Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1010
Chương: Thỏa Hiệp Hay Không Muốn Tôn Nghiêm
Hứa Lệ Hành nghĩ quá ngây thơ.
Hứa Lịch Nghiêu vứt ra Địa giai chí bảo phòng ngự không phải bị bức gấp, mà bị đánh đến cấp độ chật vật không chịu nổi!
Mà lại.
Sau khi tế ra Đại La Địa Tán, Hứa Lịch Nghiêu cũng không hoàn toàn chắc chắn chống được cự chưởng đang ầm vang áp xuống.
Không có cách nào.
Lúc này ngạnh kháng không được cũng phải ngạnh kháng, dù Địa giai chí bảo bị hủy vì tranh thủ thời gian cho mình chạy trốn cũng đáng!
“Hưu!”
Đại La Địa Tán treo giữa không trung tản ra ánh vàng rực rỡ, sau đó hình thành sáu đạo quang mang ngưng tụ ra tầng sáu phòng ngự kết giới.
Đây là khả năng kích phát tối cao của Hứa Lịch Nghiêu, nghe nói, cao thủ tiền bối Hứa gia có thể kích phát ra tầng mười hai phòng ngự kết giới.
– Chỉ bằng một thanh Địa giai chí bảo cũng muốn phản kháng?
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
– Thực quá buồn cười!
“Hô!”
Phiên Thiên Thủ mang theo khủng bố uy áp ngang nhiên áp xuống cuối cùng đánh vào tầng phòng ngự kết giới thứ nhất.
“Bành!”
Trong nháy mắt vỡ nát, Đại La Địa Tán nhẹ nhàng run rẩy, kim quang trong nháy mắt yếu đi mấy phần.
Hứa Lệ Hành thấy thế, thần sắc không khỏi đại biến.
Địa giai chí bảo ngưng tụ ra phòng ngự lại bị cự chưởng nháy mắt phá mất một tầng, vũ kỹ người này thi triển quá kinh khủng!
Thua với tên này thật, đến bây giờ cũng không ý thức được Vân Phi Dương xuất ra Phiên Thiên Thủ cường thế cỡ nào.
Cường thế đến nổi Hứa Lịch Nghiêu chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là liều mạng chạy trốn, chạy ra khỏi khu vực bị trấn áp.
“Hô!”
Phiên Thiên Thủ mang theo khủng bố chi uy tiếp tục trấn áp xuống, một khắc này, bất kỳ phòng ngự nào trước mặt nó đều giống như một trang giấy, yếu ớt không chịu nổi!
“Bành!”
“Bành!”
“Bành!”
Các tầng phòng ngự kết giới do Đại La Địa Tán ngưng tụ bị Phiên Thiên Thủ chấn vỡ.
Hứa Lịch Nghiêu thân là người thi triển, thân thể và linh hồn bị phản phệ, huyết dịch nhộn nhạo, máu tươi cuồng phún.
Tuy Đại La Địa Tán không thể chống lại Phiên Thiên Thủ, nhưng cũng tranh thủ cho hắn cơ hội chạy trốn.
Dù một chút xíu cũng đã trân quý!
“Oanh!”
Tầng phòng ngự kết giới thứ năm bị Phiên Thiên Thủ chấn vỡ, phạm vi trấn áp Hứa Lịch Nghiêu chỉ còn một dặm!
An toàn.
Lập tức an toàn rồi!
Hứa Lịch Nghiêu chịu đựng huyết dịch đang xao động bên trong cơ thể, liều mạng xông qua.
“Oanh!”
Tầng phòng ngự kết giới thứ sáu bị chấn nát, Hứa Lịch Nghiêu đã xông đến mép phạm vi trấn áp.
Chỉ cần lại bước ra thêm một bước, dù bị dư uy tác động cũng chỉ bị quét bay, chịu một chút vết thương nhỏ!
Nhưng.
Ngay thời điểm Hứa Lịch Nghiêu sắp bước ra một bước cuối cùng, trong lòng bất chợt xuất hiện điềm không may mãnh liệt.
– Không tốt…
“Xoát!”
Đột nhiên, một đạo quyền đầu ẩn chứa ánh lôi bỗng nhiên xuất hiện phía trước, sau đó tinh chuẩn đánh vào ngực hắn.
“Bành!”
Tiếng vang giống như sấm nổ tung.
…
Giữa không trung.
Khi Phiên Thiên Thủ đánh nát tầng phòng ngự kết giới thứ sáu thì dừng lại rồi dần dần hóa thành hư vô.
Mây đen ngưng tụ trên không cuối cùng biến mất, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống.
Đại La Địa Tán bị phá mất sáu tầng phòng ngự, ánh sáng ảm đạm, như lá cây tung ba, chầm chậm rơi xuống.
Đột nhiên.
Một cỗ hấp lực bay tới, Đại La Địa Tán bị dẫn dắt cực tốc bay qua, cuối cùng rơi vào tay Vân Phi Dương.
Cùng lúc đó.
Hắn thu hồi quyền đầu đánh vào trước ngực Hứa Lịch Nghiêu, cười nói:
– Chí bảo này là của ta.
– Ngươi…
Hứa Lịch Nghiêu che ngực, thần sắc dị thường dữ tợn, kinh mạch bị tổn hại mà co quắp ngã xuống đất.
Chí bảo phòng ngự bị phá, thân thể bị phản phệ to lớn, ăn một quyền đã trọng thương.
Tên này cũng rất bi kịch.
