Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1140
Chương: Đệ Ngũ Truy Mệnh
Phi Dương đại lục.
Bọn người Cuồng Ngạo Thiên được đưa vào đây.
Bọn họ cảm thụ được khí tức cường đại hơn Tiểu Thần Giới, ánh mắt phát ra vẻ hãi nhiên.
– Trời ơi.
– Tứ sư đệ lại có thế giới ngưu bức như vậy!
Ba người Đậu Tất phảng phất như đang nằm mộng không chân thực.
– Đại sư huynh.
Hạng Cô ngơ ngác nói:
– Ngươi nhéo ta một cái xem có phải đang nằm mơ không.
– A a!
Hắn quát ầm lên.
– Đau! Đau! Đau!
Đậu Tất thu tay lại, cười to nói:
ẳ ể ầ- Ha ha ha, đây không phải mộng, đây là thật, Tông Chủ, Trưởng lão, chúng ta ở chỗ này tu luyện, khẳng định nhanh hơn Tiểu Thần Giới!
Cuồng Ngạo Thiên cùng Tả Tư Âu gật đầu.
Cái thế giới này có thuộc tính cường đại, tu luyện ở đây tuyệt đối nhanh hơn Tiểu Thần Giới rất nhiều lần.
Rất nhiều lần?
Nếu như bọn họ biết.
Phi Dương đại lục có thời gian gia tốc 50 lần, nhất định sẽ không cho rằng như thế, nhất định sẽ hạnh phúc mà ngất đi.
Hạ Lan thành, trong cung điện.
Hạ Lan Phi, Phá Đa La cùng Linh Hoàng Thác Bạt Lưu đang thần sắc ngốc trệ, bởi vì tín ngưỡng Linh tộc ngay hôm nay đứng trước mặt mình.
Bọn họ cũng có cảm giác như mộng giống đám Cuồng Ngạo Thiên.
Nhưng.
A Tu La đứng trong cung điện lại chắp tay nói với Vân Phi Dương.
– Đa tạ Vân tiểu hữu cứu giúp.
Thương thế hắn đã khỏi, cũng biết do Vân Phi Dương cứu mình.
– Ta phải cám ơn ngươi.
Vân Phi Dương nói:
– Nếu Không, tông chủ và các sư huynh của ta đã vẫn lạc.
A Tu La lắc đầu.
– Đây là ta thiếu Vân tiểu hữu.
Hắn từng kẹt tại cảnh giới không đột phá được, nhờ Vân Phi Dương giảng giải “Đạo” để hắn vượt qua tầng thứ càng cao.
A Tu La ở tại Hạ Lan thành.
Trong đoạn thời gian này cũng hiểu, Vân Phi Dương đã đưa tộc nhân mình đến thế giới này an ổn sinh hoạt.
Hắn rất cảm kích cũng rất vui mừng.
Cảm kích, Vân Phi Dương trợ giúp tộc nhân thoát ly thế giới đầy trời cát vàng, hoàn cảnh cực độ ác liệt.
Vui mừng vì tộc nhân được hắn chỉ huy, vui vẻ phồn vinh.
Trên một ngọn núi.
Vân Phi Dương nhìn ánh hồng phương xa, cười nói:
– Không cần cám ơn ta, thực ra, ta cũng có tư tâm.
A Tu La nói.
– Lấy tộc nhân ta đi chinh chiến sa trường cho ngươi?
– Không sai.
Vân Phi Dương thẳng thắn đáp.
A Tu La cười nói:
– Ma Linh Tộc ta đời đời sinh hoạt tại mảnh đất thí luyện hoàn cảnh ác liệt, là ngươi để cho chúng ta được giải thoát.
– Cho nên.
A Tu La ngưng trọng nói.
– Ngươi cần dùng, bất luận Ma Linh Tộc nào cũng có thể xông pha khói lửa vì ngươi.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Một lúc sau, hắn nhìn về phía A Tu La, ngưng trọng nói:
– Ta hiện tại cần các ngươi giúp ta huyết tẩy Thiên Hùng Thành.
A Tu La trừng to mắt.
Vực ngoại chiến trường.
Vân Phi Dương một người xuất hiện bay về hướng Thiên Hùng Thành.
– Mau nhìn!
– Tên kia xuất hiện!
Võ giả Chư Giới thông qua màn sáng lần nữa phát hiện Vân Phi Dương, nhất thời phấn khởi.
Trong khoảng thời gian này.
Mỗi lần Vân Phi Dương biến mất rồi xuất hiện đều sẽ mang đến một trận thịnh yến giết hại để bọn hắn nhìn rất đã mắt.
Xoát!
Đột nhiên, một đạo lưu quang cực tốc bay tới, đứng trên không Vân Phi Dương, hiển lộ ra một nam tử vóc người thon dài.
Người này tên Đệ Ngũ Truy Mệnh.
– Hắn là Thiên Tôn Linh Vũ Giới, thực lực tuy chỉ có sơ kỳ, bên trong thân thể lại dựng dục Phong thuộc tính hiếm thấy, tốc độ xưng vương!
– Nghe nói bộc phát tốc độ cực hạn, dù Thiên Tôn trung kỳ cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.
– Vân Phi Dương bị Thiên Tôn lấy tốc độ xưng Vương này để mắt tới, sợ rằng không có năng lực chạy trốn.
Võ giả Chư Giới nghị luận.
Xoát!
