Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1168
Chương: Cực Quang Thánh Địa, Cực Quang Tiên Đế
Tiên Đế nhãn ngưng tụ thiên khiển ẩn chứa lực lượng khủng bố cùng cực.
Võ giả chư Giới thật sâu cảm giác được, nếu như mình bị cỗ lực lượng kia khóa chặt oanh trúng, kết quả chỉ có một, thịt nát xương tan!
Một ít cường giả Thiên Tôn đại viên mãn cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng, không có tự tin ngạnh kháng oanh tạc cường đại như thế.
Nhưng.
Dưới loại tình huống này.
Vân Phi Dương thân là người bị oanh lại chẳng sợ hãi, triệu hồi ra Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, khai hỏa toàn bộ phòng ngự.
Lúc chiến giáp lấp lóe ánh sáng loá mắt, Thần lực trong cơ thể bạo phát, trong nháy mắt thi triển ra Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến!
Mà đây là cùng lúc kích phát đệ nhất biến Hóa Kim Thân và đệ nhị biến Tử Khí Đông Lai, để tóc và da thịt hiện lên kim, tử sắc!
Không hề nghi ngờ.
Đệ nhất biến và đệ nhị biến điệp gia kích phát, cường độ tự thân phòng ngự của Vân Phi Dương sẽ được đề bạt rất cao!Nhưng còn không được.
Hắn có thể cảm giác được mình vẫn không thể chống lại lực lượng đang đánh xuống, cho nên triệu hồi ra Cửu Tôn Tháp.
“Hưu!”
Cửu Tôn Tháp bay lên hóa cao mấy trượng, bao phủ Vân Phi Dương.
– Cửu Linh phòng ngự, khai hỏa toàn bộ cho ta!
Tiếng rống giận dữ vang lên trong tháp.
Như ý thức được chủ nhân gặp được nguy cơ, chín khí linh không chút do dự, nhanh chóng kích phát lực lượng tự thân.
“Ông!”
Cửu Tôn Tháp lấp lóe chín đạo quang mang hình thành Cửu Linh phòng ngự mạnh nhất!
Các loại phòng ngự toàn bộ khai hỏa, Vân Phi Dương trong tháp ngẩng đầu nhìn về phía ánh mắt phát ra Thiên Khiến, ánh mắt tràn đầy lạnh lùng!
Hiện tại hắn có thể trốn.
Nhưng nắm giữ ngạo cốt Chiến Thần, hắn đỉnh thiên lập địa đứng đấy, không lùi nửa bước!
“Hừ!”
Tiểu Thần Chủ cười lạnh.
– Cho dù có Thiên giai chí bảo hộ thể cũng đừng hòng chống được thiên khiển!
– Vân huynh đệ…
Trầm Lận Nguyên và Trầm Lận Phong hiện vẻ mặt lo lắng.
“Hô!”
Khủng bố thiên khiển lực từ trên không ầm vang buốn xuống, không gian bị chấn nát triệt để, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người ở các Giới khác, cỗ lực lượng kia cuối cùng cùng chạm vào Cửu Tôn Tháp.
“Bành!”
“Bành!”
“Bành!”
Màn sáng treo ở các Giới vỡ nát hóa thành hư vô khiến cho mọi người run sợ.
Lực lượng khủng bố cỡ nào mới có thể chấn vỡ toàn bộ hình ảnh trận pháp bên trong vực ngoại chiến trường a!
– Trời ạ, thật đáng sợ!
– Loại lực lượng này, quả thực không chúng ta có thể chống lại!
– Vân Phi Dương có thể đối kháng hay không!
– Đối mặt cường độ Thiên Tôn đại viên mãn, hắn có trăm cái mạng mệnh cũng không đủ chết!
Mọi người không ôm bất cứ hy vọng nào đối với Vân Phi Dương.
Trở lại vực ngoại chiến trường, về đến thời điểm Thiên Khiển đụng vào.Cửu Tôn Tháp
“Oanh!”
Một tiếng vang thật lớn như thiên lôi nổ tung.
Phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh lấy chỗ va chạm làm trung tâm, không gian trong nháy mắt vỡ nát, hư không loạn lưu điên cuồng gào thét.
Cây cỏ, núi đá.
Hết thảy đều hóa thành hư vô!
Bên trong Cuồng Sát Thành, sau khi nổ tung vang lên, võ giả ở bên trong dù Thiên Tôn như Tửu Nhục Hòa Thượng cũng sôi trào huyết dịch, tâm thần bất an.
“Oanh!”
“Oanh!”
Mặt đất run rẩy kịch liệt, phòng ngự kết giới thủ hộ thành trì hiện ra nếp nhăn tựa như muốn vỡ nát.
– Thật đáng sợ!
Đám người Tửu Nhục Hòa Thượng đại biến sắc mặt.
Trên trời cao.
Cự nhãn vẫn tồn tại nhưng lại hiện ra vẻ kinh ngạc, chợt nghe được âm thanh.
– Không nghĩ tới, tên này còn sống.
Dát.
Tửu Nhục Hòa Thượng vừa mới bình tĩnh tâm thần, thần sắc ngốc trệ.
– Vân thí chủ, còn còn sống?
Hắc Bào Lão Quái và Thiên Tôn Đạo Kiếm Tông cũng hiện ra vẻ khó tin, dù sao, oanh tạc vừa rồi thực rất khủng bố, Vân Phi Dương có thể còn sống sót, quả thực là kỳ tích!
