Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1148
Chương: Âu Dương Thương, Linh Hồn Tự Bạo!
Vân Phi Dương oanh một chưởng mang theo lực lượng hủy diệt không gian, rung động Thiên Địa, khí tức tử vong xông lên đầu, mười tên Chí Tôn đại viên mãn rốt cuộc minh bạch.
Tên kia mặc kệ bọn hắn oanh kích bởi vì thực lực hắn đã có thể so với Thiên Tôn sơ kỳ!
Cường giả như thế.Đừng nói mười người.
Coi như lại đến thêm mười người cũng chưa chắc có thể thương tổn được hắn!
Võ giả Hoa Oanh giới bị khí lãng thôn phệ, trong lòng hiện lên tia đắng chát.
Nếu như thời gian quay lại.
Mình tuyệt sẽ không ngây ngốc bay tới như là tiểu hầu, oanh tạc một cường giả Thiên Tôn nửa canh giờ.
Không có nếu như.
Cũng không có thời gian đảo lưu.
Mười Chí Tôn đại viên mãn hiểu rõ mình buồn cười biết bao!
…
Hô ——
Khí lãng bao phủ, cuối cùng phai mờ.
Chỉ để lại mười khối công huân yêu bài.
Hưu!
Vân Phi Dương vung tay lên, mười khối công huân bài bay tới, trong nháy mắt hắn thu được 1000 điểm công huân!
– Tính cả Thiên Tôn sơ kỳ 500 điểm công, trong khoảng thời gian ngắn, tên này đã thu được một ngàn năm trăm điểm công huân!
Có võ giả cả kinh hô to.
Mọi người nghe vậy, khóe miệng kịch liệt run rẩy.
Từ lúc Thiên tôn sơ kỳ Linh Vũ Giới xuất hiện cho tới bây giờ không tới một canh giờ đã kiếm được một ngàn năm trăm điểm công huân.
Tốc độ này.
Nhanh đến cực hạn!
Một ngàn năm trăm điểm.
Có người nhìn về phía Âu Dương Thương, lắc đầu nói:
– Sợ rằng không chỉ vậy nha.
Đúng thế.
Không chỉ một ngàn năm trăm điểm.
Bởi vì Âu Dương Thương cũng là Thiên Tôn sơ kỳ, công huân yêu bài của hắn còn có 500 điểm công huân!
Vân Phi Dương thu xong yêu bài mười Chí Tôn đại viên mãn, quay người nhìn về phía Thiên Tôn trọng thương ngã trên đất, ánh mắt thấu phát ra sát cơ lạnh lùng.
Tâm thần Âu Dương Thương chấn động, khí tức tử vong xông tới.
Hắn sẽ không nghĩ tới hắn sẽ bị trọng thương, mất một kiện Thiên giai chí bảo, thậm chí cả mệnh đều khó giữ được!
Xoát!
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Âu Dương Thương, một chân giẫm trên mặt hắn, ngẩng đầu nhìn về phía trận pháp trên bầu trời, lạnh lùng nói:
– Thiên Tôn Linh Vũ Giới, trước mặt lão tử chỉ có thể bị giẫm!
Mọi người cũng nhìn ra được.
Tên này đang làm cho Linh Vũ Giới nhìn, đang nói cho Giới Chủ Linh Vũ Giới nghe!
Đây là cái gì?
Đây là phách lối, đây là cuồng ngạo!
– Đáng giận!
Giới Chủ Linh Vũ Giới nắm chặt song quyền, trong ánh mắt thâm thúy phát ra sát ý khủng bố.
Ba!
Vân Phi Dương hung ác giẫm một chân hướng Chư Giới chứng minh, đây chính là kết cục khi đắc tội với Vân Phi Dương hắn.
Âu Dương Thương có tôn nghiêm!
Gặp nhục nhã như vậy, hắn phẫn nộ quát:
– Thiên Tôn, có thể giết, không thể nhục!
Ông!
Quanh thân lấp lóe tinh quang.
Hắn muốn tự bạo linh hồn!
Chư Giới thấy thế đồng loạt sợ hãi.
Lúc trước đã có một Thiên Tôn tự bạo, bây giờ lại tới thêm một lần, thực quá khó tưởng tượng!
Nhưng.
Mọi người sẽ không nghĩ tới.
Âu Dương Thương vừa mới tự bạo linh hồn trong chốc lát, Vân Phi Dương thu hồi chân, ôm lấy Trầm Tiểu Vũ mê man, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
– Chạy.
– Chạy rất nhanh!
Đến mức khi Âu Dương Thương đang thiêu đốt linh hồn cảm giác được bên người không còn ai thì đã muộn, thần sắc nhất thời ngốc trệ.
– Thằng ngu, ngươi cho rằng lão tử sẽ tiếp nhận linh hồn tự bạo lần thứ hai sao?
Thanh âm Vân Phi Dương dập dờn giữa trời.
Phốc!
Âu Dương Thương phun ra một ngụm máu.
Ép người ta linh hồn tự bạo, kết quả vừa khởi động, người ra đã chạy, khẳng định bị đả kích đến cực hạn.
– A! A!
