậy cũng đừng trách lão tử không khách khí!
Đang khi nói chuyện, trong nháy mắt dung nhập Phi Dương đại lục.
Lấy linh hồn lực Vân Phi Dương hiện tại, khẳng định không cách nào chống lại linh hồn của một ngũ phẩm Đan Đế, phương pháp tốt nhất là tiến vào Phi Dương đại lục, lấy Chúa Tể lực áp chế hắn!
Quá đúng.
Chiêu này vô cùng hữu hiệu.
Sau khi tiến vào Phi Dương đại lục, tâm niệm Vân Phi Dương động, Chúa Tể uy áp khủng bố như bài sơn đảo hải gào thét áp xuống, trong nháy mắt chèn ép linh hồn đang ăn mòn thức hải!
– Cái gì?!
– Ngươi…ngươi là Nhất Giới Chi Chủ!
Thương Lăng Hằng khiếp sợ không thôi.
Khi nói chuyện, linh hồn hắn đã triệt để bị áp chế trong phạm vi rất nhỏ, khó có thể động đậy.
– Dám vào nhập thân thể lão tử, còn lớn lối như thế, không chỉnh chết ngươi, ta không gọi Vân Phi Dương!
Vân Phi Dương cả giận nói.
“Hô!”
“Hô!”
Khủng bố Chúa Tể lực hung hăng đè xuống để linh hồn Thương Lăng Hằng nhất thời gặp tra tấn tàn khốc.
“A!”
“A!”
Tiếng kêu rên liên hồi khiến người ta giận sôi!
– Tiểu…tiểu hữu, đừng đừng có chuyện gì từ từ nói!
Bị tra tấn thống khổ, Thương Lăng Hằng cầu xin tha thứ.
Mẹ kiếp.
Muốn chiếm cứ thân thể ta.
Người nào lương thiện mà từ từ nói chuyện với ngươi!
“Hô!”
Chúa Tể lực kinh khủng hơn điên cuồng vọt tới, lần lượt đè ép giày vò linh hồn Thương Lăng Hằng để hắn đau đến không muốn sống, kêu thảm không ngừng!
Người anh em này rất bi kịch.
Sử dụng thần thông đặc thù nào đó phong tồn linh hồn hoàn chỉnh trong đan đạo kết tinh của mình, ngồi đợi hậu nhân mắc câu, hết lần này tới lần khác gặp được tên yêu nghiệt Vân Phi Dương này.
Ba ngày sau.
Bị Chúa Tể uy áp tra tấn, linh hồn Thương Lăng Hằng cực độ suy yếu, dù giờ để hắn chiếm cứ thân thể Vân Phi Dương cũng không thể nữa.”Hưu!”
“Hưu!”
Đột nhiên, một đạo lưu quang bay đến, bao phủ linh hồn Thương Lăng Hằng, điều này khiến lòng hắn hãi nhiên đại biến.
– Ngươi muốn làm gì?!
– Làm gì?
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, bao phủ linh hồn lực, lạnh lẽo âm u nói.
– Đương nhiên là luyện hóa!
– Đừng! Đừng!
Thương Lăng Hằng hoảng sợ không thôi, giờ phút này hắn đã cảm giác được linh hồn lực của mình đang bị xâm chiếm từng bước.
Tiếp tục như vậy, khẳng định hồn phi phách tán!
– Tiểu hữu, ta nguyện ý quy thuận ngươi, giúp ngươi đột phá Đan Đế, thành tựu đan đạo cường giả càng mạnh!
Thương Lăng Hằng triệt để sợ.
Phí hết tâm tư bảo tồn linh hồn để sống tiếp, hắn không muốn bị luyện hóa, không muốn vẫn diệt giữa thiên địa.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Ta đã cho ngươi một cơ hội, nhưng ngươi từ bỏ, cho nên, tiếp nhận vận mệnh bị luyện hóa đi.
“Hô!”
Khi nói chuyện, Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển cưỡng ép luyện hóa linh hồn Thương Lăng Hằng, từ từ thu giữ linh hồn lực dung hợp vào linh hồn bản thân!
Linh hồn Ngũ phẩm Đan Đế mang theo linh hồn lực quả thực rất bổ, đu thế nào cũng phải hưởng dụng thật tốt!
“A!”
Linh hồn bị luyện hóa mang đến thống khổ để Thương Lăng Hằng kêu thảm không thôi, nhưng cũng bất lực ngăn cản.
– Tiểu…tiểu tử, ngươi…ngươi chết không toàn thây!
Lúc tư duy phai mờ, Thương Lăng Hằng căm hận rống to.
“Hô!”
“Hô!”
Đi qua mấy ngày luyện hóa, linh hồn của một Đan Đế triệt để phai mờ, bị Vân Phi Dương hấp thu toàn bộ.
“Xoát!”
Vân Phi Dương thủy chung ngồi xếp bằng mở mắt, hai đạo tinh quang hiện lên, quanh thân nháy mắt bộc phát ra khí tức cường thế!
Kiếm Hồn bên trong Long Viêm Kiếm bắt được khí tức lăn lộn như sóng kia, cả kinh khó hiểu lẩm bẩm.
– Linh hồn lực của tiểu tử này đột phá đến Bán Tiên!