Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2507
LÃO ĐẠI ANH MINH
Mạc Thừa vẫn không biết mình bị thương hại, hắn đang suy nghĩ tiếp theo phải đối phó với hai bên thế nào. Nhưng dù nghĩ thế nào hắn cũng cảm thấy nếu còn đối đầu với đội trưởng Dịch thì sẽ tốn quá nhiều thời gian.
Hơn nữa hắn rất rõ năng lực những thuộc hạ của mình.
Trong thời gian ngắn lợi dụng địa hình còn có khả năng thắng, nhưng dần dà khả năng này sẽ càng ngày càng thấp.
Hơn nữa trời cũng sắp sáng rồi. Những thứ có lợi với bọn chúng đang dần dần biến mất, vì thế bây giờ bọn chúng không cần thiết phải ở lại đấu với Quân khu 9.
nhiều người mà phải rút lui sao? Hay là gọi một nhóm người nữa đến đây đi.”
“Đúng vậy lão đại, chúng ta đông thế này còn chưa thua đã rút lui, đây không phải là cách làm của chúng ta!”
Thật ra nguyên nhân lớn nhất bọn chúng không muốn rút lui là khó khăn lắm lão đại mới ngồi vững vị trí này, đạp hai tên
Trì Tranh Bắc và Dư Xuyên xuống, còn chưa kịp hưởng lạc mấy ngày mà giờ lại phải rút lui?
Thật sự khiến người ta không cam lòng!
Mạc Thừa lại mất kiên nhẫn quát: “Bảo chúng mày rút lui thì rút lui, nói lắm thế làm gì!”
Tất cả rụt đầu không dám nói nữa.
Lúc này vẻ mặt Mạc Thừa mới thoáng dịu đi: “Truyền tin tức ra ngoài, cứ nói tao không địch lại binh lính Quân khu 9, định rút lui.”
Gã béo cuống lên: “Hả? Vậy thì không phải chúng ta sẽ giống Trì Tranh Bắc trước kia à? Ngộ nhỡ đám người kia đến xử chúng ta thì sao?”
Riêng Quân khu 9 bọn chúng còn có lòng tin đối phó được. Nhưng cả mấy nhóm người biên giới cùng tới thì chúng sẽ không địch nổi mất.
Đám người kia vì đường sống nên ngoài mặt không thể không phục nhưng vẫn âm thầm hành động, chờ cơ hội lật đổ. Giờ truyền tin ra, chỉ sợ chúng còn chưa rút lui thì đã bị đám đó chiếm lấy rồi.
Vậy không phải là đào nghĩa địa cho mình à?!
Rốt cuộc lão đại đang nghĩ gì thế?
“Cuống cái gì, tao còn chưa nói xong mà.”
Gã béo lập tức ngậm miệng, đến khi hắn không dám tiếp tục lên tiếng nữa Mạc
Thừa mới nói: “Thuận tiện truyền tin ra là chỗ tạo có một lượng vũ khí đạn dược vô
cùng lớn, có được lô hàng này thì đủ để uy hϊế͙p͙ toàn bộ biên giới, cho nên người Quân khu 9 tới vì lô hàng này, nói lấp lửng thôi, biết chưa?”
Đám đàn em nghe xong mắt sáng lên. Đây đâu phải là rút lui, rõ ràng là đang làm loạn cả biên giới. Truyền tin này ra chỉ sợ những tên đó sẽ dốc toàn lực muốn cướp hàng trước Quân khu 9, đến lúc đó hai bên nhất định sẽ đối đầu với nhau.
Đám người này đã tiêu hao gần hết vũ khí đạn dược trong trận hỗn chiến với Trì
Tranh Bắc rồi, lúc này nghe thấy có hàng, thế nào cũng dốc hết toàn lực.
Ha ha! Lão đại thật anh minh!
“Hiểu rồi!” Tên kia đi liên lạc ngay.
Gã béo nói: “Lão đại, anh định tạo ra cơn bạo động ở biên giới à? Thật lợi hại!”
Nói xong hắn giơ ngón tay cái lên.
“Vậy chúng ta ngồi chờ bọn chúng đánh nhau anh chết tôi sống rồi quay lại là được rồi.”
“Đúng đúng đúng, xem bọn chúng đánh, chúng ta ngồi chờ!”
Mạc Thừa cười xấu xa: “Vừa nãy không phải còn không muốn rút lui à?”
Gã béo cười he he gãi đầu, nói: “Bọn em đâu có thông minh như lão đại, cho nên phải đi theo lão đại mới có thịt ăn! Lão đại anh minh!”
“Không sai, lão đại quá anh minh!”
Mạc Thừa cười mắng bọn chúng một câu mới lên tiếng: “Được rồi, mau đi thôi.”
Đám người kia vội sửa sang lại đồ đạc, theo
Mạc Thừa rời đi.