Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2472
TIỂU ĐOÀN TRƯỞNG, NGÀI THẬT LÀ NHIỀU CHIÊU
Càng lúc Nhiếp Nhiên càng cúi thấp đầu, hiển nhiên tâm tư của cô đã bị phân tích hết ra rồi. Lý Tông Dũng nhìn thấy hết sự hối hận và phiền muộn của cô.
“Dĩ nhiên tôi có thể hiểu được, bởi vì cô là người hành động một mình quen rồi, không dựa vào bất cứ ai, đây là vấn đề thói quen. Nhưng tôi hy vọng thói quen của cô có thể từ từ thay đổi, dù sao bây giờ cô đã không còn một mình nữa mà có nó bên cạnh. Nếu ban đầu quyết định chấp nhận nó thì cô cần phải thay đổi bước chân của mình, trao đổi, hòa hợp với nó.”
Cái bọn họ thiếu nhất là sự hòa hợp về tính cách trong cuộc sống. Mặc dù bọn họ đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng đã xác nhận đối phương rồi, nhưng sau khi bọn họ yêu nhau thì cô cũng nhanh chóng về đội ngũ, cho nên thời gian chung sống giữa bọn họ vô cùng ít.
Vì vậy phương pháp làm việc, phương thức hành động đều cần thay đổi và điều chỉnh.
Đặc biệt là Nhiếp Nhiên, cách làm việc của cô tương đối khác người và cực đoan, điểm này cô cần phải thay đổi.
“Tôi nói nhiều thế cô có nghe vào không đấy? Không nghe vào thì sau này chắc chắn còn cãi nhau nữa, đến cuối cùng càng cãi nhau tình cảm càng xa cách.” Lý Tông
Dũng nhìn cô gái đã nằm bò trên bàn làm việc, hỏi.
Nhiếp Nhiên chán nản nghịch cốc nước:
“Ngài nói nhiều thế nhưng vẫn không nói cho tôi cách giải quyết.”
“Không phải tôi nói rồi à, quỳ xuống dùng cái chết tạ tội.” Lý Tông Dũng lại trêu cô.
Nhiếp Nhiên: “…”
Lần này cô còn không muốn cười nữa. Đầu phải cô không biết mình cần phải thay đổi, nhưng vấn đề là Dịch Sùng Chiêu chưa cho cô thời gian.
Như lần này vậy, chẳng cho cô chút cơ hội nào. Càng nghĩ cô càng cảm thấy phiền não.
Nhiếp Nhiên hít một hơi thật sâu, ngồi dậy, không muốn tiếp tục khổ não nữa. Bây giờ nhiệm vụ quan trọng hơn. Chuyện của
Dịch Sùng Chiêu đợi nhiệm vụ kết thúc, trở về Quân khu 9 rồi nói.
“Muốn tôi đánh trận đầu thật à?” Cô chuyển chủ đề.
“Dĩ nhiên sẽ không để cô đánh trận đầu rồi, thằng nhóc kia lo cho cô muốn chết, hận không thể đóng gói cô mang về Quân khu 9, vĩnh viễn không ra ngoài nữa.”
“Vậy rốt cuộc cần phải làm gì?”
“Mặc dù không cần cô đánh tuyến đầu, nhưng đúng là cần cô tập kích.” Nói đến nhiệm vụ, Lý Tông Dũng cũng thu lại ý cười: “Cô cùng với đội ngũ của Mạc Thừa tập kích Trì Tranh Bắc mấy lần được lắm, lần này tôi vẫn muốn giao cho cô làm, cô dẫn người vòng qua phía sau địa bàn của Mạc Thừa, sau đó cùng đội ngũ ở phía trước của Dịch Sùng Chiêu bao vây lại.”
Nhiếp Nhiên cầm bút lên phác thảo bản đồ, cau mày: “Phía sau không phải là tới gần biên giới nước F à?”
“Đúng, Dịch Sùng Chiêu đã bàn bạc với bọn họ xong rồi, lần này sẽ phải người cùng hợp tác, bây giờ cô không thích hợp hợp tác với người Quân khu 9, chuyện này chưa giải quyết xong, tôi nghĩ cô sẽ không làm việc được với bọn họ, cho nên mười người kia đều là người nước F.” Lý Tông Dũng nói vô cùng cặn kẽ khiến Nhiếp Nhiên không còn gì để nói.
Nhưng mà…
“Tôi không hiểu tiếng nước F.” Nhiếp Nhiên nhắc nhở.
“Yên tâm đi, bọn họ hiểu tiếng nước ta.”
Nhiếp Nhiên trầm ngâm gật đầu, hỏi: “Lúc nào tôi đi?”
“Tối mai, hôm nay cô nghỉ ngơi, ngủ một giấc đi.”
Cô gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ đi tìm một chỗ nghỉ ngơi.”
Lý Tông Dũng trừng mắt: “Ngốc! Đến thẳng chỗ Dịch Sùng Chiêu mà nghỉ!”?
Cơ hội tiếp xúc tốt như vậy mà cô lại nói với mình đi tìm chỗ khác nghỉ ngơi, thật không biết là đần hay ngốc nữa.
Quả nhiên, Nhiếp Nhiên hơi ngẩn ra, sau đó mới bừng tỉnh, cảm thán: “Tiểu đoàn trưởng, ngài thật lắm chiêu. Trước kia nhất định ngài đã lừa được rất nhiều cô gái.”
Lý Tông Dũng sặc nước, phẫn nộ nói: “Tôi làm thế là vì ai hả!”
Cái đồ không có lương tâm này! Ông khổ sở nghĩ cách cho hai người làm hòa, thế mà cô còn trêu chọc ông.
Nhiếp Nhiên sờ mũi: “Tôi.”
Lý Tông Dũng tức giận xua tay, giục cô:
“Mau cút đi!”
“Tuân lệnh.” Nhiếp Nhiên ngoan ngoãn rời khỏi phòng làm việc, đến chỗ Dịch Sùng Chiêu.