Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2142
CỨU VIỆN ĐẾN RỒI!
Vốn còn muốn cướp ít vũ khí, không ngờ cuối cùng suýt nữa bị bắn thành tổ ong, thậm chí nửa đường Nhiếp Nhiên còn làm việc lỗ mãng khiến lần này bọn họ rút lui vô cùng khó khăn.
May mà Lý Vọng và Lư Lỗi đều giàu kinh nghiệm thực chiến, sau mấy lần quyết chiến đẫm máu, những kẻ truy đuổi kia đã chậm lại.
Nhân cơ hội này, Lý Vọng lôi Nhiếp Nhiên rẽ về phía bên phải.
Lúc bọn họ tưởng có thể cắt đuôi thì lại vô tình gặp một nhóm khác ngay phía trước.
“Đáng chết!” Lý Vọng thấp giọng mắng một câu, dẫn mọi người sẽ tiếp.
Nhưng lần này đối phương bám chặt không buông.
Bọn họ vừa tránh né vừa bắn trả, Lư Lỗi quay sang nói với Lý Vọng: “Lý Vọng, đến giờ rồi, rút lui thôi!”
“Được, lập tức rút lui!”
Lý Vọng ra lệnh, chạy về điểm rút lui đã bàn trước đó. Ngay cả những người vẫn đang tập kích trong thôn cũng căn chuẩn thời gian dựa theo kế hoạch ban đầu rút lui khỏi đây.
Bởi vì bọn họ biết lúc này tiếp viện đã tới rồi, vũ khí, nhân lực đều đã chuẩn bị ổn thỏa.
Chỉ cần an toàn tới nơi là có thể bắt đầu vây quét.
Đám người sau lưng thấy bọn họ đột nhiên thay đổi sách lược, tập trung ra con đường ngoài thôn, cũng nhìn ra ngay bọn họ muốn làm gì, vội hô to: “Bọn chúng không
đủ đạn dược, chuẩn bị rút lui, mau bao vây lại!”
Đoàng!
Đoàng! Đoàng!
Nhiếp Nhiên cảm thấy nếu như là anh, hơn nữa anh còn cố ý không thả người, thế thì trước mặt nhất định có mai phục, họ không thể thuận lợi xông ra như thế được.
Quả nhiên, sau khi chạy khoảng mười phút, Nhiếp Nhiên cảm nhận được trong những căn nhà bên cạnh xuất hiện rất nhiều bóng đen chạy cùng bọn họ, thậm chí còn có khuynh hướng bao vây.
“Sĩ quan huấn luyện, chúng ta bị bao vây rồi!” Từ Minh Thao báo cáo ngay với Lý
Vọng.
Lý Vọng bình tĩnh nói: “Những người có vũ khí đánh tiên phong xông ra, phải xé được vòng vây, những người còn lại đi theo!”
“Rõ!”
Mọi người theo mệnh lệnh của Lý Vọng thay đổi đội hình, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.
Đoàng! Đoàng!
Đạn mang theo mùi khói thuốc súng bay qua người bọn họ.
Ai cũng bình tĩnh ứng phó, mặc dù sắc mặt rất nghiêm trọng nhưng không hề hốt hoảng và sợ hãi.
Đến lúc sắp bị bao vây, Lý Vọng dẫn mọi người thành công phá vòng vây xông ra.
Bọn họ rút lui theo đường cũ, lúc sắp đến nơi thì nhìn thấy máy bay trực thăng đang bay từ xa đến.
“Sĩ quan huấn luyện, cứu viện của chúng ta đến rồi!”
Không biết là ai hô lên trước khiến tất cả mọi người đều phấn chấn.