Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2506
LÃO ĐẠI ĐÁNG THƯƠNG
Mạc Thừa thoát thân vô cùng dễ dàng.
“Lão đại, bọn nó nói phía sau sắp không chịu được nữa rồi!” Vẻ mặt tên thuộc hạ hoảng hốt.
Không phải chỉ có bảy tám người sao, sao lại liên tiếp phá được hệ thống phòng ngự của bọn chúng chứ!
Từ trước đến nay nước F không quan tâm chuyện này, nhưng lần này lại kiên quyết, giống như không tiêu diệt bọn chúng thề không làm người vậy!
Mạc Thừa không để ý, chỉ hỏi: “Bây giờ tình hình thế nào?”
“Đám binh lính nước F kia xông qua chỗ chúng ta, tình thế rất căng!”
Mạc Thừa lạnh lùng liếc hắn: “Bảy tám tên mà chúng mày cũng không đối phó được à?”
Tên kia khó xử: “Bọn em cũng không biết bị sao nữa, đám người đó rất lợi hại, càng đánh vào trong bọn chúng càng quen thuộc.”
Cảm giác đó giống như là… đã từng ở chỗ này!
Nhưng hắn không dám nói với Mạc Thừa như vậy, sợ giống như là mình kiếm cớ, không cẩn thận sẽ chọc giận lão đại.
“Càng gần càng quen thuộc đúng không…”
Mạc Thừa nghe thấy thế không chỉ không tức giận mà còn cười.
Có điều nụ cười này rất lạnh lùng.
Xem ra hắn xem thường có rồi!
Lúc ấy hắn luôn âm thầm để ý cô, không ngờ cô vẫn tìm được cơ hội thăm dò hoàn cảnh.
“Lão đại, hay là chúng ta phái ít người qua đó đi. Dù sao tên đội trưởng kia bị anh làm bị thương rồi, chắc không chịu được bao lâu đâu!” Tên béo đề nghị.
“Đúng vậy lão đại, chúng ra dẫn người qua xử bọn chúng đi! Bây giờ nhất định là cơ hội tốt nhất!”
“Đúng! Lão đại, bây giờ chúng ta quay sang xử chết hắn!”
“Lão đại, chúng ta đi ngay đi! Nhân lúc bọn chúng vẫn còn chưa hoàn hồn lại!”
Mọi người sục sôi, nhưng Mạc Thừa lại dửng dưng.
“Chỉ là tay mà thôi, hắn sẽ không làm sao đâu.”
Đội trưởng Dịch không phải là người bị thương thì sẽ loạn.
Gã béo hùng hùng hổ hổ nói: “Mẹ kiếp!
Đáng tiếc quá! Lúc ấy em không kịp giúp lão đại, nếu Nhiếp Nhiên ở đó chắc chắn sẽ được! Có cô ấy phối hợp với lão đại, đầu tên kia thế nào cũng nổ tung!”
“Chứ còn gì nữa!” Tên bên cạnh cũng gật đầu phụ họa.
“Nhưng cô ấy đâu?” Đột nhiên có người nhìn quanh một vòng rồi lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, cô ấy đâu?!” Gã béo cau mày.
“Không phải là uống say còn đang ngủ chứ?!”
Tuy tối hôm qua mọi người ăn chơi, nhưng sau đó lão đại bảo tất cả đi nghỉ ngơi, họ vẫn chưa uống tận hứng.
Chẳng lẽ tối hôm qua lão đại lén chuốc cô à?
Gã béo nổi giận: “Mẹ kiếp, nguy cấp thế này rồi mà còn ngủ à! Mà tiếng súng thế này, chỉ có người chết mới ngủ được!”
“Vậy sao cô ấy còn chưa đến?”
Lúc mọi người đều cảm thấy kỳ quái thì
Mạc Thừa mất kiên nhẫn quát lên: “Âm ĩ cái gì! Không có cô ta, ông đây không sống được à?!”
“…” Sống, đương nhiên là sống rồi.
Chúng chỉ tò mò mà thôi.
Bọn chúng cảm nhận được lão đại nhà mình đang khó chịu. Nói không chừng lão đại bị Nhiếp Nhiên đùa giỡn nên mới vừa nhắc Nhiếp Nhiên đã nổi giận rồi.
Tất cả đều nhìn Mặc Thừa bằng vẻ mặt đồng tình.
Lão đại của bọn chúng anh minh thần vũ, cuối cùng lại không làm gì được một cô gái.
Thật là…