Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2393
CHE GIẤU
Trong đêm hôm đó, Vu Thừa Chinh và Lý Vọng nhận lệnh từ Lý Tông Dũng cùng xử lý vụ án này. Bọn họ mang vật chứng ra kiểm tra một lần, thấy trong khẩu súng thu được của Nhiếp Nhiên chỉ mất một viên đạn, vừa khớp với vết đạn trên thi thể Cửu Miêu, không có vấn đề gì.
Nhưng vấn đề là lúc ấy rõ ràng bọn họ nghe thấy hai tiếng súng lần lượt vang lên, sao bây giờ trong sáng chỉ mất một viên đan?
Vậy phát súng còn lại đâu?
Bọn họ vội vàng đến hiện trường, phát hiện cách chỗ xảy ra chuyện một đoạn có một khẩu súng vỡ nát.
Bọn họ vội vàng mang về kiểm tra, thấy
trong khẩu súng đó thiểu mất một viên đạn.
Cũng có nghĩa là lúc đó có hai khẩu súng bắn!
Manh mối nhìn bình thường không có gì lạ này lại khiến Vu Thừa Chinh và Lý Vọng chấn động.
Bởi vì nếu như là Nhiếp Nhiên nổ súng giết người, vậy tại sao cô phải thừa hơi bắn bằng hai khẩu súng?
Chuyện này không phải rất lạ à? (2
Cho nên bọn họ có thể khẳng định một tiếng súng trong đó không phải do Nhiếp
Nhiên bắn.
Mà nếu Nhiếp Nhiên muốn bắn chết đối phương, không có lý nào trên người cô không có thương tích gì, còn trên người Lý
Kiêu và Cửu Miêu lại có vết súng.
Vì thế rất có thể là Cửu Miêu hoặc là Lý
Kiểu nổ súng muốn hạ gục đối phương
trước, Nhiếp Nhiên tham gia vào sau.
Hoặc Cửu Miêu hoặc Lý Kiêu muốn hạ gục
Nhiếp Nhiên, mà một người trong đó chặn cho Nhiếp Nhiên một phát súng, lúc này
Nhiếp Nhiên mới nổ súng.
Nhưng cho dù là kết quả nào thì cũng không phải là Nhiếp Nhiên chủ động bắn đối phương mà là vì tự vệ, hoặc là bảo vệ người kia nên mới bắn.
“Nhưng tôi không hiểu tại sao Nhiếp Nhiên phải làm thế?” Sau khi có kết luận này, Lý
Vọng đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Cứ nghĩ đến giọng nói nặng nề của cô khi nghe thấy có thể Lý Kiêu chết rồi, anh ta lại cảm thấy Nhiếp Nhiên không ghét và hận
Lý Kiêu như mình tưởng tượng. Vì vậy anh ta to gan suy đoán liệu có phải là vì Lý
Kiều nên cô bắn Cửu Miêu không?
Vu Thừa Chinh nói: “Chắc là cô ấy muốn che giấu gì đó.”
Có vẻ anh ta cũng đã khẳng định Nhiếp
Nhiên không cố ý giết người. Ban đầu anh ta cũng vì đội trưởng Dịch mà mất kiểm soát trách móc Nhiếp Nhiên nặng nề, bây giờ thấy hơi áy náy.
Là đội phó của Quân khu 9, anh ta nên tin tưởng chiến hữu của mình mới đúng. Hơn nữa lúc diễn tập Nhiếp Nhiên còn giúp anh ta. Nếu không nhờ cô kịp thời vạch ra kế hoạch ứng đối, lần diễn tập kia nhất định sẽ thua. Vậy mà anh ta lại vì một câu
“thẳng thắn” của cô mà có thái độ như vậy với cô, đúng là không nên.
“Vậy rốt cuộc cô ấy muốn che giấu cái gì?”
Lý Vọng nhìn khẩu súng vỡ nát kia, nát thành thế này rõ ràng bị va đập vô cùng nhanh và mạnh, nhất định là lực xuất hiện dưới tình thế cấp bách.
Vu Thừa Chính nghĩ mãi không ra, thế là lắc đầu: “Tôi không biết, chúng ta phải nhanh chóng nói chuyện này cho Tiểu đoàn trưởng, để ngài ấy quyết định mới được.”
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Lý Vọng gật đầu: “Đúng vậy, phải lập tức báo cáo.”
Hai người vội vàng mang đầu mối mình tìm được đến phòng làm việc của Lý Tông
Dũng.