Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2193
BA NGÀY SAU LÊN ĐƯỜNG
Đang lúc căng thẳng bỗng có giọng nói nôn nóng xen vào: “Đợi đã!”
Đám thuộc hạ kia quay lại nhìn, không biết
Dư Xuyên và Nhị thiếu đã đứng sau lưng bọn chúng từ lúc nào, ai cũng giật mình, nhưng sau đó lập tức tố cáo cô.
“Ông chủ, con ranh này bẻ gãy tay lão Bát rồi!” Gã đàn ông bên cạnh chỉ tên đang lăn lộn dưới đất.
Ai ngờ Dự Xuyên chỉ cười vỗ tay khen ngợi:
“Cô Diệp quả nhiên lợi hại, thân thủ lão Bát coi như không tệ, thế mà gặp phải cô Diệp đã không chịu nổi một đòn, chẳng trách
Nhị thiếu coi trọng cô vậy.”
“Ông chủ?!”
Dư Xuyên lạnh lùng lườm hắn, ánh mắt sắc bén kia khiến tất cả ngậm miệng lại, không nói gì nữa. Có thể thấy bọn chúng rất sợ Dư Xuyên.
Nhiếp Nhiên cười: “Ông chủ Dự đừng trêu tôi, anh không ngại tôi làm thuộc hạ của anh bị thương là tôi đã cảm kích lắm rồi.”
“Không ngại không ngại, do lão Bát vô dụng, là bản lĩnh anh ta không bằng cô.”
Dư Xuyên cười nói xong quay lại lạnh giọng ra lệnh: “Còn không thu súng lại, đưa người đi.”
“Vâng.”
Đến khi bọn chúng đi rồi, Dư Xuyên mới cười: “Vốn dĩ tôi còn lo lắng một mình cô
Diệp dẫn người của tôi đi làm việc, liệu đám người kia có bằng mặt mà không bằng lòng không, bây giờ xem ra bọn họ không phục cũng không được rồi.”
Nhiếp Nhiên kinh ngạc: “Sắp đi chuyển hàng rồi à?”
Nói xong cô đưa mắt nhìn Hoắc Hoành.
Anh khẽ cau mày, đi đến trước mặt cô, trầm giọng nói: “Ừ, vừa rồi tôi và ông chủ
Dư đã bàn bạc xong, đang định nói với cô mà mãi không tìm được, may mà chúng tôi xuất hiện kịp thời, nếu không cô đã bị bắn thành tổ ong.”
Anh lo lắng cho cô nên câu cuối còn hơi có ý trách cứ.
Nhiếp Nhiên cũng biết nếu vừa rồi bọn chúng đồng loạt bắn mình, dù cô có nhanh thế nào cũng bị bắn thành tổ ong vò vẽ, hơn nữa Dư Xuyên còn đứng ở đây nên cô chỉ cười: “Tôi đợi hơi chán nên mới muốn ra ngoài đi dạo.”
Dư Xuyên thấy Hoắc Hoành không vui, tưởng là anh vẫn đang tức giận nên hòa giải: “Không sao, đều là nhà mình, đi chỗ nào cũng được, hơn nữa mấy tên kia có mắt không tròng ăn nói lỗ mãng với cô, cô bẻ một tay của anh ta đã là khách khí rồi.”
với Mạc Thừa cho cô, chưa hề nhắc đến chuyện chuyển hàng. Cô còn tưởng là anh muốn vạch ra một hoạch tỉ mỉ với Lý Tông
Dũng, muốn trong ứng ngoài hợp, có thể cần chút thời gian nên cũng không hỏi.
Hôm nay dẫn cô đến đây bàn kế hoạch, ai ngờ cô chưa nghe được nửa câu đã có kết quả rồi, tốc độ nhanh thật.
Mà mấy ngày nay hình như Hoắc Hoành cũng không gọi điện thoại cho Lý Tông
Dũng, anh bàn bạc với Dư Xuyên như vậy,
Lý Tông Dũng có kịp sắp xếp không?
Dư Xuyên nhìn Hoắc Hoành rồi lại nhìn
Nhiếp Nhiên, cười nói: “Hóa ra Nhị thiếu giữ bí mật với cô Diệp làm cô Diệp không vui. Được rồi được rồi, tôi là người ngoài không làm bóng đèn nữa, tôi còn có việc phải đi trước, phiền Nhị thiếu nói rõ chuyện chuyển hàng với cô Diệp nhé.”
Nói xong hắn rời đi, để lại nơi này cho bạn họ.