Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2118
TẬP KÍCH BẤT NGỜ
Mà Nhiếp Nhiên thì lặng lẽ dịch sang một chỗ khác.
Vị trí của cô đã bị lộ, nếu như không đổi chỗ thì có khả năng đối phương sẽ bao vây cô.
Vì đề phòng bị phát hiện, cô dùng tư thế bò thấp rút lui khỏi chỗ cũ rồi khom người ẩn náp.
May mà sắc trời tối nên có lợi cho việc chạy trốn.
Sau khi đến chỗ mới, cô quyết định chủ động tấn công.
Những yếu tố đầu tiên là phải biết vị trí của đối phương.
Cô cố ý nhặt một hòn đá dưới đất lên, ném về bụi cây phía xa. Bụi cây vừa mới khẽ lung lay, một viên đạn đã nhanh chóng bay qua đó.
Theo quỹ tích đạn bay cùng với âm thanh phát ra, cô đã nhận biết được vị trí đại khái.
Nhưng không biết đối phương có tổng cộng bao nhiêu người nên cô không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể đợi thêm một hai phút rồi lại ném đá vào những bụi cây khác nhau.
Hai tiếng súng sau đó cách nhau mấy giây, rõ ràng là cùng một người bắn.
Vậy có phải là chỉ có một tên đang nhắm vào cô không?
Nhiếp Nhiên cong khóe miệng lên.
Nếu như chỉ là một tên thì cô nắm phần thắng rất lớn.
Sau khi xác định được vị trí của đối
phương, Nhiếp Nhiên nhân lúc trời chưa sáng hẳn, lại có nhiều vật che đậy, lặng lẽ đi vòng qua, chậm rãi áp sát sau lưng đối phương.
Đang là mùa thu nên cành lá trong rừng đều đã khô, chỉ cần có một chút cử động nhỏ cũng rất dễ khiến người ta chú ý.
Vì thế cô nhất định phải cẩn thận, thật cẩn thận.
Càng đến gần đối phương, cô càng phải nín thở tập trung, nhìn kỹ rồi mới đặt chân.
Cô như một con sói chờ đợi cơ hội tiến đến gần con mồi của mình.
Đến khi tia sáng đầu tiên chiếu xuống,
Nhiếp Nhiên đã vòng đến phía sau đối phương mà thần không biết quỷ không hay.
Đây đúng là một vị trí tốt.
Địa thế nơi này gập ghềnh, cây cối rậm rạp, không khác chỗ cô ẩn nấp là mấy, hơn nữa
lúc đó cô đứng lên vắt quần áo, đúng là suýt nữa đã dâng mạng cho đối phương.
Cô rút con dao bên eo ra, ánh sáng sắc bén lóe lên.
Một bước… hai bước… ba bước… bốn bước… càng lúc cô càng đến gần bóng lưng kia.
Chỉ có mười bước ngắn ngủi nhưng thời gian như bị kéo dài ra vô hạn.
Cô còn chưa kịp nâng dao lên đâm mạnh xuống thì đối phương như cảm nhận được nguy hiểm, quay lại, theo bản năng giữ lấy tay Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên nhân lúc đối phương chưa kịp chuẩn bị, giơ cái tay còn lại lật mũ đối phương ra.
Khi cái mũ rơi xuống, cô cau mày lại.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m