Phong Thần Châu - Chương 7644:
Sau khi Hoa Vân Thịnh vừa dứt lời, không gian bỗng nhiên bị bóp méo, một tòa cung điện bỗng nhiên xuất hiện, càng ngày càng gần, treo lơ lửng giữa không trung.
Cửa chính của cung điện mở ra, từng bóng người nối đuôi nhau mà bước ra, xếp hàng dọc theo bậc thang, nhìn quanh bốn phía như hổ rình mồi.
Hai bóng người từ từ bước ra từ trong cung điện, những người kia cung kính nghênh đón như lễ lạy thần linh.
Đó chính là Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương! Hai vị tông chủ của Phong Nguyệt Tông, ở bên trong Tây Hoa Thiên này, hai người bọn họ cũng là cường giả hàng đầu có danh tiếng hiển hách.
Đ đà váy dài tung bay trong gió, dáng người yểu điệu, động lòng người, bọn họ vốn là một đôi tỷ muội, nhưng dung mạo lại giống nhau y như đúc, hai tỷ muội xinh đẹp đứng chung với nhau càng khiến người ta dễ rung động hơn.
“Hoa Vân Thịnh”.
Lúc này, Tần Phong Tình lên tiếng: “Việc này vốn không nằm trong thỏa thuận của hai chúng ta!” Nghe thấy vậy, Hoa Vân Thịnh đáp lại:
“Ngươi yên tâm đi, chỉ cần xử lý hết đám Ma tộc này, ta hứa sẽ tặng Lục Nguyên Tử Liên cho ngươi, ta nói được làm được”.
Giữa lúc sinh tử nguy cấp, Hoa Vân Thịnh chỉ có thể làm như vậy Lúc này, tỷ muội Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương khẽ gật đầu, bọn họ tiến lên phía trước, muốn ra tay giải quyết.
“Khoan đã..”, đúng vào lúc này, có một người khác đi ra từ trong tòa cung điện kia,/n hai tay cầm hai cái áo choàng, nhẹ nhàng cẩn thận khoác lên vai hai người bọn họ.
“Phong Tình”.
“Nguyệt Sương!” Người thanh niên kia có một khuôn mặt tuấn tú phi phàm, dùng giọng dịu dàng nói:
“Các nàng cẩn thận một chút”.
“Dịch lang, chàng yên tâm đi, không sao đâu.., Tần Phong Tình cười nói: “Chờ tới khi bọn ta lấy được Lục Nguyên Tử Liên cho chàng thì vết thương của chàng sẽ khôi phục, ba người chúng ta lại có thể dạo chơi tứ phương”.
Đ cừ, ta chờ các nàng”.linh247.vn Tần Phong Tinh và Tần Nguyệt Sương mỉm cười hạnh phúc, sau đó bọn họ lao lên phía trước, nhảy vào chiến trường, tìm tên cường giả cầm đầu Ma tộc có cảnh giới Vô Ngã kia.
Hai vị cô nương, một người cầm kiếm, dáng người yểu điệu, một người dùng thương, khí thế oai hùng hiên ngang, bỗng chốc khiến mọi người rung động.
“Sư tôn!” Lý Nhàn Ngư xuất hiện bên người Tần Ninh lần hai, hắn ta chỉ về tòa cung điện đang lơ lửng giữa không trung kia, ngạc nhiên nói:
“Sư tôn, chính là hắn ta, lúc trước ở thành Vân Dương, hắn ta chính là kẻ tự xưng là Thần Tinh Dịch!” Đ Lúc này, ánh mặt Tần Ninh nhìn về phía người thanh niên đang đứng trên bậc thang kia.
Quần áo màu trắng, tóc dài tùy ý buộc lại ở sau lưng, dáng người cân xứng, khí chất tao nhã.
Hơn nữa, hắn ta còn có một đôi mắt xếch, sống mũi cao thẳng, môi không dày không mỏng, ngũ quan của hắn ta kết hợp lại với nhau, không có điểm nào để chê cả.