Nhưng vào lúc này, Âu Dương Thương cũng bay tới, sau lưng Vân Phi Dương, hiện lên thế bao vây.
– Vân Phi Dương!
Âu Dương Thương lạnh lùng quát.
– Ngày hôm nay, ngươi chết chắc!
– Chậc chậc.
Vân Phi Dương cười nói.
– Linh Vũ Giới thật hạ thủ bút lớn, vậy mà vận dụng hai Thiên Tôn tới giết ta.
– Hừ.
Âu Dương Thương hừ lạnh một tiếng.
Đệ Ngũ Truy Mệnh cười nói.
– Âu Dương huynh, ngươi tránh trước một chút, một mình ta chiếu cố tiểu tử này.
– Được.
Âu Dương Thương lui lại mấy chục trượng.
Hắn không lo lắng Vân Phi Dương chạy mất, dù sao tốc độ Đệ Ngũ Truy Mệnh cũng không phải được người ta đồn mà có.
Hưu!
Đột nhiên, một cơn gió lạnh thổi tới.
Đệ Ngũ Truy Mệnh xuất hiện trước mặt Vân Phi Dương mười trượng, khinh thường cười nói:
– Tiểu tử, nghe nói tốc độ ngươi rất nhanh.
Trong lòng Vân Phi Dương giật mình.
Tên này đột nhiên xuất hiện thế mà mình không dựa vào nguyên niệm bắt được.
Quả nhiên.
Mỗi một Thiên Tôn đều có đặc thù cũng không thể xem thường, đều phải ứng phó cẩn thận.
Tuy duy trì cảnh giác, nhưng Vân Phi Dương lại lộ vẻ mỉm cười nói:
– Bình thường.
– Thật sao?
Đệ Ngũ Truy Mệnh cười lạnh một tiếng, chợt hóa thành lưu quang, cực tốc lấp lóe trước mặt Vân Phi Dương.
Hưu!
Hưu!
Quang mang lấp lóe, tốc độ cực nhanh.
Tuy gần trong gang tấc nhưng Vân Phi Dương lại rất khó bắt được.
Xoát!
Thình lình phía dưới, Đệ Ngũ Truy Mệnh oanh đến một quyền, nghe bành một tiếng, Vân Phi Dương bị đánh bay ra ngoài.
Hưu!
Lưu quang lại lóe lên.
Vân Phi Dương còn chưa rơi xuống đất, lần nữa bị Chấn Đệ Ngũ Truy Mệnh đánh trúng, người nhất thời bay lên bầu trời.Hưu!
Quang mang xông lên.
Đệ Ngũ Truy Mệnh xuất hiện trên Vân Phi Dương, bỗng nhiên nhấc chân đánh xuống, đá Vân Phi Dương từ trên không trung xuống.
Bành…
Mặt đất vỡ vụn, bụi đất tung bay.
– Thật nhanh!
– Ta không thấy được gì!
– Thật đáng sợ!
Mắt thấy Vân Phi Dương ngã trên đất, võ giả Chư Giới nhao nhao trợn tròn mắt.
Nói thật.
Vân Phi Dương gặp ba đợt công kích, mỗi lần Đệ Ngũ Truy Mệnh xuất quyền, mỗi lần hành động, bọn họ đều không nhìn thấy!
Dù cường giả Thiên Tôn trung kỳ cũng thấy không kịp tốc độ này, trong lòng cả kinh.
– Không hổ là Đệ Ngũ Truy Mệnh!
– Đệ Ngũ Truy Mệnh tốc độ cực nhanh, lực lượng khẳng định cũng cực mạnh, tên kia sợ rằng đã bị thương.
Có người suy đoán.
Nhưng.
Bụi đất kết thúc.
Vân Phi Dương từ dưới đất đứng lên.
Hắn vỗ nhè nhẹ bụi đất trên thân, nhếch miệng cười rộ lên, hiển lộ ra hai hàng nanh trắng.
– Mẹ!
– Tên này không có việc gì?
Mọi người trợn mắt.
Âu Dương Thương đứng giữa trên không cũng kinh ngạc không thôi.
Đệ Ngũ Truy Mệnh tốc độ nhanh, lực lượng cực mạnh.
Tên này liên tiếp bị công kích lại không có việc gì, phòng ngự thân thể sao lại mạnh như thế!
Vỗ rơi bụi đất.
Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn về phía Đệ Ngũ Truy Mệnh, cười lắc đầu nói:
– Tốc độ ngươi rất nhanh, nhưng lực lượng lại yếu đến đáng thương.
– Tiểu tử, bớt cuồng!
Đệ Ngũ Truy Mệnh xông lại, lại không xuất thủ, chỉ không ngừng chạy, không ngừng du tẩu, dần dần ngưng tụ ra phong lưu khủng bố.
Hô!
Cuồng phong gào thét, hình thành gió lốc.
Tạch tạch tạch!
Không gian bị xé nứt trong nháy mắt lan tràn mấy chục dặm!
– Đệ Ngũ Truy Mệnh vận dụng sát chiêu?
Cường giả Chư Giới tập trung màn sáng, không muốn bỏ qua.
Nhưng.
Đối mặt không gió lốc khủng bố đang ngừng ngưng tụ.
Vân Phi Dương nhắm mắt lại, nỉ non.
– Loại tốc độ này, chỉ cần có cường độ Thiên Tôn sơ kỳ, một quyền đủ để đánh bại.