Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2298
TRONG MỐI TÌNH NÀY, CÔ MỚI LÀ NGƯỜI DÙNG CẢM NHẤT
Lại sắp bắt đầu một trận chiến mới?
Cách lần phục kích đó mới hơn nửa tháng mà thôi, sao lại nhanh như vậy?
Nhiếp Nhiên nghiêm mặt lại: “Anh chắc chắn bây giờ là lúc bọn chúng bị tổn thương nặng nề chứ? Nếu chúng lừa chúng ta thì làm thế nào? Dù sao bọn chúng đều biết chúng ta phục kích Dư Xuyên có kế hoạch.”
Cô nhớ Lý Tông Dũng từng nói với cô là anh và cô nghĩ giống nhau, vậy có phải anh đã phái người đi kiểm tra rồi không?
Nhưng anh lại nói: “Anh cũng nghĩ đến chuyện này, cũng nói với Tiểu đoàn trưởng rồi, nhưng sau đó nghĩ kỹ lại thì Trì Tranh
Bắc và Mạc Thừa đều là người thông minh, nếu bọn chúng đã mượn tay Quân khu 9 diệt trừ Dư Xuyên thì nhất định nghĩ được
Quân khu 9 sẽ không dừng tay lại, phái người qua đó chỉ là tìm đường chết thôi, bọn chúng nhất định sẽ có đường rút.”
Nhiếp Nhiên trầm tư gật đầu, cảm thấy anh nói cũng có lý. Khi đó bọn họ đều có mặt ở đó, một lòng giúp người Quân khu 9 chặn Dư Xuyên, đương nhiên cũng có thể nghĩ đến đạo lý môi hở răng lạnh. Trong thời kỳ nhạy cảm này mà phái người đi vào, đúng là rất dễ bị nghi ngờ.
“Vậy đánh thẳng à?”
Dịch Sùng Chiêu khẽ cười: “Em lỗ mãng như vậy từ khi nào thế? Người trước đây đấu trí đấu dũng với anh đâu rồi?”
“Có lúc lỗ mãng mới là hữu hiệu nhất.”
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu nhìn anh: “Hơn
nữa em lo Mạc Thừa và Trì Tranh Bắc sẽ hợp tác với nhau.”
“Chuyện này thì không thể lắm.” Anh khẽ cau mày: “Chắc em không biết, lúc ấy Trì
Tranh Bắc ra tay trước, theo lý hắn sẽ giành được nhiều hơn, nhưng rất đáng tiếc
Mạc Thừa lại nhân lúc Trì Tranh Bắc không có ở hang ổ mà đánh vào, vì vậy hai bên ngang hàng, lại khôi phục cục diện của
Dư Xuyên và Trì Tranh Bắc năm đó.”
Nhiếp Nhiên kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói là Trì Tranh Bắc chiếm hang ổ của Dư
Xuyên, mà Mạc Thừa chiếm hang ổ của Trì
Tranh Bắc à?”
“Không, bố cục địa bàn bây giờ đã không phải như trước đây nữa rồi. Mạc Thừa ở trên địa bàn của mình, đánh chiếm nửa giang sơn của Trì Tranh Bắc, cho nên bây giờ phía Tây hoàn toàn là của Mạc Thừa, còn phía đông đã trở thành của Trì Tranh
Bắc.” Anh cảm thán: “Vốn dĩ Trì Tranh Bắc có thể chiếm toàn bộ địa bàn của Dự
Xuyên, nhưng bây giờ không chỉ không
nuốt được hết, còn mất một phần địa bàn cũ của mình, em cảm thấy hắn ta sẽ đồng ý hợp tác với Mạc Thừa à?”
Nhiếp Nhiên nghe xong cũng cau mày lại.
Chẳng trách Mạc Thừa lọt được vào mắt
Dịch Sùng Chiêu, thế mà hắn tính kế được cả hai bên trong thời gian ngắn, so với Trì
Tranh Bắc biết trước Quân khu 9 hành động thì hắn lợi hại hơn rất nhiều.
Lúc cô đang suy nghĩ thì anh bỗng nói:
“Anh vẫn tò mò là tại sao lúc đó Mạc Thừa lại biết chúng ta đang vây bắt Dư Xuyên?”
Nhiếp Nhiên giật mình. Mạc Thừa biết chuyện này, đa phần là vì hành động của cô lúc đó. Nếu không có cô, có lẽ Mạc Thừa sẽ không tham gia vào lần hành động này, thậm chí rất có thể bị Trì Tranh Bắc thâu tóm.
“Nhưng vậy cũng tốt, còn hơn là để Trì
Tranh Bắc lớn mạnh một mình.”
“Suy cho cùng chúng ta vẫn sẽ giải quyết từng tên một mà, đến cuối vẫn sẽ có một tên lớn mạnh nhất, vấn đề bây giờ là để lại
Mạc Thừa hay là Trì Tranh Bắc thôi.”
Dịch Sùng Chiêu thần bí cười: “Không, lần này Tiểu đoàn trưởng nói phải giải quyết luôn cả hai.”
“Giải quyết luôn… cả hai?”
“Ừ, giải quyết một lần, lần này chuyện hợp tác của hai nước đã được xác định, cho dù bọn chúng có để lại đường lui thì sao địch lại được lực lượng quân đội của hai quốc gia chứ?”
Thì ra là thế!
Hai nước hợp tác, vậy thì đúng là phần thắng sẽ lớn hơn nhiều.
“Xem ra lần này hai thầy trò anh quyết tâm muốn dọn dẹp đường biên giới rồi.”
Dịch Sùng Chiêu im lặng gật đầu, nhưng sau đó lại bày ra vẻ nghiêm túc nắm hai
tay cô: “Nhiếp Nhiên, anh hy vọng em có thể hiểu cho anh, là đội trưởng của Quân khu 9, lại là người phụ trách chính của nhiệm vụ lần này, đây là chức trách của anh.”
Nhiếp Nhiên nhướng mày: “Tại sao tự nhiên anh lại nói thế? Em không cho anh làm à?”
Anh cong môi lên, ánh mắt dịu dàng vô hạn: “Không.”
Câu này của Nhiếp Nhiên hoàn toàn loại băn khoăn của anh. Có lẽ thật sự là anh nghĩ nhiều quá.
Khoảng thời gian này anh thấy Nhiếp
Nhiên có thái độ không lạnh không nóng với người Quân khu 9, thậm chí nghỉ trưa cũng không muốn trở về phòng, tưởng là cô bài xích bọn họ.
Có lẽ Nhiếp Nhiên vẫn không hợp với đám đông như cũ, có lẽ cô chưa có khái niệm đầy đủ với hai chữ quân nhân, nhưng cô sẽ
không ngăn cản anh làm bất cứ chuyện gì, bởi vì cô thích anh, cho nên sẽ thử thấu hiểu và bao dung.
Trong cuộc tình này, Nhiếp Nhiên còn dũng cảm hơn anh.
“Đợi chuyện này kết thúc, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi.” Anh kéo cô vào lòng, xúc động nói.