Khu vực trung tâm vụ nổ.
Cửu Tôn Tháp vẫn sừng sững, quanh thân nó có tử sắc và kim sắc Thần quang bao phủ.
“Cạch!”
Đột nhiên, tiếng vỡ tan vang lên.
Phía trên Cửu Tôn Tháp hiện ra một vết rách, sau đó cấp tốc lan tràn xuống dưới.
Khi lan tràn đến đáy, vết rách dừng lại, không tiếp tục mở rộng.
“Ông!”
Cửu Tôn Tháp nhẹ nhàng run rẩy, chợt phát ra ánh sáng ảm đạm, khôi phục lại kích cỡ bàn tay.
Vật này sau khi tiếp nhận thiên khiển Thiên Tôn đại viên mãn oanh tạc, tuy không vỡ nát, nhưng bị hao tổn nghiêm trọng.
Cửu Tôn Tháp thu nhỏ, thân thể Vân Phi Dương xuất hiện, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, vẫn khoác lên người nhưng ánh sáng cũng ảm đạm.
Hiển nhiên, Thần lực đã hao hết!
“Oa!”
Vân Phi Dương phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt đến cực hạn, nhưng lại ngẩng đầu, thông qua các sợi tóc tán loạn nhìn về phía bầu trời, nhìn về phía Tiên Đế nhãn!
Bên trong ánh mắt hiện ra tia phẫn nộ cùng bất khuất.
– Vân Phi Dương.
Cẩn trọng thanh âm truyền đến.
– Ngươi đã chống được Thiên Khiển của Bản Đế, như vậy tự giải quyết cho tốt.
Thanh âm ngày càng yếu, cự nhãn trên bầu trời chậm rãi nhắm lại, giống như lập tức sẽ biến mất.
Chịu đựng kinh mạch bị hao tổn, Vân Phi Dương phẫn nộ quát.
– Chậm đã!
– Hửm?
Cự nhãn lần nữa mở ra.
Vân Phi Dương siết chặt quyền đầu, âm thanh lạnh lùng hỏi.
– Ngươi là ai!
Thanh âm vang lên.
– Lấy thực lực ngươi bây giờ, không có tư cách biết.
“Răng rắc!”
Vân Phi Dương hung hăng nắm tay, móng tay ấn vào da thịt, máu tươi chảy ròng.
Thanh âm lần nữa truyền đến.
– Ngươi hỏi thăm danh hào Bản Đế là muốn tìm Bản Đế báo thù?
– Không sai!
Vân Phi Dương căm hận nói.
– Hôm nay tiếp nhận thiên khiển của ngươi, ngày khác leo lên Chân Vũ Thần Vực, nhất định trả lại gấp đôi!
– Rất tốt, rất tốt!
Âm thanh lại truyền ra.
– Vân Phi Dương, nhớ kỹ, ta chính là Cực Quang Tiên Đế trong Cực Quang thánh địa của Chân Vũ Thần Vực.
Âm thanh kết thúc.
Tiên Đế nhãn trên bầu trời hoàn toàn biến mất, không gian đang vỡ vụn cũng cấp tốc khôi phục như lúc ban đầu.
Thật giống như chưa từng xảy ra chuyện.
– Cực Quang thánh địa, Cực Quang Tiên Đế
Vân Phi Dương ghi trong lòng thật sâu, cũng thầm thể.
– Vân Phi Dương ta nhất định sẽ báo mối thù thiên khiển hôm nay!”Phù phù.”
Hắn ầm vang ngã xuống đất.
Kích phát hình thái phòng ngự mạnh nhất, chống được thiên khiển của Cực Quang Tiên Đế làm cho kinh mạch bên trong thân thể Vân Phi Dương bị hao tổn nghiêm trọng.
Vừa rồi có thể đứng là vì Chiến Thần ngạo cốt chống đỡ, không để hắn ngã xuống!
– Ta, quá yếu.
Nằm trên mặt đất, Vân Phi Dương một bên điều động sinh mệnh thuộc tính chữa trị kinh mạch bị hao tổn, một bên không cam lòng lẩm bẩm.
Không phải hắn yếu.
Do Cực Quang Tiên Đế quá mạnh.
Tiên Đế đến từ Chân Vũ Thần Vực này sớm đã siêu việt Đế Quân Thiên – Thần Chủ Thần Giới trước kia, siêu việt rất nhiều viễn cổ đại thần.
Dù Giới Chủ Chư Giới, cũng chỉ là một con kiến hôi đáng thương trước mặt cường giả như thế.
“Ông!”
“Ông!”
Trên bầu trời Chư Giới, màn sáng bị hao tổn nhanh chóng tu sửa, hình ảnh vực ngoại chiến trường rất nhanh truyền tới.
Khi màn sáng hoàn hảo không chút tổn hại hiện ra, Võ giả chư Giới trước tiên nhìn về phía khu vực Vân Phi Dương đứng lúc trước.
– Trời má!
– Hắn còn sống!
– Không phải chứ!
Khi đám người thông qua màn sáng nhìn thấy Vân Phi Dương ngã trên mặt đất, đang tự mình liệu thương, từng người trợn to hai mắt.
Tiểu Thần Chủ càng bị đả kích gấp đôi, khó có thể tiếp nhận nộ hống.
– Hắn hắn vì cái gì mà còn sống!