Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2260
CHIẾN ĐẤU CĂNG THẲNG
“Ông chủ, hàng không có vấn đề, đúng là lô hàng kia.”
Thuộc hạ của Dư Xuyên kiểm tra cẩn thận một lượt rồi báo với hắn.
Dư Xuyên nghe xong, ý cười càng tăng thêm. Hắn thấy cho dù lộ trình này ly kỳ thế nào, chỉ cần cô mang được hàng về thì mọi khả nghi và nghi ngờ có thể tạm thời đặt sang bên cạnh.
“Người của Nhị thiếu quả nhiên lợi hại, chẳng trách Nhị thiếu dám đánh cược với tôi một ván, tôi thua rồi.”
Dư Xuyên quay sang cười với Hoắc Hoành,
Hoắc Hoành cũng cười, không nói gì nhiều.
Nhiếp Nhiên khó hiểu nhìn anh.
Đánh cược?
Là sao?
Dư Xuyên thấy Nhiếp Nhiên không hiểu bèn cười giải thích: “Nhị thiếu nhà cô nói cô nhất định sẽ mang hàng bình an trở về, tôi nói chưa chắc, cậu ấy cứ muốn đánh cược với tôi, nói nếu mình thua thì sẽ giao toàn bộ tài nguyên trong tay cho tôi, cho nên tôi mới vội vàng đến xem kết quả.”
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày lại.
Giao tất cả tài nguyên ra?
Thế này là mạo hiểm cực lớn, gần như giao phó hết tài sản tính mạng của mình.
Nhiếp Nhiên thầm thở phào, may mà mình hất được Mạc Thừa đi, không khiến kế hoạch này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
May mà tất cả đều ổn…
“Sự ăn ý nhiều năm của hai người khiến tôi không thể không phục.”
Dư Xuyên vẫn tiếp tục nói, nhưng Nhiếp
Nhiên đã nhìn chằm chằm Hoắc Hoành, dưới bóng đêm, ánh mắt cô lóe lên vẻ dịu dàng: “Hóa ra Nhị thiếu tin tưởng tôi đến thế.”
Hoắc Hoành cười tự tin: “Không tin cô, tôi còn có thể tin ai!”
Câu này có hai nghĩa khiến Nhiếp Nhiên cũng cười theo.
Dư Xuyên biết bọn họ có quan hệ không bình thường nên cũng không để ý, chỉ nói:
“Được rồi được rồi, lần này cô Diệp lập công lớn, tôi đã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần, chúng ta mau về thôi.”
Nói rồi hắn đi ra xe trước.
Nhiếp Nhiên và Hoắc Hoành biết rõ bước vào con đèo đó là chiến tranh sẽ châm ngòi, vì thế rất ăn ý một người ở bên cạnh
Dư Xuyên, một người quay lên xe.
Nhưng còn chưa chạm vào cửa xe đã nghe thấy Dư Xuyên gọi: “Hay là cô Diệp ngồi xe tôi đi, tôi rất muốn nghe những chuyện lý thú đã xảy ra trên đường.”
Chuyện lý thú?
Nhiếp Nhiên cười lạnh.
Chỉ sợ hắn không muốn để mình động vào hàng thôi.
Dù đã nhìn thấy hàng nhưng hắn vẫn đề phòng mình.
Vốn định khi chiến tranh bắt đầu, cô còn có thể bảo vệ lô hàng này, giữ làm chứng cứ, nhưng bây giờ hắn lại không cho cô động vào, vậy thì độ khó không nhỏ rồi.
Dù trong lòng không vui, cô vẫn phải cười:
“Được thôi, tôi vẫn chưa ngồi cái xe đắt tiền này của ông chủ Dự bao giờ, chắc chắn là rất thoải mái.”
“Nói như trước kia Nhị thiếu không cho cô ngồi xe sang ấy.” Dư Xuyên cười ha ha, gọi
cô lên xe rồi đưa mắt ra hiệu cho đàn em của mình.
Tên kia nhận được nhiệm vụ, gật đầu, quay vào chiếc xe kia.
Bốn năm chiếc xe đồng thời xuất phát, theo đường cũ trở về.
Càng đến gần chỗ con đèo đó, Nhiếp Nhiên càng thấy nặng nề.
Thời gian chậm rãi trôi qua, dưới ánh đèn xe, dãy núi tối đen phía xa rõ dần, cho đến khi xe tiến vào đường núi, Nhiếp Nhiên siết chặt bàn tay dưới tay áo lại.
Một giây… hai giây… ba giây…
Đoàng!
Một tiếng súng trong dự liệu vang lên, phá vỡ không gian núi rừng yên tĩnh khiến tất cả chấn động.
“Chuyện gì thế?” Dư Xuyên lớn tiếng chất vấn.
Tên thuộc hạ dùng ống nhòm nhìn vào màn đêm.
Bởi vì trời tối, trong núi không có đèn nên chỉ thấy bóng người trùng trùng, không có cách nào chắc chắn đối phương là ai?
“Không xong rồi ông chủ! Chúng ta bị mai phục rồi!”
“Không phải người của chúng ta đã canh chừng con đường này rồi à? Sao còn có mai phục?” Dư Xuyên giận dữ.
“Em liên lạc với bọn họ ngay!”
Hắn vừa dứt lời, một tiếng súng lại vang lên bắn nát cửa xe, kính vỡ bắn khắp nơi.
Hoắc Hoành theo bản năng che cho Nhiếp
Nhiên.
“Ông chủ, không liên lạc được với người của chúng ta!” Tên thuộc hạ sốt ruột báo cáo.
“Chết tiệt!” Dư Xuyên tức giận, hoàn toàn không còn vẻ nhã nhặn như mọi ngày:
“Nhất định đã có người để lộ tin tức ra ngoài! Đây là vụ cướp hàng có kế hoạch từ trước.”
“Vậy chúng ta phải làm thế nào? Đánh trả à?”
Dư Xuyên rút súng ra để tự vệ: “Không, chúng ta mang hàng, không tiện, rút lui trước! Để đám xe còn lại yểm trợ!”
“Vâng!”
Tên thuộc hạ đạp chân ga hết cỡ, mạo hiểm mưa bom bão đạn lao về phía trước.