Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1111
Chương: Mới Vào Vực Ngoại Chiến Trường!
Vân Phi Dương một quyền đánh bay Trần Linh Ấn ra ngoài khiến cho Liệt Như Hỏa và đám lão đại từng người trợn to hai mắt, bọn họ quả thực không thể tin được, điều mình mới chứng kiến là thật!
Là thật.
Chắc chắn 100%!
Trần Linh Ấn đột phá đến Chí Tôn sơ kỳ, không chỉ bị Vân Phi Dương một quyền đánh bay, kinh mạch trong thân thể càng bị hao tổn nghiêm trọng.
Vân Phi Dương không có nổi sát tâm, nếu không, hơi dùng lực chút đã có thể để hắn mất mạng.
Năm đó ngoài sơn môn Linh Tiêu Phái.
Trần Linh Ấn tựa như Thần chí cao vô thượng có thể tuỳ tiện mạt sát Vân Phi Dương, bây giờ hắn lại không đáng giá nhắc tới trước mặt Vân Phi Dương,.
Như Vân Phi Dương nói.
Thái thượng trưởng lão Linh Tiêu Phái này không có tư cách nói chuyện với mình, bọn người Liệt Như Hỏa cũng như thế!
Trần Linh Ấn che ngực, trong ánh mắt hiện ra hoảng sợ!
Vừa rồi tên kia xuất một quyền, ẩn chứa lực lượng chí ít 20 vạn, nói cách khác, cảnh giới chí ít đạt đến Chí Tôn trung kỳ!
– Làm sao có thể!
Trần Linh Ấn ngốc.
Thiên tài thi đấu, Vân Phi Dương và Lâm Dật Phong đánh khó phân thắng bại, bây giờ chưa đủ hai năm, tại sao lại nắm giữ thực lực có thể so với Chí Tôn trung kỳ!
Trần Linh Ấn không nghĩ ra.
Liệt Như Hỏa và Hướng Thương Thiên cũng nghĩ không thông.
Bất quá.
Trong ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương có kiêng kị và hoảng sợ, thật giống như nhìn một quái vật!
Từ khi thi đấu thiên tài kết thúc cho đến bây giờ.
Ngược võ giả Hóa Thần cảnh.
Một kiếm chém giết Đạo Mạo Nhiên Hóa Thần cảnh đại viên mãn.
Bên trong Kiếm Trủng, hàng phục Chí Tôn Hứa Lịch Thái.
Vạn Thế đại lục nộ sát vạn tên Chân Long kỳ, đánh giết Minh Lệ con cháu Giới Chủ.
Trong vũ trụ, đồ sát vô số lược đoạt giả, lại chém giết vô số Chí Tôn, cuối cùng độc chiến năm tên Chí Tôn đại viên mãn.
Đủ loại sự tích.
Thật có thể dùng từ quái vật để hình dung!
Đương nhiên.
Chiến tích bưu hãn không có người Tiểu Thần Giới nào biết, nếu không sẽ rối loạn!
Đánh bay Trần Linh Ấn.
Vân Phi Dương xoay người sang chỗ khác, ánh mắt khóa chặt trận pháp, cuối cùng tiến lên bước vào.
Hắn mới vừa gia nhập trận pháp, lại nghe thanh âm truyền đến:
– Người đến, báo lên danh hào gia tộc hoặc tông môn, nếu không không thể vào vực ngoại chiến trường.
Trận pháp thông đến vực ngoại chiến trường tuy do Tiểu Thần Chủ mở ra, nhưng người bố trí đến từ Chân Vũ Thần Vực.
Muốn tiến vào, đầu tiên phải báo tông môn và tính danh để đăng ký nhập sách, cấp công huân bài.
Vân Phi Dương ngạo nghễ nói:
– Cuồng Tông, Vân Phi Dương!
Hưu!
Một đạo lưu quang bay tới.
Yêu bài khắc năm chữ Cuồng Tông Vân Phi Dương, cuối cùng lại có 10 chữ.
– Đây là công huân bài của ngươi, cần phải bảo quản thích đáng.
Thanh âm to rõ truyền đến.
Vân Phi Dương vừa cầm yêu bài đã cảm giác cảm thấy hoa mắt, cảnh tượng cực tốc chuyển hóa.
Đợi dừng lại, hắn đã đưa thân vào một mảnh khu vực đỏ thẫm, không khí phát ra khí tức túc sát, mùi máu tươi tràn ngập.
Nơi này chính là vực ngoại chiến trường, một địa ngục không có quy tắc, chỉ có giết hại!
Tiểu Thần Giới.
Vân Phi Dương bị trận pháp truyền tống vào vực ngoại chiến trường, rất nhiều võ giả đã thấy được từ một màn sáng!
– Tên này đi vào!
– Mẹ kiếp, chết tử tế ở bên trong đi cửu tuyền sám hối với đồng bào chúng ta đi!
– Cường giả Linh Vũ Giới mau ra đây giết hắn!
Mọi người tức giận Vân Phi Dương đến cực điểm, hận muốn hắn chết ngay tức khắc.
– Chủ thượng.
Tả sứ cười nói.
– Kẻ này vào chiến trường.
