Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2396
NÊN ĐỂ CÔ GÁNH CHỊU
Lý Tông Dũng chấn động, cơ thể cũng hơi lảo đảo.
Ông không tin được: “Cô điên rồi à?! Cô có biết mình đang nói gì không?”
Thậm chí ông còn bước lên giữ lấy vai cô, đây là lần đầu Lý Tông Dũng có hành động kích động như vậy.
Nhưng lúc này Nhiếp Nhiên đã không còn tâm trạng gì nữa, cô ngồi im: “Tôi biết, tôi rất rõ mình đang làm gì, ngài… để tôi đi đi!”
Lý Tông Dũng cau mày, siết chặt tay nắm vai cô lại, sau đó lại buông ra, lạnh giọng từ chối: “Tôi không đồng ý!”
Hình như Nhiếp Nhiên đã sớm biết câu trả lời của ông, cô chỉ nói: “Nhưng ngài không đồng ý cũng vô ích, bây giờ Lý Kiêu vẫn chưa tỉnh lại, Cửu Miêu đã chết, trên súng có dấu vân tay của tôi, chuyện này đã không thể thay đổi được nữa.” ?
“Cô chắc chắn chứ?” Lý Tông Dũng tức giận vì câu nào cô nói cũng đúng.
Lý Kiêu vẫn chưa tỉnh lại, nghĩa là không có nhân chứng.
Cửu Miêu chết rồi, cũng có nghĩa là chết không đối chứng.
Chuyện này chỉ biết dựa vào lời khai của
Nhiếp Nhiên và Cổ Lâm để phán đoán thôi.
Từ chiều hôm qua thẩm vấn Cổ Lâm đã có thể thấy được Cổ Lâm sẽ không đổi lời khai.
Vậy thì Nhiếp Nhiên hoàn toàn xong rồi!
Đáng giận là cô lại quá bình tĩnh, không giữ lại đường sống cho mình.
“Cô chắc chắn muốn dồn mình vào chỗ chết à?”
Sau một lần bị lừa, Nhiếp Nhiên đã cảnh giác hơn với ông, lần này trả lời rất kín kẽ:
“Chuyện tôi làm, tôi nhận, sao có thể nói là đưa mình vào chỗ chết được?”
Lý Tông Dũng dừng một lát mới nói: “Cô có biết hậu quả không?”
“Biết.” Nhiếp Nhiên khẳng định.
Lý Tông Dũng cảm thấy không đủ, lại hỏi:
“Cô không hối hận?”
“Không hối hận.” Nhiếp Nhiên kiên định.
Lý Tông Dũng hơi dao động. Nhiếp Nhiên thấy thế, tưởng mình sắp thành công rồi.
Nhưng không ngờ một giây sau đã nghe thấy Lý Tông Dũng nói: “Không được, tôi không thể bị cô lừa được, chuyện này nhất định vẫn có cơ hội xoay chuyển.”
Nhiếp Nhiên thất vọng: “Chỉ cần tôi không khăng chuyện này là do tôi làm thì ngài có
trăm nghìn lý do cũng vô dụng.”
Chỉ là vấn đề thời gian thôi. Tuy Lý Tông
Dũng là Tiểu đoàn trưởng nhưng chuyện lần này quá lớn, ông sẽ không che giấu được bao lâu.
Cô nói tiếp: “Hơn nữa, bây giờ ba mẹ Lý
Kiêu sẽ không để ngài kéo dài thời gian.
Tiểu đoàn trưởng, từ bỏ đi.”
Lý Tông Dũng giận dữ nói: “Cô đừng có bẫy tôi! Tôi không tin không giải quyết được
CÔ!”
Nói xong ông tức giận bỏ đi.
Nhiếp Nhiên thở dài: “Cần gì phải như vậy chứ…”
Những chuyện này đều là họa do cô gây ra, theo lý nên do cô gánh vác mới đúng.
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com