Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2230
BIẾT THẢ THÍNH GÁI RỒI? ?
Một cảnh sát nhiều chuyện hỏi: “Ai thế? Cô nhìn thấy ai vậy?”
Cảnh sát nữ kia hoàn hồn lại, theo bản năng nhìn người phía sau, thấy anh ta đang cúi đầu vạch kế hoạch, không để ý xe bên ngoài nên giả vờ nói: “Không có ai cả.”
Cảnh sát lái xe không hỏi nhiều, còn cảnh sát ngồi sau cô ta lại nhìn ra rồi giải thích:
“À, Tiểu Vương thấy nửa đêm có một cô gái lái xe, có lẽ cảm thấy cô ấy đẹp thôi.”
Nói xong anh ta lại quay sang trêu: “Yên tâm đi Tiểu Vương, dù gì cô cũng là hoa khôi của đội chúng ta, cô ấy không bằng cô được.”
“Đúng thế.” Người còn lại cũng phụ họa.
Cô ta vẫn nhớ cô gái kia dùng giá gấp ba cùng với số điện thoại để giải quyết một người đàn ông.
Tuổi còn nhỏ nhưng thủ đoạn lại cao.
Nghĩ tới đây, cô ta không dần được lửa giận trong lòng.
Cảnh sát lớn tuổi buột miệng hỏi: “Cô quen à?”
Cô ta hừ lạnh một tiếng: “Tôi không quen, nhưng đội trưởng Lệ quen, còn có số điện thoại của người ta.”
Có số điện thoại của người ta?
Mấy người đàn ông trong xe đều kinh ngạc.
“Cái gì cơ?”
“Đội trưởng Lệ, anh quen cô ấy thật à?”
“Chẳng lẽ là bạn gái?” Cảnh sát lớn tuổi cười ha ha: “Khá lắm, uổng công tôi còn
muốn bảo chị dâu cậu giới thiệu một người cho cậu.”
Lệ Xuyên Lâm ngước mắt lên nhìn qua gương chiếu hậu, con ngươi co lại, rõ ràng là đã nhận ra người ngồi trong cái xe phía sau.
Hơn nữa đồng thời cũng nhận ra chiếc xe kia không phải là chiếc xe tông phải xe mình trước đó.
Chuyện gì thế này?!
Sao mới một ngày mà đã đổi xe rồi?
Đã xảy ra chuyện gì sao?
Lệ Xuyên Lâm biết cô đang làm nhiệm vụ, hơn nữa có thể chắc chắn đó là nhiệm vụ vô cùng quan trọng nên đương nhiên anh ta không kiếm chuyện, chỉ nói: “Không quen.”
Đáng tiếc cảnh sát nữ kia lại không bỏ qua cho Lệ Xuyên Lâm: “Đội trưởng Lệ hôm qua còn chủ động hỏi số điện thoại của
Nguồn : we btruy en onlin e.com
người ta, bây giờ đột nhiên trở mặt, người ta mà biết sẽ đau lòng đấy.”
Người trong xe ngẩn ra mấy giây rồi bùng nổ.
“Xuyên Lâm, thế mà cậu lại chủ động hỏi số điện thoại của con gái à? Không phải chứ, cây già giờ đã nở hoa hả?”
“Đúng vậy, cậu và cô ấy có quan hệ thế nào?”
“Đã gọi điện thoại chưa?”
Lệ Xuyên Lâm đau đầu, lạnh lùng giải thích: “Tai nạn xe, tôi bảo cô ấy để lại số điện thoại cho tiện liên lạc bồi thường sửa chữa.”
Nhưng mấy người kia lại hiểu lầm, nhạo nhao tán dương.
“Được đấy, dùng chiêu này tán gái, giỏi lắm!”
“Không nhìn ra đội trưởng Lệ của chúng ta lại bắt chuyện với con gái bằng cách này.”
“Tôi còn tưởng là đội trưởng Lệ không biết theo đuổi con gái, ai ngờ… lại lợi hại thế!”
Những câu này truyền vào tại cảnh sát nữ kia khiến sắc mặc cô ta càng thêm khó coi, không tự chủ được viết tay lại, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay.
Nhưng đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói: “Đây đúng là cái xe bị trộm, tôi đã kiểm tra biển số xe rồi, không sai.”