– Rất tốt.
Tiểu Thần Chủ nói.
– Nhanh loan tin để võ giả Linh Vũ Giới biết được, hung thủ giết con cháu Giới Chủ đã vào chiến trường.
– Tuân mệnh.Tả sứ biến mất.
Tiểu Thần Chủ cười lạnh.
– Vân Phi Dương, tuy bản chủ không thể tự minh giết ngươi, nhưng có thể mượn người khác chém ngươi thành muôn mảnh!
– Vân huynh đệ vừa về đến Tiểu Thần Giới đã vội vã vào vực ngoại chiến trường, tốc độ có chút nhanh.
Bên ven hồ Trầm gia, Trầm Lận Phong nói.
Hắn quay đầu nhìn về phía Cửu Long Cấm Trận nơi xa, nỉ non.
– Nha đầu Tiểu Vũ cũng sắp đi ra.
Trong khoảng thời gian bế quan tu luyện cũng không biết đạt đến cảnh giới gì.
Hô!
Nhưng vào lúc này, trong Cửu Long Cấm Trận bay ra một đạo lưu quang, rất nhanh rơi vào trước người Trầm Lận Phong.
Hiển nhiên chính là la lỵ Trầm Tiểu Vũ nhỏ nhắn xinh xắn.
Nàng ngòn ngọt hô:
– Cha, con đã thông quan!
– Không tệ, không tệ.
Trầm Lận Phong khen.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi, nói:
– Cái Cửu Long Cấm Trận thập tử vô sinh cũng không gì hơn cái này.
Trầm Lận Phong im lặng, nhưng vẫn nói:
– Nha đầu, có phải con biết Vân thúc trở về, cho nên mới xuất quan?
Trầm Tiểu Vũ mờ mịt nói:
– Vân thúc trở về? Hắn ở đâu?
Tiểu ny tử bế quan lúc Vân Phi Dương tiến về Kiếm Trủng, hoàn toàn không biết gì sự việc về sau cả.
Trầm Lận Phong lúc này nói đơn giản một lần.
Biết được Vân Phi Dương dám giết con cháu Giới Chủ, Trầm Tiểu Vũ trừng to hai mắt.
– Hắn thật tìm đường chết!
Bất quá.
Nàng vui vẻ nói.
– Nhờ thế mới khiến cho lưỡng Giới khai chiến, để ta có cơ hội tiến vào vực ngoại chiến trường.
Trước đây không lâu.
Trầm Tiểu Vũ muốn đi vực ngoại chiến trường chơi, hiện tại rốt cục đã được như nguyện.
– Tiểu Vũ, Vân thúc đã tiến vào vực ngoại chiến trường.
Trầm Lận Phong nói.
– Cha.
Trầm Tiểu Vũ phất phất tay nói:
– Con cũng đi.
Nói rồi thân thể linh lung biến mất.
Trầm Lận Phong lắc lắc đầu.
– Nha đầu này thật sự không lo lắng cho an nguy mình nha.
– Phụ thân thường nói, võ giả cần trải qua trắc trở mới có thể trưởng thành, để nàng đi vực ngoại chiến trường xông xáo đi.
Lại nói Vân Phi Dương.
Khi hắn tiến vào vực ngoại chiến trường, quan sát vị trí mình hiện tại một phen.
Đây là một bãi loạn thạch, xung quanh không có một bóng người, nguyên niệm bao phủ trăm dặm xuất hiện một tòa thành trì kiên cố, trên đó viết Cuồng Sát Thành.
Nội thành có rất nhiều võ giả, từ trang phục bọn họ đến xem hẳn là võ giả tiểu Thần Giới.
– Đi xem một chút.
Vân Phi Dương thi triển thân pháp rất mau đã đến Cuồng Sát Thành.
Khi hắn tiến vào, những võ giả đang tu dưỡng, hoặc đang chuẩn bị chiến đấu nhao nhao nhìn qua.
– Là Vân Phi Dương!
– Tên này rốt cục đến!
Võ giả Tiểu Thần Giới sớm tiến vào chiến trường giận dữ Vân Phi Dương không thôi.
Vân Phi Dương hờ hững, phóng thích nguyên niệm, bao phủ cả toà thành.
Tiệm vũ khí, tiệm đan dược, đồ phòng ngự cửa hàng cần cái gì đều có, nghiêm chỉnh tựa như thành trì võ giả ở lại.
Muốn nói khác biệt duy nhất là.
Trung ương Nội thành có một cửa hàng quy cách rất lớn, bên trên bảng hiệu viết ba chữ to —— Công Huân Các!
Công Huân Các?
Vân Phi Dương nỉ non.
– Đây là cái gì?
Nói rồi cất bước đi đến đó.
Đi vào, bên trong là một cái đại sảnh rộng thoáng, võ giả lác đác không có mấy người, lại có mấy màn sáng dựng đứng cũng viết từng hàng văn tự.
Màn sáng thứ nhất viết rất nhiều vũ kỹ, có Hoàng giai, cũng có Địa giai, còn có Thiên giai!
Vân Phi Dương trừng to mắt.
– Lại có Thiên giai vũ kỹ!