Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2268
HAI KẾ HOẠCH ĐỀU HỎNG
Dư Xuyên cau mày lại, vẻ mặt vốn còn ôn hoà lập tức biến mất.
“Anh có ý gì?”
Trì Tranh Bắc cũng không giấu giếm:
“Không còn Dư Xuyên thì địa bàn, người cùng với tất cả hàng của anh sẽ là của tôi.”
“Anh dám!” Dư Xuyên vô cùng giận dữ, chỉ muốn giơ súng lên bắn cho đối phương ba phát.
Trì Tranh Bắc kiêu ngạo nói: “Nếu tôi đứng chỗ này thì đó chính là câu trả lời tốt nhất rồi.”
“Trì Tranh Bắc, Dư Xuyên tôi lăn lộn ở chỗ này nhiều năm, chuyện gì mà chưa gặp,
trước đây đám binh lính kia đến hết lần này đến lần khác cũng không đuổi được tôi ra ngoài, hôm nay cũng sẽ thế!”
“Vậy sao? Vậy hôm nay tôi sẽ đứng ở đây xem ông chủ Dự thể hiện bản lĩnh.”
Dư Xuyên thở hổn hển: “Trì Tranh Bắc, đừng có ức hϊế͙p͙ người quá đáng!”
“Dựa vào bản lĩnh của mình kiếm cơm mà thôi, sao lại là ức hϊế͙p͙ người quá đáng.”
So với Trì Tranh Bắc đã có chuẩn bị thì Dư
Xuyên rõ ràng yếu thế hơn.
Dư Xuyên cười lạnh: “Anh đừng quên câu nói môi hở răng lạnh, lần này tôi bị bắt, vậy anh nghĩ xem tiếp theo sẽ là ai? Một khi tôi ngã xuống, thế lực ở biên giới nhất định sẽ thay đổi, đến lúc đó, bọn họ sẽ nhân lúc anh phân tâm vì thâu tóm thế lực của tôi mà thừa thắng xông lên, bắt cả anh!”
Trì Tranh Bắc nói: “Nên tôi đã thâu tóm trước rồi.”
“Anh nói cái gì?!” Dư Xuyên kinh hãi.
Hình như Trì Tranh Bắc thấy vẻ mặt này của Dư Xuyên vẫn chưa đủ kinh ngạc nên tốt bụng nhắc lại: “Tôi nói thời thế của anh đã qua rồi, cho dù không bị bắt thì lúc anh trở về cũng bị thuộc hạ của tôi truy đuổi thôi, không bằng ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi.”
Dư Xuyên cảm thấy đầu óc ong ong, theo bản năng nắm chặt khẩu súng trong tay, giơ về phía hắn ta, hung dữ nói: “Trì Tranh
Bắc, anh đừng quá đắc ý, nếu tôi đã lăn lộn trong giới này thì đương nhiên sẽ không đánh trận chiến không nắm chắc.”
Trì Tranh Bắc dửng dưng: “Bây giờ anh chỉ còn lại mười người, mà lần này Quân khu 9 phái tổng cộng hơn năm mươi người đến, chia ra ba đường bắt anh, đường về lại bị tôi chặn rồi.”
Ý là Dư Xuyên đã không có cơ hội trở mình.
Dư Xuyện cười gằn: “Nếu tôi không thể sống đi ra ngoài, vậy hôm nay Trì lão đại
cũng đừng hòng rời khỏi đây.”
Đương nhiên Dư Xuyên không thể tin tưởng hợp tác với đối phương.
Hợp tác chỉ là bề ngoài thôi, kế hoạch thật sự của Dư Xuyên chính là đợi người Quân khu 9 đến, hắn sẽ tóm lấy Trì Tranh Bắc, rồi chờ lúc Quân khu 9 đánh nhau với Trì
Tranh Bắc để nhân cơ hội bỏ trốn.
“Nếu tôi biết rõ kế hoạch tác chiến của
Quân khu 9 thì đương nhiên cũng biết rút lui bằng cách nào.”
Hình như Trì Tranh Bắc nhìn thấu những suy nghĩ trong lòng Dư Xuyên, dửng dưng nói một câu.
Mặt Dư Xuyên tái nhợt.
Sao hắn ta lại biết rõ hoạch tác chiến của
Quân khu 9?
Thậm chí Quân khu 9 điều động bao nhiêu người, chia ra bao nhiêu đường mà hắn ta cũng biết?
Hắn ta hợp tác với Quân khu 9 sao?
Hoặc là… cài người mình vào trong Quân khu 9?
Dự Xuyên tin vào vế sau hơn.
Hắn không ngờ Trì Tranh Bắc lại có bản lĩnh cài người vào Quân khu 9, hơn nữa còn biết nhiệm vụ của bọn họ từ đầu.
Dư Xuyên nhìn Trì Tranh Bắc bằng ánh mắt phức tạp và căm hận.
Lần này coi như hắn bại thật rồi.
Dư Xuyên siết chặt súng hơn, hắn không muốn chết như vậy, nhưng giờ họ không phải là đối thủ của Trì Tranh Bắc.
Nếu hắn muốn xông ra, Trì Tranh Bắc nhất định sẽ nổ súng, mà ở chỗ này giằng co cũng không được, tiếng súng đã vang lên rồi, thế nào người Quân khu 9 cũng đã nghe thấy. Bọn họ đến thì hắn cũng chết, dù sao đều là chết, hắn không thể ở chỗ này khoanh tay chịu trói.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Dư Xuyên nghĩ đến việc Trì Tranh Bắc biết kế hoạch tác chiến của Quân khu 9, hơn nữa chặn đường ở đây, chứng tỏ hắn ta chỉ làm việc được ở vùng ranh này, không đi sâu được vào trong núi.
Không đi sâu được vào trong núi…
Đột nhiên hắn cười đắc ý như nghĩ đến gì đó.