Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1177
Chương: Lừa Gạt Kiếm Hồn
30 vạn mộc nhân, mặc dù chỉ phiêu đãng chẳng có mục đích nhưng có cường độ phòng ngự Hư Không cảnh đại viên mãn, thế mà bị một chiêu Thiên Lôi Kiếm Đạo của Vân Phi Dương chém nát toàn bộ, tất nhiên vô cùng rung động.
Nếu như thời điểm vây khốn Thiên Hùng Thành, Vân Phi Dương thi triển Thiên Lôi Kiếm Đạo, một kiếm đi xuống, đánh chết hơn ba mươi vạn, nhất định có thể để rung động võ giả Chư Giới thật sâu, rung động khó có thể phục thêm!
Đáng tiếc, lúc ấy Vân Phi Dương vì để thế nhân thấy binh lính Linh tộc cường hãn, nên không vận dụng chiêu kiếm này.
Coi như không vì binh lính Linh tộc, hắn cũng không thể thi triển.
Bởi vì Thiên Lôi Kiếm Đạo tiêu hao thực tại quá mạnh, giờ phút này, thuộc tính bên trong thân thể hắn chí ít bay hơi tám thành!
Chân Long hạch bên trong thân thể Vân Phi Dương gấp mấy chục lần võ giả cùng cảnh giới chỉ có thể miễn cưỡng thi triển một kiếm, có thể thấy được Thiên Lôi Kiếm Đạo cường hãn bao nhiêu!
Không thể nói, Thiên Lôi Kiếm Đạo cường hãn.
Chủ yếu vẫn là vì, một kiếm ngưng tụ ra lôi vân năm mươi dặm, như vậy bạo phát khẳng định tiêu hao to lớn.
Nếu như thu nhỏ phạm vi đến bảy tám dặm, liên tục tung sáu bảy kiếm cũng không thành vấn đề.
“Keng!”
Ngũ Linh Thần Kiếm vào vỏ, Vân Phi Dương cười hỏi.
– Ta thông qua chưa?
Kiếm Hồn không đáp.
Hắn bị chấn động, hoàn toàn không nghĩ tới, tên này sẽ ngưng tụ ra lôi vân năm mươi dặm, lại còn có thể đứng được!
Dù sao cũng đã theo Long Hồn Chiến Đế nam chinh bắc chiến, Kiếm Hồn tỉnh táo lại, cực không tình nguyện nói.
– Thông qua.
– Cha!
Trầm Tiểu Vũ vui vẻ.
– Vân thúc thông qua khảo nghiệm tầng bốn rồi!
Trầm Lận Phong vẫn hồi phục sau chấn kinh, nói.
– Một kiếm đánh nát 30 vạn, Vân huynh đệ thật yêu nghiệt.
Trầm Lận Nguyên còn cười khổ.
– Năm đó ta ta cũng mới oanh hơn 10 ngàn.
Bị chấn động còn có Trầm Minh và Trầm Huy, xác thực mà nói, bọn họ bị đả kích thật sâu, bởi vì mình nhiều lần vượt quan, oanh tạc mộc nhân chưa từng vượt qua 5000.
Một kiếm, 30 vạn.
Nếu không có tận mắt nhìn thấy, hai người chắc chắn không tin!
Vân Phi Dương thông qua khảo nghiệm tầng bốn Cửu Long Cấm Trận nhưng cũng không có rời đi, ngược lại ngồi xếp bằng xuống, hấp thu kiếm khí nồng đậm xung quanh tiếp tế thuộc tính tiêu hao.
Một lúc sau.
Quanh thân ngưng tụ kiếm khí sắc bén hình thành sương mù nồng đậm.
Kiếm Hồn cũng không rời đi, hắn một mực quan sát Vân Phi Dương, một mực so sánh với Long Hồn Chiến Đế lúc còn trẻ, sau cùng ra kết luận, trên nhiều khía cạnh, kẻ này đều cực kỳ tương tự cùng Trầm Hạo.
Chỗ khác biệt.
Hai đầu lông mày người này bộc lộ ra vẻ kiệt ngao bất thuần, hẳn là một gia hỏa cực phách lối, hiện ra sự khác biệt rõ ràng với Trầm Hạo tính cách tương đối nội liễm.
Vì sao Kiếm Hồn lại đi so sánh Vân Phi Dương và chủ nhân Long Hồn Chiến Đế của mình? Bởi vì hắn có thể cảm giác được, kẻ này có tiềm chất trở thành cường giả, võ đạo thành tựu tương lai không thể đo lường!
Ba ngày sau.
Năng lượng Vân Phi Dương tiêu hao được bổ sung, nhưng vẫn không đi, mà nhìn về phía Long Viêm Kiếm, cười nói.
– Chúng ta có thể đánh một trận không?
Dát.
Trầm Lận Phong và Trầm Lận Nguyên ngốc trệ.
Trầm Tiểu Vũ cũng trừng trừng. mắt hạnh
Không nghe lầm chứ?
Tên này muốn đánh một trận cùng khí linh bội kiếm của gia gia? Hắn quá tự tin hay quá tìm đường chết!
Kiếm Hồn cũng có chút ngoài ý muốn.
Hắn cười nói.
– Tiểu gia hỏa, ngươi rất có dũng khí.
Vân Phi Dương nói.
– Ta nói sai, ta ý là, chúng ta có thể lấy kiếm đạo luận bàn một trận không?
– Luận bàn a.
Kiếm Hồn nỉ non.