Tuy trốn thoát Phiên Thiên Thủ trấn áp, nhưng cũng thua dưới Lôi Quyền của Vân Phi Dương.
Đương nhiên.
Nếu không sợ Đại La Địa Tán bị phát hủy, Vân Phi Dương đã sớm thẳng tay trấn áp.Mà khi đó.
Đối phương không có khả năng trốn xa như vậy.
…
Hứa Lịch Nghiêu gặp đánh sml để Hứa Lệ Hành cách đó không xa tựa như mất đi hồn phách, cả người ngây ngốc đứng yên tại chỗ.
Ngàn dặm xa xôi mời người giúp đỡ lại bị tiểu tử kia đánh tê liệt ngã trên đất, điều này khiến hắn khó tin!
Không có khả năng.
Ta nhất định đang nằm mơ!
Đây không phải thật.
Hứa Lệ Hành cực lực phủ nhận.
“Xoát!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước người hắn, cười nói:
– Chúng ta lại gặp mặt.
– Ngươi…
Hứa Lệ Hành hoảng sợ lui lại nhưng bị Vân Phi Dương bắt lấy, đưa vào trong cốc.
…
Lĩnh Nam Dược Cốc.
Một sơn động tối tăm ẩm ướt, hai dòng chính đời thứ hai Hứa gia trọng thương nằm trong đó.
Rất hiển nhiên.
Bọn họ trở thành tù nhân.
Hứa Lịch Nghiêu và Hứa Lịch Thân hiện tại hận Hứa Lệ Hành đến cực điểm.
Dù sao, không phải hắn đột nhiên trở về, mình sẽ không rời khỏi Hứa gia, sẽ không rơi vào kết quả này!
Vân Phi Dương kéo Hứa Lệ Hành ra ngoài, nếu hai người bọn họ có thể đứng lên, khẳng định đã dùng một ngụm cắn nát Hứa Lệ Hành.
“A!”
Đột nhiên, tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ ngoài động để người nghe rùng mình.
Hai người Hứa Lịch Nghiêu theo thanh âm đã biết nó xuất từ Hứa Lệ Hành, trong lòng nhất thời sảng khoái vô cùng.
– Ngược chết tên phế vật này đi!
“A a!”
Hứa Lệ Hành kêu thảm một đợt nối một đợt .
Hứa Lịch Nghiêu và Hứa Lịch Thân đang thoải mái, sắc mặt dần dần thay đổi, bởi vì bọn họ nghe một hồi, tóc gáy đều dựng lên.
“Xoát!”
Một bóng người bay bào thì thấy Hứa Lệ Hành miệng sùi bọt mép ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy kịch liệt.
Hai người Hứa Lịch Nghiêu nhất thời xác định, linh hồn tên này bị tra tấn khủng bố, nếu không sẽ không thê thảm như thế!
CTênái phế vật này triệt để xong.
Cường giả Hóa Thần cảnh như bọn họ tự nhiên biết, linh hồn bị điên cuồng tàn phá, nửa đời sau của Hứa Lệ Hành sẽ điên điên dại dại mà sống.
“Ba.”
Vào lúc này, Vân Phi Dương đi vào, trên mặt hiện ra mỉm cười người vật vô hại.
Trong ngắn ngủi nửa canh giờ, tên này cưỡng ép vơ vét trí nhớ trong thức hải Hứa Lệ Hành, thu hoạch được bí tịch Địa giai – Thần Long Thổ Châu.
– Hai vị.
Hắn đi tới, cười nói:
– Giao ra bảo vật trên thân bọn ngươi, nếu không, kết cục giống như hắn.
Hứa Lịch Nghiêu cố nén thương thế, nói:
– Vân Phi Dương, chúng ta là con vợ cả Hứa gia, ngươi dám đụng đến chúng ta, cũng sẽ cùng Hứa gia…
“Bành!”
Nói còn chưa dứt, một chân Vân Phi Dương đã giẫm trên mặt hắn, cười lạnh nói:
– Ta đã dám ngược ngươi, làm thế nào còn quan tâm Hứa gia chó má gì nữa.
Phách lối, cuồng ngạo.
– Ngươi…
Hứa Lịch Nghiêu giận dữ, phun ra một ngụm máu. Vân Phi Dương còn tiếp tục giẫm lên mặt hắn, nói:
– Ngươi biết Diệp gia không?
Diệp gia?
Hứa Lịch Nghiêu đương nhiên biết.
Vân Phi Dương nói:
– Tại Hà Trạch thành, tên Diệp Phong gì đó quên tên rồi tự xưng dòng chính Diệp gia rất phối hợp ngoan ngoãn giao không gian giới chỉ ra.
Diệp Phong gì đó?
Hứa Lịch Nghiêu nhất thời nghĩ đến Diệp Hưng Phong!
Chẳng lẽ tên kia cũng giao thủ với hắn, sau đó bị ngược như mình!?
Nếu như hắn biết, Diệp Hưng Phong bị ngược thảm hại hơn, tâm lý khẳng định sẽ thăng bằng.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
– Hai người các ngươi tốt nhất phối hợp giao ra không gian giới chỉ.
– Nếu không, ta không ngại mang các ngươi tiến vào thành trì, trước mắt bao người chà đạp tôn nghiêm dòng chính Hứa gia.
“Xoát!”
Vân Phi Dương thu chân, cười nói:
– Được rồi, các ngươi lựa chọn đi, là thỏa hiệp hay không muốn tôn nghiêm.