Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2489
TẤT CẢ PHẢI THEO QUY CỦ
“Đấy đã là nhượng bộ rất lớn rồi, những năm qua hai nước điều đình không ít, nhưng chiến tranh trong nước bọn họ thỉnh thoảng lại bùng nổ, không quan tâm đến bên ngoài được, bây giờ khó khăn lắm mới yên bình lại, đương nhiên không muốn làm gì nữa.” Lý Tông Dũng trầm giọng nói, nghe có vẻ tâm trạng không được tốt lắm.
Chắc là vừa rồi thương lượng bị người ta làm khó.
Nhiếp Nhiên híp mắt lại: “Không muốn làm gì nữa đúng không? Tôi biết rồi, chuyện này cứ để tôi.”
“Cô định làm gì?” Lý Tông Dũng do dự:
“Hay là lát nữa tôi bảo nó đi đàm phán? Dù sao nó cũng khá quen thuộc bên kia.”
Nhiếp Nhiên từ chối: “Đừng để anh ấy làm, anh ấy đủ bận rồi, chuyện ở đây để tôi giải quyết.”
“Cô chắc là giải quyết được chứ?” Lý Tông Dũng vẫn nghi ngờ.
“Yên tâm đi, tôi nhất định khiến ông ta ngoan ngoãn dâng trực thăng lên bằng hai tay!”
Cô không tin có hai cái trực thăng mà mình cũng không giải quyết được.
Nhiếp Nhiên lại hỏi: “Lãnh đạo trực tiếp của bọn họ là ai?”
“Là tư lệnh Kevin.” Lý Tông Dũng trả lời.
“Ông ta biết nói tiếng nước ta không?”
“Chắc là biết một chút.”
Sau khi xác định không có trở ngại trong việc trao đổi với đối phương, Nhiếp Nhiên cúp điện thoại, nói với đội trưởng A Lực:
“Tôi muốn tìm tư lệnh Kevin của các anh, phiền anh liên lạc giúp tôi.”
“Xin hỏi cô tìm ngài ấy có chuyện gì?”
Vừa nãy Nhiếp Nhiên đi không xa, cho nên bọn họ nghe được đại khái nội dung, biết thỉnh cầu mới nhất của cô bị từ chối rồi. Vì thế anh ta không dám tùy tiện liên lạc với cấp trên, chỉ giả vờ không biết.
Nhiếp Nhiên biết họ nghĩ gì, nhưng vẫn nói: “Tôi cần nói với ông ta chuyện liên quan tới lần đột phá vòng vây này.”
“Chuyện này không thuộc phạm vi quyền lợi của cô.”
“Là Tiểu đoàn trưởng của chúng tôi bảo tôi thương lượng.”
“Vậy thì nên là Tiểu đoàn trưởng của các cô liên lạc cho cô mới đúng.”
“Để Tiểu đoàn trưởng của chúng tôi tìm quá tốn thời gian, bây giờ chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, liên lạc từ chỗ anh nhanh hơn.”
“Không được, nhất định phải làm việc theo quy định.”
“Dù đến lúc đó các anh chết hết cũng không sao à?”
Phong cách làm việc của Mạc Thừa rất quái đản, một khi bị hắn nhìn thấu kế hoạch đồng nghĩa với việc hắn đã nắm được quyền chủ động. Cũng có nghĩa là mạng của tất cả mọi người đều nằm trong tay hắn.
“Chúng tôi sẽ không chết, chúng tôi có thể rút lui.”
Rút lui?!
Giờ đến sức cười lạnh Nhiếp Nhiên cũng không có.
“Anh nói rút lui là rút lui được chắc? Anh nghĩ người của Mạc Thừa để trưng bày à?
Tôi nói cho anh biết, nếu anh không sớm liên lạc, cuối cùng tất cả chúng ta sẽ chết, tất cả! Anh hiểu không!”
Đáng tiếc đội trưởng A Lực vẫn lạnh lùng, có vẻ không hiểu lắm. Dĩ nhiên, anh ta cũng không thèm hiểu. Bởi vì anh ta cảm thấy nữ binh tên Nhiếp Nhiên này đang lừa mình.
Dù sao anh ta cũng là quân nhân. Các trận chiến đấu lớn nhỏ trong nước anh ta chưa trải qua một nghìn thì cũng đến vài trăm, dẫn người đột phá vòng vây, tập kích nhiều không đếm xuể, nên anh ta không để lại
Nhiếp Nhiên vào tai.
Hơn nữa anh ta nhớ đội trưởng Dịch từng nói đừng để cô gái này làm bậy.
“Tóm lại, tất cả đều phải theo quy định.”
Anh ta ném lại một câu rồi quay đi nghiên cứu tuyến đường.
Bị từ chối hết lần này đến lần khác khiến sắc mặt Nhiếp Nhiên dần dần trở nên khó coi. Bầu không khí khó lắm mới dịu đi vì chuyện này mà đóng băng.
A Hiển tiến lên giảng hòa: “Em gái, đừng tức giận đừng tức giận, không bằng cô nói
với Tiểu đoàn trưởng của các cô xem, nếu như chuyện này thật sự nghiêm trọng như vậy thì cô nên bảo Tiểu đoàn trưởng liên lạc giúp cô mới đúng, thế thì biết đâu tư lệnh của chúng tôi sẽ nghe cô nói mấy câu.”
Nhiếp Nhiên cau mày nhìn anh ta. Cô đang định nói thì điện thoại rung lên.
Là Lý Tông Dũng gửi đến. Một dãy số cùng bốn chữ: Số của ông ta.
Có lẽ biết người ở đây sẽ không báo lên nên Lý Tông Dũng mới gửi thẳng số cho cô.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên dịu đi. Không phải vì lấy được số điện thoại, mà vì thái độ của Lý Tông Dũng.