Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1178
Chương: Ngươi Sẽ Không Chơi Xấu?
Rút thanh kiếm này ra, nghe lệnh ngươi.
Kiếm Hồn nói thế để Vân Phi Dương đại hỉ.
Hắn thấy tuy thực lực mình kém xa Kiếm Hồn, nhưng lĩnh ngộ kiếm đạo cực cao, rút kiếm này tuyệt không vấn đề!
– Nói lời giữ lời?
Vân Phi Dương nói.
– Ta chính là Kiếm Hồn của Long Hồn Chiến Đế, nói lời giữ lời!
Kiếm Hồn ngạo nghễ nói.
– Tốt!
Vân Phi Dương bóp bóp song quyền.
– Ta đi rút kiếm!
– Không phải chứ, Vân thúc muốn rút kiếm?
Trầm Minh và Trầm Huy trừng to hai mắt.
Trầm Hạo lưu lại Long Viêm Kiếm để bọn hắn vô cùng nóng mắt, từng thử rút kiếm, đáng tiếc, dù dùng lực như thế nào, câu thông ra sao, cũng không cách nào rung chuyển.
Thật giống như có một cỗ lực lượng cường đại gắt gao đè ép Long Viêm Kiếm.
Trầm Lận Phong và Trầm Lận Nguyên thì lắc đầu.
Tiểu bối nhổ không ra Long Viêm Kiếm, hai người bọn họ cũng không nhổ ra được.
Theo lời phụ thân nói, rút Long Viêm Kiếm nhìn lĩnh ngộ kiếm đạo, và duyên phận với thanh kiếm này.
– Cha.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Vân thúc có thể lĩnh ngộ Thiên Lôi Kiếm Đạo đến đại thành, có lẽ có thể rút ra được Long Viêm Kiếm.
– Khó nói.
Trầm Lận Phong ngưng trọng đáp.
“Răng rắc.”
Vân Phi Dương nắm quyền đầu, trên mặt hiện ra nghiêm túc ít có.
“Xoát!”
Hắn đưa tay ra chộp vào chuôi Long Viêm Kiếm, nhất thời cảm nhận được sự nóng rực.
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức đặc thù tuôn ra từ trong kiếm đánh úp về phía thức hải Vân Phi Dương.
Một vài hình ảnh không ngừng lấp lóe, sau đó không ngừng gây dựng, sắp xếp lại.
Trong hình, hắn nhìn thấy Trầm Hạo cầm Long Viêm Kiếm chém giết cùng địch nhân.
Vân Phi Dương chấn động.
Bởi vì, Trầm Hạo cầm Long Viêm Kiếm trong tay bạo phát sức mạnh cường hãn, thực rất khủng bố!”Ông —— “
Lúc sau, Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, nhìn Long Viêm Kiếm trước mặt, ánh mắt phát ra tia nóng rực.
Bên trong những hình ảnh kia, Long Viêm Kiếm là nhân vật chính, tương trợ Trầm Hạo đại sát tứ phương, mà nếu mình có thể chưởng khống thanh kiếm này, chiến lực sẽ tăng vọt.
– Tiểu tử.
Kiếm Hồn không nhịn được thúc giục.
– Nhanh rút kiếm.
“Hô!”
Vân Phi Dương hít thở sâu một hơi, năm ngón tay nắm chặt chuôi Long Viêm Kiếm.
Hắn đang tụ lực.
Trầm Tiểu Vũ nhìn màn sáng, tâm lý động viên.
– Vân thúc, nhất định sẽ rút ra được!
Tiểu ny tử hiện tại đặc biệt hi vọng Vân Phi Dương có thể rút Long Viêm Kiếm ra!
Trầm Lận Phong và Trầm Lận Nguyên cũng đang nhìn, bọn họ rất chờ mong Vân huynh đệ có thể yêu nghiệt đến nổi rút được bội kiếm phụ thân lưu lại ra ngoài.
“Hàaa…!”
Vân Phi Dương hét lớn một tiếng.
– Muốn rút kiếm!
Mọi người nhìn không chuyển mắt.
Nhưng.
Để bọn hắn sụp đổ là.
Vân Phi Dương sau khi a một tiếng cũng không có rút kiếm, ngược lại buông tay ra, đi quanh Long Viêm Kiếm.
– Tiểu tử, ngươi rảnh quá!
Kiếm Hồn gấp.
“Ba!”
Vân Phi Dương lần nữa nắm chuôi kiếm, lực tay bạo phát, nhưng chỉ nghe bành một tiếng, áo mặc vỡ vụn, loã lồ bắp thịt tráng kiện.
Đừng hỏi sao quần không vỡ.
“A!”
Vân Phi Dương hét lớn một tiếng, bắp thịt co vào có thể thấy rõ ràng từng gân xanh.
Nhưng.
Thời khắc mấu chốt, tên này đột nhiên lại thả chuôi kiếm, tiếp tục đi quanh.
” “
Trầm Minh và Trầm Huy kém chút ngã từ trên cây xuống đất nghĩ thầm, Vân thúc, ngươi đừng a a nữa, ngươi nhổ lên dùm cái đi!
Nói thật.
Vân Phi Dương liên tục kêu to, liên tục thu tay rất tra tấn người.
“Ba!”
Lại chộp vào trên chuôi kiếm.
“Hàaa…!”
Lại hô một tiếng, lại thu tay lại.
“Hàaa…!”
“A!”
“Hàaa…!”
“A!”
