Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2504
NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY KHÔNG THỂ KHINH THƯỜNG!
Lúc này, có Dịch Sùng Chiếu xuất hiện, tình thế bắt đầu nhanh chóng thay đổi. Vốn dĩ Mạc Thừa hoàn toàn có thể kéo đám người Từ Minh Thao đi loanh quanh, nhưng bây giờ không dễ thế nữa.
Trên đường Dịch Sùng Chiêu như nhìn thấu suy nghĩ của Mạc Thừa, thỉnh thoảng đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hoặc là trước mặt bọn chúng, làm loạn kế hoạch của Mạc Thừa.
Khi Mạc Thừa gặp Dịch Sùng Chiêu, trong mắt hắn có thêm chút nghiền ngẫm.
“Ha ha! Hóa ra có cùng một cách với tôi.”
Giương Đông kích Tây.
Mạc Thừa nhìn Dịch Sùng Chiêu ở khoảng cách rất xa, đột nhiên cảm thấy mắt nhìn của Nhiếp Nhiên không hề tệ.
Người đàn ông này nghĩ giống hắn, xem ra cuộc chiến đấu này sẽ rất thú vị.
Hắn đột nhiên đổi ý, quyết định không dẫn bọn họ đi hóng gió nữa mà tấn công luôn.
Vừa rồi ở bên kia hai người chưa phân thắng bại, lần này xem ai sẽ thắng.
Thấy Mạc Thừa dừng lại, gã béo khó hiểu hô lên: “Lão đại?”
“Hóng gió đủ rồi, nên gặp mặt nói chuyện thôi.”
Tên béo nghe mà vui vẻ. Thật ra thì lúc lão đại tới, bọn chúng đã muốn phản kích rồi, dù sao vừa rồi bị đám người Quân khu 9 truy đuổi thật sự quá ấm ức.
Bây giờ có lão đại ở đây thì sợ cái gì!
Nhưng sau đó vì lão đại lên tiếng nên hắn cũng chỉ có thể nghe lệnh. Bây giờ nghe lão đại nói phải phản kích, những người đó đều xắn tay áo lên, cầm súng xông tới.
Dịch Sùng Chiêu bảo người Quân khu 9 dừng theo, đồng thời chuẩn bị tác chiến.
Mạc Thừa thấy anh phản ứng nhanh nhẹn, ý cười trên khóe miệng sâu thêm mấy phần.
Dưới cơn mưa bom bão đạn này, hai người đều đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ có thuộc hạ của mình là lao như thủy triều ra ngoài.
Bên tại là tiếng súng không ngừng vang lên.
Hai người đàn ông này, một người lạnh lùng điềm tĩnh, một người điên cuồng tùy ý, khí thế phát ra khắp người mãnh liệt khiến người ta không thể khinh thường.
Đó là sát ý với đối phương.
Hai người nhìn chằm chằm đối phương, sau khi dừng lại năm giây thì gần như đồng thời ra tay.
Đoàng!
Đoàng!
Rõ ràng là lần đầu tiên va chạm nhưng lại hiểu ngầm như bạn lâu năm không gặp.
Hai người nghiêng đầu, đan lao qua tai khiến người bên cạnh nhìn mà cảm thấy kinh hãi.
Trong tình cảnh kịch liệt này, đáy mắt hai người đàn ông đều sinh ra sát ý.
Đoàng! Đoàng!
Cả hai đều đi về phía đối phương.
Khí thế của hai người quá mạnh mẽ, người xung quanh không nhúng tay vào được, cũng không dám nhúng tay.
Trong nháy mắt, cả hai giống như bị tách riêng ra.
Đạn lao đi, anh tới tôi lui, điểm nào cũng nhắm vào chỗ hiểm, nhưng cuối cùng đều bị đối phương hóa giải.
Nhưng lâu dần, dù năng lực của Mạc Thừa không phân cao thấp với Dịch Sùng Chiêu nhưng thuộc hạ của hắn lại yếu thế.
Dù người của Mạc Thừa quanh năm chém giết ở địa bàn này nhưng Quân khu 9 lại trải qua huấn luyện đặc biệt, hơn nữa có
Dịch Sùng Chiêu lãnh đạo, vốn ở thế yếu dần dần vãn hồi lại, thậm chí bây giờ còn mơ hồ có khuynh hướng áp đảo bọn chúng.
“Lão đại!” Gã béo thấy các anh em đều sắp không chịu nổi nữa, cuối cùng phải nhắc nhở.
Mạc Thừa hoàn hồn. Nụ cười trên khóe miệng hắn đã biến mất, vẻ mặt đầy u ám.
Người đàn ông này không thể khinh thường!
Mặc dù thế thì hắn cũng không thể bị coi thường được.
Mạc Thừa vung tay lên, tất cả mọi người lập tức biến mất giữa rừng cây. Hắn quen thuộc nơi này như vườn hoa nhà mình, hắn tự tin lúc nào cũng có thể hành chết đám binh lính Quân khu 9 này.
Quả nhiên, kế hoạch du kích của Mạc Thừa khiến các binh lính Quân khu 9 đều ngẩn ra.
Đêm vừa tối vừa mưa, họ không phân biệt tiếng đạn bay ra được.
Huống hồ còn không phải chỉ là một khẩu súng.
Tình cảnh của bọn họ bây giờ giống như tấm bia, đứng đó đợi bị bắn.
Ánh mắt Dịch Sùng Chiều lạnh lùng.
Mạc lão đại đúng là khác người y như trong tưởng tượng của anh. Hắn biết mình không thể phản kích trực tiếp được nên dứt khoát phân tán người mình ra, mặc dù có thể sẽ bị hạ từng tên một, nhưng hắn lại khôn ngoan lợi dụng bóng đêm và cơn mưa lớn này để che chắn, thành công tránh được hỏa lực của Quân khu 9.
Không chỉ như vậy, còn đưa Quân khu 9 vào tình cảnh nguy hiểm chỉ trong nháy mắt.
Thật sự là chiếm hết thiên thời địa lợi.