Phong Thần Châu - Chương 7974:
Mà lúc này, một bóng người từ phía sau tiến lên, đi đến trước mặt Lôi Như Trần và Lôi Tư Trần.
“Hiền chất Như Trần, hiền chất Tự Trần!” Đó là một người đàn ông trung niên, thân hình có chút gầy yếu, thế nhưng toàn thân lại có sức mạnh không ngừng lưu chuyển, tựa như mỗi một phần trên cơ thể đều ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố.
“Kỷ Tử Diễn!” Nhìn thấy người nọ, Lôi Như Trần quát lớn:
“Ngươi tới đây làm cái gì?” Kỷ Tử Diễn, tộc trưởng nhà họ Kỷ.
Phong Vô Tông, nhà họ Kỷ, Linh Vân Các, nhà họ Lôi, đáng lẽ ra bốn thế lực này nên làn đồng minh của nhau, nhưng nhà họ Kỷ ngược lại hướng về Lâm tộc, điều này càng khiến cho Phong Vô Tông, Linh Vân Các, nhà họ Lôi bị Lâm tộc ghi thù.
Lần này, phụ thân Lôi Sơn Minh đi đến Lâm tộc, cho dù Lâm tộc có bá đạo đến mấy cũng sẽ không giết phụ thân, trong chuyện này, chắc chắn là có Kỷ Tử Diễn giật dây.
“Hai vị hiền chất”.
Lúc này, Kỷ Tử Diễn nhìn về phía sảnh chính của viện sau, nói: “Dù sao thì ta và phụ thân ngươi cũng đã từng quen biết, phụ thân người chết, ta đến phúng viếng, đây là lẽ dĩ nhiên”.
“Không cần”.
Sắc mặt Lôi Tự Trần nghiêm nghị, hắn ta nói: “Cảm ơn ý tốt của Kỷ tộc trưởng, nếu như Kỷ tộc trưởng thực sự tưởng niệm cha ta, tại n sao không mang thi thể của cha ta về?” Nghe vậy, Kỷ Tử Diễn cũng không tức giận, ông ta từng bước bước lên.
Mà lúc này, Lôi Như Trần và Lỗi Tự Trần muốn ngăn cản, thế nhưng từ trong cơ thể của Kỷ Tử Diễn phóng ra sức mạnh cường đại, giống như một ngọn núi lớn, che chắn ở trước người Kỷ Tử Diễn, hai người bọn họ căn bản là không thể nào chống lại được.
“Kỷ Tử Diễn, ngươi…”, lúc này, Kỷ Tử Diễn không chút để ý đến hai người, bước xuyên qua viện trước, hướng thẳng đến sảnh chính.
Hai người Lâm Huyễn và Lâm Nhã Như của Lâm tộc cũng theo Kỷ Tử Diễn vào sảnh chính.
Lúc này, người nhà họ Lôi chỉ cảm thấy nhục nhã.
Giết tộc trưởng của bọn họ, bây giờ lại đến nhà họ Lôi phúng viếng! Đây quả thực là giẫm nát tôn nghiêm của nhà họ Lôi bọn họ.
Giờ phút này, Kỷ Tử Diễn đã bước vào sảnh chính.
Sảnh chính rộng mở, quan tài ngay ngắn nằm đó, hai bên quan tài, con cháu, phụ nữ, trẻ em nhà họ Lôi đều xếp thành hai hàng quỳ xuống, đầu buộc khăn tang.
Kỷ Tử Diễn đi đến trước quan tài, khẽ cười nói: “Lỗi Sơn Minh, năm đó, ta và ngươi cùng nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm, thế nhưng…
ngươi không nhìn rõ, thời đại đã thay đổi rồi, tất cả đã thay đổi rồi”.
“Bảo người nghe lời ta, ngươi lại cố tình không nghe, bây giờ… chết rồi ngay cả thi thể cũng không được đưa về nhà thờ tổ của gia tộc, đúng thật là… xứng đáng”.
Kỷ Tử Diễn mỉm cười lạnh lùng nói: “Năm đó, ta vẫn còn nhớ rõ, thiên phú của ngươi cao hơn ta, thế nhưng bây giờ thì sao?” “Ta sống, người chết”.
Nghe được lời này, người nhà họ Lôi tức giận không thể kìm chế được.