Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1204
Chương: Mới Vào Dược Giới!
Trên màn sáng hiện ra chú giải. Dược Giới!
Tuy Khoảng cách còn hơn 20 ngàn quang, nhưng Vân Phi Dương vẫn rất hưng phấn.
– Rốt cuộc tìm được.
Liễu Nhu nói.
– Vị diện Dược Thần tiền bối xuất sinh lớn hơn Tiểu Thần Giới.
Vân Phi Dương có chút mong đợi.
– Bên trong khẳng định có hệ thống đan dược càng hoàn thiện, thiên tài địa bảo càng cường đại.
Tiến về Dược Giới, chủ yếu là đưa hài cốt Dược Thần về, nhưng hắn cũng có tính toán tu luyện đan đạo, dù sao, trong Thần Nông Đan Điển có nhiều đan dược rất trâu bò.
Chỉ có thể nhìn, không thể luyện.
Là một loại tra tấn tinh thần thống khổ.
Vân Phi Dương thao túng Tử Ngọc Tiên Hồ, tăng tốc độ tiến về phía trước, tiến lên 10 ngàn quang, tinh quang Dược giới xuất hiện trên ánh sáng.
Liễu Nhu vui vẻ nói.
– Phi Dương, trong Dược Giới có người mang theo Thần Hồn!
– Rất tốt, rất tốt!
Vân Phi Dương cười.
Không chỉ có thể hoàn thành nguyện vọng Dược Thần, còn có thể tu luyện đan đạo, lại thuận tiện tìm người mang theo Thần hồn, một công ba việc.
Ba ngày sau.
Tử Ngọc Tiên Hồ vượt qua 10 ngàn quang cuối cùng đứng trước không gian bích lũy Dược Giới.
Nếu như không có chí bảo như thế, dựa vào Phi Dương hào, muốn tới Dược Giới ít nhất cần mấy chục năm!
Hưu!
Vân Phi Dương thu Tử Ngọc Tiên Hồ vào Phi Dương đại lục, thân thể dung nhập không gian bích lũy Dược Giới.
Hưu!
Trong chớp mắt, hắn đứng trên bầu trời Dược Giới, vừa ổn định thân thể, cũng cảm giác được thiên địa thuộc tính cực kỳ bàng bạc.
– Thuộc tính mạnh hơn Tiểu Thần Giới mười lần!
Vân Phi Dương cả kinh hô.
Đúng thế.
Dược Giới chính là một trong những đại giới cổ xưa nhất do Chân Vũ Thần Vực chưởng khống, có không gian bích lũy cực mạnh, thiên địa pháp tắc cực hoàn thiện.
Tiểu Thần Giới vừa sáng tạo vạn năm đâu có thể đánh đồng.
Vân Phi Dương sợ hãi thán phục, thả mắt nhìn khắp nhất thời hít một hơi lãnh khí.
Ở phía dưới, khắp nơi đều sơn lâm rậm rạp, dược tài phẩm chất đạt tới Huyền Giai như cỏ dại, đầy khắp núi đồi!
Bên trong càng pha tạp không ít Địa giai!
Vân Phi Dương âm thầm sợ hãi.
– Không hổ là Dược Giới lấy đan dược làm chủ, dược tài Huyền, Địa cấp khắp nơi có thể thấy được.
Hưu!
Nhưng vào lúc này, một lão giả mặc đạo bào bay từ đằng xa tới. Người này tuổi chừng thất tuần, ánh mắt thâm thúy lấp lóe tinh quang, phảng phất như có thể thấy rõ hết thảy.
Vân Phi Dương giật mình.
Hắn có thể cảm giác được, lão giả này rất mạnh, thực lực tuyệt đối mạnh hơn hắc bào nhân nhiều, cùng loại với Giới Chủ Linh Vũ Giới từng xuất hiện tại Vạn Thế đại lục.
Hẳn là Bán Tiên đại viên mãn!
Vân Phi Dương suy đoán.
– Người trẻ tuổi.
Lão giả đứng giữa không trung, thản nhiên nói.
– Tiến vào Dược Giới, là cầu y hay học đạo?
Lời tuy lạnh nhưng cũng không có địch ý, mà từ trong lời nói cũng không khó nghe ra, võ giả giống Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện tại Dược Giới, khẳng định số lượng không ít.
Vân Phi Dương chắp tay nói.
– Vãn bối nhận di ngôn Thần Nông Thị lúc còn sống, mang hài cốt đến Dược Giới quy hài.
Lão giả kinh ngạc nói.
– Tiểu quỷ Thần Nông Thị kia đã vẫn lạc?
Vân Phi Dương co giật.
Tại Thần Giới, bối phận hắn nhỏ hơn Dược Thần, người này lại gọi Dược Thần là tiểu quỷ, chắc bối phận cao hơn.
Vân Phi Dương bi thương nói.
– Không sai, đã vẫn lạc.- Aiiii.
Lão giả thở dài.
– Tiểu quỷ kia năm đó cũng là thiên tài kinh diễm tuyệt luân nhất đan đạo Dược Giới ta, vậy mà vẫn lạc, quả thật đáng tiếc.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, hỏi.
