Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1098
Chương: Sinh Mệnh Thụ
– Tiểu hữu.
Lão giả nói:- Nàng là đồ nhi của một lão bằng hữu của ta, mời không nên làm khó.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ tay lên chỉ một phương hướng, lạnh lùng nói:
– Lăn.
Lão giả nghe vậy, nụ cười ngưng kết, gương mặt hiện ra nhàn nhạt tức giận, dù tính khí tốt cũng không thể nhẫn nhịn.
Mê Tung tiên tử mừng thầm.
Lão giả tên Tô Hướng Thiện, cường giả đã bước vào Chí Tôn đại viên mãn rất lâu.
Tuy không bằng Thiên Tôn nhưng đã rất gần, Vân Phi Dương nói như vậy sẽ chọc giận hắn.
Mê Tung tiên tử cũng không tin tên này ngạnh kháng linh hồn tự bạo của Chí Tôn hậu kỳ còn có thể đấu qua được Chí Tôn đại viên mãn!
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi có thể không lăn, nhưng v ra mặt ì nữ nhân này, kết cục chỉ có chết.
Phách lối, cuồng ngạo!
Nhưng rất nhiều võ giả lại cho rằng hắn có tư cách phách lối cuồng ngạo trước mặt Chí Tôn đại viên mãn, dù sao người ta cũng tùy ý bóp chết một Chí Tôn hậu kỳ!
Bất quá.
Bọn họ nghĩ giống như Mê Tung tiên tử.
Ngạnh kháng linh hồn tự bạo của một Chí Tôn hậu kỳ, hiện tại hắn còn có năng lực phân cao thấp cùng Chí Tôn đại viên mãn hay không,?
Tô Hướng Thiện thản nhiên nói:
– Tiểu tử, ngươi ngạnh kháng linh hồn tự bạo của Chí Tôn hậu kỳ, chắc đã thụ thương.
Vân Phi Dương cười lạnh.
Hắn bị thương.
Nhưng không vì thương thế buông tha người mình muốn giết, dù Chí Tôn đại viên mãn ra mặt cũng không được!
– Lão gia hỏa, nữ nhân này ngày hôm nay phải chết, ai dám ngăn cản ta cũng chỉ có con một đường chết.
Tô Hướng Thiện nói:
– Ra tay đi.
Ánh mắt Vân Phi Dương hiện ra sát cơ, thời khắc muốn động thủ đã thấy ở mép khu vực hắc ám lấp lóe lưu quang!
– Trận pháp sắp giải trừ!
Có người hô to.
Võ giả khác nhanh chóng nhìn qua, ánh mắt lóe lên tia hưng phấn.
Bọn họ thật xa đi vào Tiểu Thần Giới không phải vì nhìn người khác ẩu đả, mà muốn tìm Sinh Mệnh thụ, thu hoạch được Sinh Mệnh quả.
Vân Phi Dương cũng như thế.
Lúc này tán đi Thần lực, tâm niệm khẽ động thu chiến thuyền vào Phi Dương đại lục, bay về phía khu vực hắc ám.
Thấy hắn rời đi, Tô Hướng Thiện lắc lắc đầu nhắc nhở.
– Nha đầu, kẻ này có chút nguy hiểm, ngươi tốt nhất vẫn mau rời khỏi đây.
Hắn tận mắt thấy toàn bộ quá trình Vân Phi Dương cùng Âm Dương nhị lão giao thủ, trong lòng cũng không chắc chắn đánh bại đối phương.
– Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp!
Mê Tung tiên tử bái tạ rồi vội vàng rời đi.
Bất quá.
Quay lại nhìn về phía Vân Phi Dương, trong lòng căm hận nói:
– Gia hỏa đáng giận, Thủy Linh Lung ta nhớ kỹ ngươi!
– Linh Lung , chờ ta một chút!
Tông Hoài đuổi theo từ phía sau, hắn cũng không có ý định đi tìm Sinh Mệnh thụ, mà theo nữ nhân mình thích chỗ trở về Mê Tung Giới.
– Linh Lung, yên tâm đi, về đến Mê Tung Giới, ta sẽ nhờ phụ thân phái cường giả đuổi giết tên này.
Tông Hoài nói.
Có câu nói này của hắn.
Mê Tung tiên tử nhất thời yên tâm.
Có rất nhiều loại phương pháp giết này gia hỏa phách lối kia, đơn giản nhất là để cho người khác xuất thủ.
Mê Tung tiên tử cùng Tông Hoài rời đi.
Vân Phi Dương nhìn thấy nhưng cũng không đuổi theo bởi vì việc cấp bách hiện tại là phải được Sinh Mệnh quả cứu nữ nhân mình.
– Chờ ta tìm ra Sinh Mệnh quả, tất sẽ đi Mê Tung Giới, giết nữ nhân đáng giận như người.
Vân Phi Dương nói thầm.
Mê Tung tiên tử để hắn nhớ trong lòng, nếu không nhanh chóng diệt trừ, về sau chắc sẽ có không ít phiền phức.
Còn về Mê Tung Giới, Vân Phi Dương cũng không lo lắng, bởi vì bên trong thân thể Tông Hoài đã dung nhập một trong Bách Quỷ Dạ Hành.
