Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1162
Chương: Đến Lượt Nàng Biểu Diễn
Hơn ngàn Chí Tôn từ Thiên Hùng Thành xông ra, muốn dựa vào ưu thế nhiều người trực tiếp bắt được Vân Phi Dương, nhưng kết quả lại tổn thất tám thành.
Vẫn lạc hơn hai mươi Chí Tôn đại viên mãn, hơn năm mươi Chí Tôn hậu kỳ và cả đám trung sơ kỳ.
Bọn họ chết.
Nhưng công huân yêu bài lại tản mát khắp khu vực giao chiến, tự nhiên bị Vân Phi Dương thu vào túi.
Hưu!
Hưu!
Từng đạo lưu quang dung nhập vào công huân yêu bài của Vân Phi Dương, công huân tích phân cũng điên cuồng tăng vọt.
1 vạn điểm.
1, vạn.
2 vạn điểm.
Hai vạn năm ngàn điểm!
Cuối cùng, công huân đột phá 3 vạn mới triệt để dừng lại.
Không tính ba ngàn điểm công huân trước, Chí Tôn Linh Vũ Giới bị giết, trực tiếp cung cấp cho Vân Phi Dương hơn 2, vạn tích phân!
Số lượng này, cực kỳ khủng bố.
Dù bây giờ trở lại Cuồng Sát Thành, tiến về Công Huân Các, đã có thể trực tiếp đổi lấy ba kiện bảo vật Thiên giai!
– Má.
– Tên này phát tài cmnr!
Hơn bảy trăm Chí Tôn, tính sơ sơ thôi, mỗi người ba bốn mươi điểm, cũng phải hơn 2 vạn công huân.
Tuy Chư Giới khó có thể nhìn thấy tích phân trên công huân yêu bài của Vân Phi Dương nhưng mà có thể đoán ra đại khái.
Thiên giai vũ kỹ, Thiên giai chí bảo, Thiên giai đan dược, hầu như đều có thể đổi!
Mọi người hâm mộ muốn chết.
Nhưng.
Vân Phi Dương vẫn cảm thấy chưa đủ.
Giờ phút này hắn treo giữa không trung, nhìn Hướng Thiên Hùng, thản nhiên nói:
– Phá Phòng ngự, công huân bên trong đều là của ta!
Thiên Hùng Thành đã có đến hơn một trăm vạn võ giả, riêng Hư Không cảnh Khai Khiếu kỳ trở lên đã có mấy chục vạn.
nếu Như Vân Phi Dương huyết tẩy, giết toàn bộ bọn hắn, dù một người một điểm công huân cũng là số lượng khủng bố.
Nếu như mang theo mấy chục vạn công huân tiến về Công Huân Các, chỉ sợ có thể gom sạch đồ vật bên trongĐương nhiên.
Công huân chỉ là phụ.
Xoát!
Vân Phi Dương phất một tay, lấy ra thần hồn la bàn, Thần lực phát động lưu quang chuyển động, ba đạo quang mang chỉ Hướng Thiên Hùng thành.
Hiển nhiên.
Trong Thành tồn tại ba người mang thần hồn.
Căn cứ màu sắc khác nhau, Vân Phi Dương có thể suy đoán, còn chưa giác tỉnh.
– Rất tốt.
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực nói:
– Đã không có giác tỉnh, tìm được ba người, thần hồn bọn họ cũng thuộc về ta!
Hắn hoàn toàn không quan tâm, ba người mang theo thần hồn là hồn gì, có cừu oán hay không, chỉ cần tìm được vậy thì nhất định phải đoạt.
Đối đãi địch nhân.
Vân Phi Dương không có bất kỳ nhân từ.
Linh Vũ Giới.
Vân Phi Dương cùng thủ hạ giết ngàn Chí Tôn để những võ giả chưa đi vào vực ngoại chiến trường nhao nhao trợn mắt.
Đả kích.
Đả kích vô cùng trầm trọng.
Loại cảm giác này đã từng xuất hiện rất nhiều lần, lẽ ra bọn họ quen thuộc, lẽ ra bọn họ bình tĩnh nhưng lúc này lại không.
Bành!
Trong cung điện lơ lửng giữa trời, vách tường bị Giới Chủ Linh Vũ Giới tung một quyền đánh nát, quanh người hắn hiện ra căm giận ngút trời.
– Hàn Nhạc Thiên, phế vật thành sự không có bại sự có dư!
Giới Chủ Linh Vũ Giới ném mọi tội lỗi cho Hàn Nhạc Thiên.
Dù sao lúc ấy, nếu như tên kia không cao ngạo tự đại, liên thủ hai Thiên Tôn, coi như không giết Vân Phi Dương cũng có thể đánh lui.
Cũng sẽ không có mấy trăm Chí Tôn vẫn lạc.
– Chủ thượng.
Một lão giả ngưng trọng nhắc nhở.
– Kẻ này thực lực quá mạnh, không thể liều mạng.
Giới Chủ Linh Vũ Giới cũng hiểu, nhưng cả giận nói:
– Không liều mạng chẳng lẽ phải chờ nửa năm, để hắn đồ thành?!