Trong lúc Âu Dương Thương thần hồn câu diệt tê tâm liệt phế rống giận bộc lộ ra sự không cam lòng cùng biệt khuất!
Oanh!
Sơn hà nổ tung vang vọng vực ngoại chiến trường.
Khắp nơi run rẩy kịch liệt lan tràn vạn dặm, Thiên Hùng Thành, Cuồng Sát Thành cảm nhận rõ ràng.
– Lại nữa hả?!
Nhìn bầu trời xa xôi hình thành đám khói đen, tâm thần võ giả trong nội thành hai tòa thành đều run rẩy.
…
Âu Dương Thương biệt khuất, không cam lòng linh tự bạo hồn lần nữa đánh nát trận pháp trên bầu trời.
Cũng không lâu lắm.
Hình ảnh trận pháp lần nữa tự mình chữa trị.
Màn sáng lại xuất hiện trên bầu trời Chư Giới.
Trong hình.
Khu vực nổ tung, không gian vỡ vụn tan nát!
Võ giả Chư Giới trầm mặc.
Hai Thiên Tôn tuần tự xuất hiện, bọn họ chưa từng nghĩ tới, kết quả lại sẽ là linh hồn tự bạo!
Lúc trước Âu Dương Thương nộ hống đại biểu tôn nghiêm:
– Thiên Tôn, có thể giết, không thể nhục!
Đúng thế.
Thiên Tôn, không thể nhục.
Dù tự bạo linh hồn thần hồn câu diệt, chết cũng phải có tôn nghiêm.
Là ai, để cho hai Thiên Tôn tự bạo linh hồn?
Là Vân Phi Dương.
Là người trẻ tuổi tiến vào vực ngoại chiến trường không được coi trọng.
– Hắn đâu rồi?
Mọi người vội vàng tìm tòi trên từng màn sáng, lại không gặp bóng người Vân Phi Dương!
Bởi vì, hắn lại biến mất.
…
Phi Dương đại lục.
ắ ổ ấ ầ ểTrong nháy mắt Âu Dương Thương nổ tung, Vân Phi Dương đã thoát đi rất xa, mang theo Trầm Tiểu Vũ đi vào nơi này.
Phốc!
Nổ tung, Vân Phi Dương vừa mới vào, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu.
Cùng lúc đó.
Phi Dương đại lục dao động, không gian trên bầu trời run rẩy kịch liệt, phảng phất tiếp nhận lực lượng nào đó cọ rửa.
Tuy trốn vào được, nhưng hạt cát không đáng chú ý vẫn bị dư uy Thiên Tôn sơ kỳ nổ tung tác động đến.
May mà.
Khoảng cách đủ xa.
Chỉ bị hai ba thành dư uy ăn mòn, Phi Dương đại lục chấn động rồi trở lại bình thường.
– Nguy hiểm thật.
Vân Phi Dương âm thầm may mắn.
Nói thật.
Lúc đó, tuy hắn chạy trốn trong thời gian nhanh nhất.
Nhưng vẫn hiểu tuyệt không cách nào triệt để trốn đến khu vực an toàn.
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp còn Thần lực.
Nhưng vẻn vẹn chỉ có thể chống cự Chí Tôn đại viên mãn oanh kích.
Nếu lại cưỡng ép ngạnh kháng Thiên Tôn sơ kỳ tự bạo linh hồn, khẳng định mất đi phòng ngự, từ đó để hắn bị trọng thương trí mạng.
Bất đắc dĩ.
Vân Phi Dương chỉ có thể mang Trầm Tiểu Vũ tiến vào Phi Dương đại lục, lấy thế giới ngạnh kháng linh hồn tự bạo.
Đây là đánh bạc.
Đánh bạc Phi Dương đại lục đi qua nhiều năm uẩn dục, không ngừng trưởng thành có thể ngạnh kháng dư uy Thiên Tôn sơ kỳ tự bạo.
Thành công.
Phi Dương đại lục có thuộc tính cao hơn Tiểu Thần Giới gấp mấy chục lần, mà còn tồn tại tại Sinh Mệnh thụ, có thể tiếp nhận lực lượng mạnh mẽ oanh kích!
Đương nhiên.
Vân Phi Dương cũng hiểu.
Phi Dương đại lục còn rất yếu, nếu như khoảng cách nổ tung lại gần một chút, không gian và mặt đất khẳng định sẽ hư hao rất lớn.
Hưu!
Thần lực tử sắc biến mất.
Vân Phi Dương trở về như lúc ban đầu, cũng bởi vì quá độ thi triển đệ nhị biến, nhất thời mất đi thính giác cùng thị giác.
– Lần này thi triển thời gian quá dài, bạo phát Thần lực quá nhiều, chắc cần năm năm mới có thể triệt để khôi phục.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Bằng vào trí nhớ hắn ôm Trầm Tiểu Vũ tiến vào trong Thần Ma trận pháp.
Ken két
Mới vừa vào, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp ảm đạm trong nháy mắt giải thể, xuất hiện tại vị trí trung tâm.
Hô!
Thần lực bàng bạc bị dẫn dắt dung nhập vào chiến giáp, bổ sung tiêu hao.