Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2132
CAO MINH
Lý Vọng mắng: “Dĩ nhiên rồi, cô tưởng là đi du lịch à? Tôi phải nghe ý kiến của từng người rồi mới quyết định.”
Nhiếp Nhiên lại hỏi: “Nếu như ý kiến của tôi khác thì sao?”
“Thế thì tôi càng phải nghe! Nói nhanh lên, đừng lãng phí thời gian nữa!”
Nhiếp Nhiên không ngờ anh ta để ý đến ý kiến của cô thế, cô tưởng khi mình và anh ta bất hòa, anh ta sẽ bỏ qua sự tồn tại của mình, nhận định luôn ý kiến của Từ Minh
Thao và Cố Vinh An.
“Ý kiến của tôi chính là đã có người vào thôn, tốt nhất là thầy mau gọi cho Tiểu đoàn trưởng giục ngài ấy mau chuyển thiết
bị đến đề phòng bị đám người kia phát hiện đi.”
Cố Vinh An kinh ngạc: “Không thể nào, những người dân kia cảnh giác đến nỗi có ba chúng ta cũng nghi ngờ, nếu như một đám người tiến vào, bọn họ chắc chắn sẽ không bình tĩnh như thế.”
Lý Vọng nghiêm nghị: “Cô có gì chứng minh không?”
“Bọn chúng bình tĩnh quá nên mới lộ ra sơ hở.” Nhiếp Nhiên quay sang nhìn Cố Vinh
An: “Ngay từ đầu anh đã cho rằng những người anh gặp là dân làng, nhưng các anh có từng nghĩ nếu như đám người kia không phải dân làng thì sao chưa?”
Cố Vinh An và Từ Minh Thao giật mình.
Cố Vinh An không tán thành: “Không phải dân làng? Không thể nào, trong thôn nhiều người như vậy, nếu như đổi hết thành người của bọn chúng thì phải rất nhiều người.”
Mà tin tức bọn họ nhận được là có một nhóm người không rõ thân phận tiến vào vùng biên giới. Đám người này không đủ để thay thế người của cả thôn.
Nhưng Nhiếp Nhiên lại nói: “Bọn chúng không cần thay thế toàn bộ, chỉ cần trà trộn ở trong dân làng là đủ rồi, hoặc là bắt đi mấy người dân là dân làng sẽ khoanh tay chịu trói.”
Những dân làng ở vùng biên giới đều rất thông minh. Gặp phải chuyện này nhất định họ sẽ thỏa hiệp, dù sao bọn họ còn có người nhà, hơn nữa đám người kia còn có súng đạn, một khi phản kháng sẽ chết.
Vậy thì đương nhiên trong thôn sẽ xuất hiện cảnh tượng hòa bình giả tạo.
Nhưng thực ra bọn họ đã sớm bị phần tử không rõ kia khống chế rồi.
“Sao cô có thể khẳng định những người dân kia là giả?”
Lý Vọng nghe thấy câu trả lời to gan của cô, vẻ mặt càng thêm nặng nề. Bởi vì anh ta biết Nhiếp Nhiên sẽ không mang chuyện này ra đùa với mình. Mặc dù Nhiếp Nhiên làm việc điên cuồng nhưng có những lúc cô vẫn rất đáng tin.
“Bởi vì vừa rồi tôi cố ý khóc lóc om sòm để xem phản ứng của bọn chúng, nhưng bọn chúng rất thờ ơ, thậm chí có thể nói là lạnh lùng.” Nhiếp Nhiên nhớ lại vẻ mặt lạnh nhạt của hai gã đàn ông vừa rồi, tiếp tục nói: “Các anh thử nghĩ mà xem, nếu đúng là dân làng bình thường, nghe thấy ba chúng tôi tìm nhầm chỗ, còn không có tiền, không có cơm ăn, thậm chí tối nay phải ngủ ngoài trời, bọn họ sẽ lạnh lùng như thế à?”
Ít nhất trước đây cô lừa những người dân kia, bọn họ vô cùng thân thiện giữ cô lại, thậm chí người đàn ông gọi là chú Đặng đó phát hiện có người ngoài xâm nhập còn mạo hiểm ở lại đó tìm kiếm cô.
Từ Minh Thao nghe xong thấy những điểm kỳ quái trong lòng mình được hóa giải, gật đầu đồng ý: “Đúng thế, nếu là người dân bình thường mà nghe thấy chúng ta nói thế kiểu gì cũng cho chúng ta ăn cơm, hoặc là nghỉ ngơi một đêm mới đúng.”
“Vì thế những người đó không phải dân làng bình thường, bọn chúng có vấn đề.”
Nhiếp Nhiên bình tĩnh kết luận.
Cố Vinh An cũng hiểu ra: “Hóa ra lúc đó cô khóc lóc om sòm là vì mục đích này, tôi còn tưởng là cô cố ý muốn ở lại.”
Nhiếp Nhiên bình thản trả lời: “Thật ra nếu lại được là tốt nhất, còn không được thì tôi cũng có thể xác định rằng bọn chúng có vấn đề.”
Trong lòng mọi người chỉ còn lại hai từ:
Cao minh! Đ
Thật sự là cao minh!
Một mũi tên trúng hai đích!