– Ngươi là người nào của Thần Nông Thị?
Vân Phi Dương cảm giác được, ngữ khí lão giả ôn hòa không ít, lúc này linh cơ nhất động, nói.
– Đệ tử thân truyền.
Thật không biết xấu hổ!
– Ồ?
Râu tóc lão giả quan sát tỉ mỉ hắn một phen, nói.
– Có thể được Thần Nông Thị thu làm đệ tử thân truyền, chắc hẳn có tư chất đan đạo không tệ.
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, khiêm tốn nói.
– Tiên Sư từng nói qua, tư chất ta tại Dược Giới, chỉ có thể coi là tam lưu.
Lão giả nói.
– Tam lưu cũng không tệ.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, ta khiêm tốn, ngươi chẳng lẽ không nghe ra sao, ngươi thật tin!
Lão giả tin lời hắn nói.
– An trí sư tôn ngươi xong, có tính toán tu luyện đan đạo tiếp không?
– Có!
Vân Phi Dương nói.
– Ta từng thề trước Tiên Sư, một nhất định phải trở thành luyện đan sư thập nhị phẩm!
– Thập nhị phẩm luyện đan sư?
Lão giả lắc đầu cười nói.
– Người trẻ tuổi, mục tiêu ngươi quá thấp.
Dát.
Vân Phi Dương trợn tròn mắt.
Tại Tiểu Thần Giới, thập nhị phẩm luyện đan sư chưa bao giờ xuất hiện qua, mục tiêu này còn thấp?
Lão giả như nhìn ra hắn kinh ngạc, giải thích.
– Tại bên ngoài, võ giả coi thập nhị phẩm luyện đan sư rất mạnh.
– Lại không biết tại Dược Giới ta, thập nhị phẩm luyện đan sư thực chỉ là Đan Sư, phía trên còn có Đan Vương, Đan Đế.
– Đan Vương luyện chế đan dược áp đảo Thiên Tôn, Đan Đế luyện chế đan dược dù Tiên Đế Chân Vũ Thần Vực cũng phải lấy lòng.
Vân Phi Dương há to mồm.
Đan Đế mà khiến cả Tiên Đế Chân Vũ Thần Vực phải lấy lòng, khẳng định rất ngưu bức!
Hưu!
Đột nhiên, lão giả phất tay, quăng ra một cái ngọc bội, nói.
– Sắp xếp sư tôn ngươi cẩn thận, có thể bằng vào vật này tiến vào Linh Đan Tông tu luyện đan đạo.
Vân Phi Dương vui vẻ.
Quả nhiên, nói xạo là đệ tử thân truyền Dược Thần vẫn có ích lợi rất lớn, trực tiếp an bài môn phái Đan Tông tu luyện đan đạo!
Lão giả bổ sung.
– Linh Đan Tông vừa lúc là tam lưu tông môn, lấy tư chất tam lưu của ngươi, chắc là có thể tu luyện tới thập nhị phẩm đan sư.
Nghe được câu này, biểu lộ Vân Phi Dương đột nhiên ngưng kết, một giây sau, nước mắt kém chút chảy ra.
Không phải chứ.
Vân Phi Dương ta bình sinh khó được khiêm tốn một lần, nói mình chỉ là tam lưu, ngươi thật an bài cho ta một tam lưu tông môn?
Hối hận.
Hối hận phát điên!
Vân Phi Dương hận không thể giơ tay lên, hung hăng đánh mặt mình một bàn tay.
Mẹ nó, ngươi không thể cao điệu sao, ngươi không thể nói mình có tư chất nhất lưu đan đạo à!
Có lẽ, lão giả sẽ tâm động, trực tiếp an bài cho mình một tông môn đan dược nhất lưu!
– Tiền bối, ta…
Vân Phi Dương không muốn điệu thấp, hắn muốn cao điệu, nhưng vừa mở miệng, lão giả đã hư không tiêu thất, cùng lúc đó, một bản thư tịch dày phiêu nhiên rơi xuống.
– Người trẻ tuổi, đây là giới quy Dược Giới, một chữ cũng phải nhớ kỹ, nếu như phạm sai lầm lớn, lão phu sẽ khu trừ ngươi vĩnh cửu.
Vân Phi Dương tiếp nhận quyển thư tịch kia, khóe miệng co giật.
– Dày như vậy!
Không có cách nào.
Mới tới Dược Giới, lại gặp một cao thủ Bán Tiên đại viên mãn, Vân Phi Dương phải nghiêm túc lật xem.
Tờ thứ nhất viết.
– Bình thường kẻ ngoại lai đến đây học đan đạo, sẽ căn cứ tư chất, an bài tông môn cố định, trong lúc đó không được tự tiện thoát ly, nếu không, vĩnh cửu đuổi ra.
Phù phù.
Xem hết Giới quy này, nghĩ đến thay đổi địa vị, tiến vào tông môn cao hơn, Vân Phi Dương trực tiếp ngã xuống đất, vô lực nói.
– Quả nhiên, làm người thật không thể điệu thấp.