Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2190
HỢP TÁC KIÊNG KỴ NHẤT LÀ NGHI NGỜ
Cô không muốn phát đạp kia trở thành nguyên nhân hắn kết thành đồng minh với hai gã còn lại.
Lần trước rõ ràng cô không nói gì mà vẫn bị hắn nhìn thấu. Năng lực cảm nhận này khiến cô thấy kiêng dè. Giống như đối phương có cái mũi chó, phong tỏa mùi của cô, cho dù mặt cô thay đổi như thế nào cũng không sao xóa đi mùi của mình được.
Nhiếp Nhiên đắm chìm trong mấy lần giao chiến với Mạc Thừa, đột nhiên nghe thấy giọng Hoắc Hoành truyền đến: “Mạc Thừa cũng khá máu mặt, trước kia ở nơi này chỉ có Dự Xuyên và Trì Tranh Bắc đánh nhau,
bọn chúng vốn không ai phục ai, lấy con đường Đông Tây này làm ranh giới, kết quả mấy năm gần đây biến thành bố cục trên
Bắc dưới Xuyên, tiếc là bố cục này chưa kéo dài được ba năm đã bị phá vỡ, người phá vỡ bố cục này chính là Mạc Thừa.”
Chưa kéo dài nổi ba năm?
Nhiếp Nhiên rất kinh ngạc.
Một khi bố cục đã ổn định thì sẽ rất khó bị phá vỡ. Nhưng Mạc Thừa lại vùng lên ngay trước mặt bọn chúng trong thời gian ngắn như vậy, sau đó còn phá vỡ cục diện này, chứng tỏ hắn rất có bản lĩnh. Chẳng trách ngay cả Hoắc Hoành cũng nói hắn có máu mặt.
“Anh nghe những người đó nói lúc Mạc
Thừa đến đây căn bản chẳng là gì cả, nơi này đã là thiên hạ của Dự Xuyên và Trì
Tranh Bắc rồi, nhưng không ngờ Mạc Thừa lại thâu tóm tất cả những tổ chức nhỏ còn chưa kịp quy thuận hai người kia, dần dần đội ngũ lớn mạnh, phá vỡ bố cục nơi này.”
“Vậy địa bàn của hắn ở đâu?” Nhiếp Nhiên vô cùng tò mò.
“Trên Bắc dưới Xuyên” có nghĩa là thiên hạ biên giới chia làm hai, căn bản không có chỗ cho Mạc Thừa nhúng tay vào. Một khi hắn thâu tóm đến một mức nhất định, uy hϊế͙p͙ đến hai người kia, nhất định sẽ bị diệt trừ. Nhưng hắn không chỉ không bị diệt mà còn phá vỡ cục diện này, vậy rốt cuộc hắn nuốt địa bàn của ai?
“ở vùng Tây Nam và Tây Bắc đều có.”
Nhiếp Nhiên hình dung ra một cái bản đồ đơn giản trong đầu, tìm hướng Tây Nam và
Tây Bắc, không nhịn được hít sâu một hơi.
Tên này thật to gan, thế mà hắn lại thâu tóm của cả Trì Tranh Bắc và Dư Xuyên, chẳng lẽ hắn không sợ hai tên kia tức giận, cùng diệt hắn à?
Hoắc Hoành bật cười: “Em biết không, vốn dĩ hai địa bàn hắn thâu tóm vô cùng vụn vặt, Dư Xuyên và Trì Tranh Bắc thấy đều là chỗ bọn chúng ăn thừa, hơn nữa lại đang ở
địa bàn của mình nên cảm thấy Mạc Thừa không làm được gì nên mới khinh thường hắn, ai ngờ hắn mở ra được một con đường nối liền hai vùng Tây Bắc và Tây Nam lại với nhau. Vậy là địa bàn vụn vặt của Mạc
Thừa được nối liền, hai nửa thiên hạ của
Dư Xuyên và Trì Tranh Bắc bị tiêu diệt, biến thành cục diện thế chân vạc.”
“Dư Xuyên và Trì Tranh Bắc không đánh hắn à?”
“Không làm được.” Anh dắt cô ra khỏi chợ, đi tản bộ trên con đường hoang vu, ngắm dãy núi phía xa, trong lòng hiếm khi bình yên đến thế.
“Tại sao?”
Thấy cô không hiểu nghiêng đầu nhìn mình, Hoắc Hoành cười khẽ, cảm thấy nếu như hai người cứ thế này mãi thì thật tốt.
Cô thấy anh vẫn ngẩn người, thế là dùng sức véo tay anh, Hoắc Hoành hoàn hồn lại nắm chặt tay cô, trả lời: “Em nghĩ xem, hắn chiếm cả địa bàn của Trì Tranh Bắc và Dư
Mạc Thừa lợi dụng sơ hở chiếm mất địa bàn của mình, cho nên mới không ai làm gì.
Đối với bọn chúng mà nói, bây giờ Mạc
Thừa đã không phải người không làm được trò trống gì nữa rồi.
“Cho nên cục diện bây giờ chính là Mạc
Thừa chiếm cứ toàn bộ Nam Bắc, Trì Tranh
Bắc và Dư Xuyên chiếm cứ Đông Bắc và
Đông Nam à?”
“Sao thế được, Mạc Thừa chỉ là người đến sau thôi, sao có thể thôn tính cả Tây Bắc và
Tây Nam được. Anh đã xem những nơi hắn ngầm chiếm đoạt được trong những năm qua rồi, hắn lợi dụng hiềm khích và nghi ngờ giữa Dư Xuyên với Trì Tranh Bắc đi một bước cờ hiểm, sau đó sống sót nuốt hết những khu vực xung quanh.”