– Ta đã mấy vạn năm không có động thủ, cũng tốt, ngày hôm nay sẽ bồi tiểu bối ngươi chơi đùa.
“Ông!”
Long Viêm Kiếm nhẹ nhàng run rẩy, khí tức cuồn cuộn mắt trần có thể thấy xuất hiện dần dần hóa thành hình người, một lão giả râu dài, trường bào mặc trên người rất có phong phạm kiếm đạo cường giả.
“Ông! Ông!”
Long Viêm Kiếm vẫn đang rung động, chợt thấy xích sắt tróc ra, thân kiếm dần thu nhỏ.
“Bành!”
Long Viêm Kiếm hóa thành hình thái bình thường cắm trên mặt đất, hỏa diễm đột nhiên tản ra, hiển lộ vỏ kiếm đỏ thẫm trầm trọng.
Long Viêm Kiếm là cự kiếm điển hình, kiếm rộng sáu tấc hai, thân dài bốn xích ba.
(*): 1 tấc = 3.3 cm, 1 Xích = 33.33 cm
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
Hắn có thể cảm giác được, kiếm này rất mạnh, tuyệt không yếu hơn Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm của mình!”Xoát!”
Kiếm Hồn chộp vào chuôi kiếm dài nhỏ, thản nhiên nói.
– Kiếm ngươi quá yếu, để công bình, kiếm không ra khỏi vỏ, đánh với ngươi một trận!
– Có thể.
Vân Phi Dương không ý kiến.
Hắn không cảm giác đối phương không ra kiếm khỏi vỏ là nhục nhã mình.
– Cho hỏi thăm.
Vân Phi Dương hỏi tiếp.
– Ngươi bây giờ đến cảnh giới gì?
Kiếm Hồn nói.
– Dựa theo đẳng cấp Tiểu Thần Giới để tính, thực lực của ta có thể so với Nhất Giới Chi Chủ.
– Lợi hại như vậy?
Vân Phi Dương co giật khóe miệng.
Kiếm Hồn lắc đầu.
– Nếu ta lợi hại làm thế nào có thể bị hỗn đản Trầm Hạo kia thả ở chỗ này, đã sớm theo hắn đi chinh chiến Chân Vũ Thần Vực rồi.
Vân Phi Dương nghe được.
Tên này hẳn không cách nào cung cấp càng mạnh lực chiến đấu cho Long Hồn Chiến Đế, nên mới được an trí ở đây.
– Ta có thể hiểu được thống khổ của ngươi.
Vân Phi Dương bày tỏ đồng tình.
– Nếu như ngươi có khát vọng chiến đấu, khát vọng hướng tới thế giới rộng lớn.
Hắn hơi dừng lại, ánh mắt kiên định nói.
– Ta có thể mang theo ngươi và chuôi kiếm này tung hoành thiên địa!
Khóe miệng Trầm Lận Phong và Trầm Lận Nguyên co giật, tiểu tử này rõ ràng muốn đào Long Viêm Kiếm của phụ thân a.
– Nếu Vân thúc có Long Viêm Kiếm của gia gia, thực lực khẳng định sẽ đề bạt khủng bố.
Trầm Tiểu Vũ nỉ non nói.
Trầm Lận Phong kém chút ngã quỵ.
Trầm Lận Nguyên còn chân thành nói.
– Tiểu Vũ, chớ nói nhảm, Long Viêm Kiếm là trấn gia chi bảo của Trầm gia ta, há có thể tùy tiện xuất ra.
– Đại bá.
Trầm Tiểu Vũ phản bác.
– Gia gia có nói qua, nếu có người được Kiếm Hồn tán đồng thì có thể chưởng khống Long Viêm Kiếm nghe.
Trầm Lận Nguyên nói.
– Gia gia còn nói là người Trầm gia.
– Đúng rồi.
Trầm Tiểu Vũ nháy mắt, nói.
– Nếu ta gả cho Vân thúc, hắn sẽ thành người Trầm gia còn gì.
” “
Trầm Lận Nguyên im lặng, tiếp theo nhìn về phía Trầm Lận Nguyên, khổ sở nói.
– Phong đệ, ta thấy Tiểu Vũ cũng không kịp chờ để được gả rồi, ngươi vẫn mau chóng chuẩn bị đồ cưới đi.
– Đúng đúng.
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Lấy Long Viêm Kiếm của gia gia làm đồ cưới đi.
Hai huynh đệ Trầm Lận Nguyên nhất thời cứng ngắc nghĩ thầm, cô gái nhỏ này còn không chưa gả đi, đã bắt đầu tính toán cho nhà chồng rồi.
Vân Phi Dương muốn luận bàn là giả, mục đích chân chính là thừa cơ câu thông Kiếm Hồn, nếu như có thể lừa gạt thành công, cầm Long Viêm Kiếm ra thì tốt biết mấy.
Vạn giới.
Còn có ai dám cùng đánh một trận với mình!
Bi kịch, làm một tên già đời, Kiếm Hồn đâu thể bị hắn lừa gạt, hắn cười nói.
– Tiểu gia hỏa ngươi bây giờ quá yếu, còn không có tư cách để khống chế ta, khống chế Long Viêm Kiếm.
Vân Phi Dương bĩu môi.
Kiếm Hồn có thể nhìn ra, ánh mắt tên này lộ vẻ không tin, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, Long Viêm Kiếm bay ra, hai tay ôm ngực, nói.
– Nếu ngươi có thể rút kiếm ra, ta sẽ nghe theo lệnh ngươi.