Màn sáng không ngừng truyền đến âm thanh Vân Phi Dương, mà hắn lần lượt thu tay lần lượt đi dạo quanh Long Viêm Kiếm.
Dù Trầm Lận Nguyên và Trầm Lận Phong cũng nhìn đến nổi hơi rút khóe miệng, trong lòng suy nghĩ, tên này đến cùng rút kiếm, hay đang đùa mọi người?
Tính khí Kiếm Hồn vốn táo bạo, bị Vân Phi Dương liên tục ha ha nửa ngày, hỏa khí dâng trào quát.
– Tiểu tử!
– Ngươi không rút kiếm thì mau mau xéo đi, đừng lãng phí…
Ánh mắt Vân Phi Dương hiện lên một tia tinh mang, chợt chộp vào chuôi Long Viêm Kiếm, dùng hết sức lực bỗng nhiên rút nhanh.
“Bang —— “
Âm thanh kiếm xuất khỏi vỏ từ cấm trận truyền lại Trầm gia, thanh thúy vang dội!
“Vù vù —— “
Long Viêm Kiếm ra khỏi vỏ, hỏa diễm nóng rực lao nhanh ra như sóng biển phun trào, nhiệt độ của tầng bốn đột nhiên gia tăng!
Kiếm Hồn hóa thành dạng người bảo trì biểu lộ lời mới vừa nói, trong hai con ngươi thâm thúy lại ngốc trệ.
Trầm gia.
Bọn người Trầm Tiểu Vũ, Trầm Lận Nguyên cũng trợn mắt hốc mồm, dù sao, Vân Phi Dương rút kiếm quá thình lình, quá đột ngột!
“Hô!”
Hỏa diễm bốc lên, nóng rực vô cùng.
Vân Phi Dương ngạo nghễ đứng, một tay giơ Long Viêm Kiếm ra khỏi vỏ, mặc cho hỏa diễm bao phủ toàn thân.
Một khắc này.
Hắn rất đẹp trai, đẹp trai đến một độ cao mới.
Đẹp trai hơn là.
Nắm Long Viêm Kiếm, Địa Hỏa, Chân Hỏa, Tử Liên Nghiệp Hỏa trong đan điền bị kích phát đến trạng thái mạnh nhất.
Chúng nó rất hưng phấn, rất muốn lao ra dung hợp cùng Long Viêm Kiếm để thỏa thích bạo phát.
Vân Phi Dương thỏa mãn thỉnh cầu của chúng, lăng không bay lên, hai con ngươi phun ra hỏa diễm, đột nhiên huy động Long Viêm Kiếm.
“Hưu!”
“Hưu!”
Ba loại hỏa diễm bên trong thân thể như hồng thủy sôi trào thuận kinh mạch gào thét mà ra, cuối cùng rót vào Long Viêm Kiếm.
“Hô!”
Dung hợp ba loại thuộc tính, hỏa diễm nóng rực lần nữa xuất hiện, như biển như sóng sau đó hình thành hỏa diễm kiếm khí như tấm lụa.
“Hưu —— “
Hỏa diễm kiếm khí nổ bắn ra chém tới mặt đất, oanh một tiếng, chém ra một đạo kiếm ngân rất sâu.
“Xoát!”
Vân Phi Dương rơi trên mặt đất, ánh mắt không khỏi hiện ra vẻ chấn kinh.
Bởi vì vừa rồi một kiếm kia, hắn chỉ vận dụng ba loại hỏa diễm, chỉ tùy ý trảm, mà lực lượng đã đạt tới 3000 vạn!
Nói đúng hơn là, Vân Phi Dương chỉ nhẹ nhàng huy kiếm đã có thể tuỳ tiện trảm giết Thiên Tôn sơ kỳ!
– Quá lợi hại.
Vân Phi Dương cả kinh hô.
– Hơi bạo phát chút lực lượng thì đã giết Thiên Tôn trung kỳ dễ như trở bàn tay.
Long Viêm Kiếm ra khỏi vỏ biểu hiện cường hãn để Vân Phi Dương mừng như điên.
Hắn tỉnh táo lại, nhìn về phía Kiếm Hồn, cười nói.
– Ta rút ra, ngươi phải tuân thủ hứa hẹn.
Kiếm Hồn rất tức giận.
Hắn thân là Kiếm Hồn Long Viêm Kiếm, có thể khống chế thanh kiếm không bị Vân Phi Dương rút ra.
Nhưng.
Tiểu gia hỏa này quá vô sỉ, thừa dịp mình nói chuyện đột nhiên rút kiếm.
Vân Phi Dương cũng không phải người ngu.
Hắn tự nhiên biết có thể rút kiếm ra hay không đều do Kiếm Hồn quyết định, cho nên mới sẽ một mực ha ha đi tới đi lui để hắn buông lỏng cảnh giác.
Có thể thấy được.
Dù cho lão đầu già đời như Kiếm Hồn trước mặt tên xảo trá như Vân Phi Dương vẫn thất bại.
– Cam kết gì?
Kiếm Hồn giả bộ hồ đồ hỏi lại.
Khóe miệng Vân Phi Dương hơi rút.- Ngươi không phải muốn chơi xấu đó chứ?
“Ha ha ha!”
Kiếm Hồn cười to.
– Không sai, ta muốn chơi xấu đấy!
“Hưu!”
Đột nhiên, hấp lực to lớn sinh ra, Long Viêm Kiếm trong tay Vân Phi Dương bay ra, bang một tiếng tra vào vỏ.