Muốn tìm đến hắn dễ như trở bàn tay.
Bất quá.
Vân Phi Dương có chút lo lắng, khi tên kia gặp Giới Chủ có thể bị phát hiện thể nội tồn tại quỷ quái hay không?
– Chủ nhân, không biết đâu.
Thiên Cẩu nói.
– Bách Quỷ Dạ Hành chúng ta chỉ cần không ăn mòn hồn phách, một mực tiềm phục trong thân thể, dù Giới Chủ cũng khó có thể dò xét.
Vân Phi Dương yên tâm.
Khóe miệng của hắn hiện ra một tia mỉm cười quỷ dị.
– Không giết hắn, về sau có lẽ còn phát huy tác dụng.
Vân Phi Dương không ngu.
Chém giết Minh Lệ đắc tội Giới Chủ Linh Vũ Giới, nên sẽ không giết thêm Tông Hoài, đắc tội thêm Giới Chủ Mê Tung Giới.
Dựa vào Bách Quỷ Dạ Hành, trong lúc tối hậu trọng yếu khống chế hắn sẽ còn làm được rất nhiều chuyện.
Đương nhiên.
Lúc này Vân Phi Dương cũng không có thời gian suy nghĩ, bởi vì Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến kết thúc, hai lỗ tai hắn đã triệt để mất đi thính giác.
– Cảnh giới đề cao, mỗi lần thi triển chiến kỹ này, tác dụng phụ sẽ dài hơn lúc trước.
Vân Phi Dương nỉ non.
Hắn tính toán, khôi phục thính giác chỉ sợ cần hai năm, may mắn mà có Phi Dương đại lục gấp hai mươi lần gia tốc.
– Chân lão đệ.
Nhưng vào lúc này, Sở Thiên Hà theo sát đi tới, chắp tay nói:
– Chờ trận pháp giải trừ, hai người chúng ta đi vào chung đi.
Lúc trước gặp nguy hiểm co cẳng chạy mất, bây giờ lại theo sát, da mặt thật dày.
Vân Phi Dương nghe không được âm thanh Sở Thiên Hà, cho nên không nói chuyện, Sở Thiên Hà thấy hắn không để ý tới mình, chỉ có thể hậm hực rời đi.
Sau nửa canh giờ.
Lưu quang bao phủ khu vực hắc ám dần dần nhược hóa.
Ánh mắt rất nhiều võ giả nóng rực, thuộc tính bên trong thân thể bạo phát rót vào hai chân, chỉ chờ trận pháp biến mất, xông vào trước tiên.
Vân Phi Dương cũng đang chờ.
Giờ phút này hắn còn bức thiết tìm kiếm Sinh Mệnh thụ hơn bất kỳ người nào để phục sinh Bảo Lỵ.
“Hưu!”
Đột nhiên, trận pháp biến mất.
“Xoát!”
Vân Phi Dương vận chuyển Cuồng Kinh, Cuồng Tông Phi bộ mở ra hết tốc lực phóng đến nhưng vẫn muộn.
Bởi vì chí ít có năm Chí Tôn đại viên mãn dẫn đầu xông vào, tốc độ nhanh hơn hắn một bậc.
– Đáng giận!
Vân Phi Dương giận dữ.
Hắn trở thành người thứ sáu xông vào khu vực hắc ám.
Nếu không có chiến đấu vừa rồi, thân thể đã không suy yếu, hắn đã có thể trở thành người đầu tiên đi vào rồi.
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong khoảnh khắc, mấy trăm võ giả tụ tập ở mép khu vực hắc ám tiến vào bên trong, bên ngoài bây giờ trống rỗng.
Khi bọn hắn đều tiến vào.Trận pháp lưu quang đã tiêu tán lần nữa xuất hiện phong tỏa cả khu vực.
“Ô ô —— “
Hư không loạn lưu thổi quá thấu phát tia âm u.
Nơi đây giống với năm khu vực trước, bên trong bộc lộ ra khí tức âm u quỷ dị, xung nổi lửng vẫn thạch lớn nhỏ không đều.
“Xoát!”
Vân Phi Dương khai hỏa toàn bộ tốc độ tựa như như lưu tinh phi nhanh trong bóng đêm cũng tránh né lấy vẫn thạch chặn đường.
Không bao lâu.
Chỗ hắc ám phía trước hiện ra ánh sáng, khoảng cách ngày càng gần thì càng rõ ràng.
Đó là một mặt đất vuông vức như chiếc gương phiêu phù giữa hư không, xung quanh tản ra khí tức đại biểu sinh cơ.
Vị trí trung tâm.
Có một đại thụ che trời cành lá rậm rạp, tán cây kéo rất dài, từ xa nhìn lại tựa như một cây dù đang mở!
– Sinh Mệnh thụ!
– A ha ha, rốt cuộc tìm được!
Năm Chí Tôn đại viên mãn phía trước nhất hưng phấn.
Nhưng.
Vào lúc này, tiếng vang quỷ dị từ đại thụ truyền ra, bén nhọn dị thường.
“A!”
– Đây là âm thanh gì!
Năm tên Chí Tôn đại viên mãn bịt lỗ tai, thống khổ hét thảm.