Phong Thần Châu - Chương 7645:
Người đàn ông này chỉ có thể là thần tiên trên trời, thế gian mấy ai sánh được! Vẻ ngoài tuấn tú quá mức của hắn ta khiến không biết bao nhiêu thiếu nữ mê say đắm, không thể kiềm chế được.
“Dich Nhi!” Tần Ninh ngơ ngác.
Lúc ấy, ở thành Vân Dương, hắn lâm vào hôn mê, vãng sinh đồng của Lý Nhàn Ngư lại bị thương tổn, thị lực có hạn, chỉ có thể lấy hồn phách thay mắt, nên cũng không nhìn thấy rõ ràng lắm.
Nhưng mà vào giây phút này, người thanh niên đứng trước tòa cung điện kia, ngoài Thần Tinh Dịch ra thì còn có thể là ai nữa chứ! Sao hắn ta lại xuất hiện ở đây? Tần Ninh quát: “Nhàn Ngư, đi theo ta”.
“Vâng”.
Hai thầy trò xung phong liều chết ra ngoài, tiến gần về phía tòa cung điện kia.
Mà lúc này, trước bậc thang có hơn mười vị cao thủ cảnh giới Vong Ngã, xếp hàng nghiêm chỉnh, sẵn sàng đón địch, những cường giả khác của Phong Nguyệt Tông theo Tần Phong Tình và Tần Phong Nguyệt ra chiến trường.
Ma tộc càng ngày càng đông.
Đ Nhân tộc số lượng ít ỏi bị đẩy vào thế yếu, lúc này đã xuất hiện nguy cơ tan rã.
“Các ngươi còn đứng ở đây làm gì nữa, mau đi giúp đỡ bọn họ đi!” Thần Tinh Dịch trợn to mắt, lạnh lùng nói:
“Nếu Tình Nhi và Nguyệt Nhi xảy ra cớ sự gì,n ta liền hỏi tội các ngươi”.
Nghe thấy vậy, hơn mười vị cao thủ cảnh giới Vong Ngã nhìn nhau.
Thần Tinh Dịch chính là bảo bối trên tay hai vị tông chủ, bọn họ không dám mạnh động.
“Cái Phong Nguyệt Cung này chính là một cái phách khí, đám Ma tộc kia còn có thể giết tới đây được hay sao?” Thần Tinh Dịch quát: “Các ngươi đi bảo vệ Tình Nhi và Nguyệt Nhi đi, ta ở đây rất an toàn”.
“Nhưng mà..” “Còn nhưng nhị gì nữa? Thần Tinh Dịch hừ một tiếng: “Còn sợ ta bỏ chạy hay sao? Khắp nơi đều có Ma tộc Huyết Nhãn, ta có thể chạy đi đâu được nữa?
Mau đi đi!” Nghe thấy vậy, hơn mười tên hộ vệ đều gật đầu, ngay lập tức lao vào chém giết. Thần Tinh Dịch đứng trên bậc thang, thấy mười người kia đã đi khỏi, hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến khi người của Phong Nguyệt Tông đều tản ra xung quanh, lao vào chém giết, bị mấy tên chiến sĩ Ma tộc Huyết Nhãn vây đánh, Thần Tinh Dịch nhìn về phía hai nàng Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương ở phía xa kia, hắn ta vẫy tay: “Bảo bối, ta phải đi trước đây, ta thật sự là nuốt không nổi, núi cao sông dài, sau này ta sẽ quay về tìm các nàng nhé”.
“Các bảo bối Hoan Hoan, Y Y, Viện Viện của ta, ta đến đây, ha ha ha..”, Thần Tinh Dịch hô to, buông người nhảy xuống phía dưới, bóng dáng hắn ta nhanh chóng biến mất.
Lúc này, Lý nhàn Ngư đứng cách đó một khoảng xa, thấy cảnh tượng như vậy bèn hỗ lớn: “Sư tôn, hắn ta chạy kìa!” “Cái tên khốn nạn này!
Tần Ninh quát: “Chạy cái gì, ra tay giết hết đám Ma tộc này chẳng phải là xong việc sao!” “Đuổi theo!”