Võ giả trong Thiên Hùng Thành co đầu rút cổ, không phải biện pháp, thành trì phòng ngự biến mất, Vân Phi Dương cũng có thể giết vào.
Lão giả hơi hơi trầm ngâm, nói:
– Chủ thượng, không bằng cầu viện, điều động cường giả xuất thủ.
Giới Chủ Linh Vũ Giới tỉnh táo lại.
– Đây cũng là một biện pháp.
Nói rồi, nguyên niệm động, câu thông màn sáng bên cạnh, nhờ minh hữu của Linh Vũ Giới.
Ông!
Màn sáng lấp lóe.
Một lão giả tái nhợt dần xuất hiện.
Giới Chủ Linh Vũ Giới nói:
– Thương Hải Giới Chủ, Linh Vũ Giới ta gặp nạn trong giới chiến, còn mời phái ….
– Khục!
Thương Hải Giới Giới Chủ vội vàng cắt đứt lời hắn.
– Linh Vũ Giới Chủ, không khéo nha, Giới ta đã định ra Giới chiến cùng Thăng Long Giới, cần nghỉ ngơi dưỡng sức, chuyện này thật không giúp được.
Hưu!
Màn sáng nhất thời ảm đạm.
– Đáng giận!
Linh Vũ Giới Chủ phẫn nộ không thôi.
– Giới chiến giữa Thương Hải Giới và Thăng Long Giới sau ngàn năm mới mở ra, rõ ràng là không muốn tới viện trợ!
Nói nhảm.
Thật không thể viện trợ nghe.
Vực ngoại chiến trường quy định, Giới viện trợ chỉ có thể cung cấp võ giả dưới Thiên Tôn, nhân số không được vượt qua 50.
– Vân Phi Dương giết lùi 1000 Chí Tôn, nếu Thương Hải Giới viện trợ có khác gì chịu chết đâu.
Giới Chủ Thương Hải Giới nỉ non.
Giới Chủ Linh Vũ Giới cho rằng mặt mũi mình rất lớn, lại lần lượt câu thông Giới Chủ giới khác, kết quả cả đám đều uyển chuyển cự tuyệt.
Bọn họ đều thấy Vân Phi Dương biểu hiện cường hãn nên không dám phái võ giả nhà mình đưa công huân cho hắn.
– A a!
Giới Chủ Linh Vũ Giới phẫn nộ kêu to.
Hai mắt hắn đỏ bừng nhìn về phía màn sáng, tê tâm liệt phế quát:
– Lấy chiến thuật biển người giết ra ngoài cho ta!
Cũng do quá cừu hận Vân Phi Dương mà không tìm thấy viện quân trợ giúp, cuối cùng lựa chọn lấy nhân số đến phá vây!
Thiên Hùng Thành.
Hai Thiên Tôn dựa vào phương pháp đặc thù thu được mệnh lệnh Giới Chủ, lúc này quát to.
– Giết ra ngoài!
Giết!
Giết!
Võ giả Linh Vũ Giới phẫn nộ rống to, xông ra cổng thành.
Hơn một trăm vạn người tựa như hồng thủy gào thét lao nhanh ra ngoài!
– Đến, đến!
– Quyết chiến cuối cùng bắt đầu!
Võ giả Chư Giới nhìn không chuyển mắt, đồng thời xác định, hình ảnh núi thây biển máu sắp diễn ra!
Bên ngoài Thiên Hùng Thành.
Mắt thấy võ giả Linh Vũ Giới giống như thủy triều vọt tới, khóe miệng Vân Phi Dương cười nhạt một cái.
– Đến lượt nàng biểu diễn.
Gia Cát Cẩm mặc khải giáp, mang mũ giáp lên hiển lộ ra đôi mắt đẹp phát ra tia hưng phấn.
Đạp!
Nàng đứng trên đài, tay huy động hoàng sắc chiến kỳ.
Hô!
Hô!
30 vạn ngàn binh lính Linh tộc bắt đầu triển khai trận thế, hình thành vầng trăng.
Tạch tạch tạch!
Họng Thiên Môn Oanh Thiên Pháo nhắm ngay cổng thành, cấp tốc nạp đạn.
Rất nhiều võ giả hiểu quân sự, thấy 30 vạn ngàn dị tộc hành động ngay ngắn trật tự, không khỏi sợ hãi than thở.
Dị tộc dã tính tràn ngập mà được huấn luyện đến tình trạng như thế, quả nhiên đáng sợ.
Giết! Giết! Giết!
Cửa thành, võ giả Linh Vũ Giới nộ hống giết ra.
Gia Cát Cẩm thu hết vào mắt, nàng xác định địch quân đã xông ra khu vực an toàn, lúc này huy động hoàng sắc kỳ.
– Nã pháo.
Bành!Bành!
Bành!
Thiên Môn Oanh Thiên Pháo dẫn bạo, ngàn viên đạn pháo mang theo vạn trọng chi lực bắn về phía cửa thành.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Từng quả đạn pháo đánh vào trên thân võ giả Linh Vũ Giới.
Mãnh liệt nổ tung, nổ ra một hố sâu, mấy chục võ giả cấp thấp vẫn lạc tại chỗ, máu tươi, thịt nát, bay giữa không trung, sinh mệnh tại thời khắc này yếu ớt như giấy!