Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2108
“Cô tạo quan hệ tốt với các nữ binh không phải là vì tẩy trắng, để bọn họ xin tha cho cô mà cố ý cho Tô Bách xem, chọc giận cậu ta?” Nhiếp Nhiên không nói gì mà chỉ cười, nhưng nụ cười này đã ngầm thừa nhận tất cả.
“Nhưng cô làm thế, tại sao các nam binh cũng phải giúp cô?” Nhiếp Nhiên đổi chủ đề, cười hỏi: “Lý Vọng, nếu như hôm nay thầy không phải là SĨ quan huấn luyện của tôi, thấy tôi ra mặt vì Manh Kiệt, là chiến hữu của tôi, thầy sẽ làm gì?” “Dĩ nhiên là nói thay cô rồi.” Anh ta trả lời không hề do dự.
“Vậy không phải đáp án đã rất rõ ràng rồi sao?” Nói xong cô định đi tiếp, nhưng Lý Vọng cau mày, bước nhanh chặn cô lại: “Không, không thể nào, cô không phải là vì lý do này.” Nhiếp Nhiên nhướng mày đợi anh ta nói tiếp.
“Nếu như là người khác, có lẽ tôi sẽ tưởng đối phương xây dựng tình chiến hữu thân thiết trước rồi mới ra mặt giúp đỡ để tỏ ra mình là một người bạn trong tình trọng nghĩa, nhưng từ đầu cô đã không hướng đến cái này, hơn nữa lần này nam binh cũng xin tha cho cô, mà có khi cô còn không biết họ tên gì ấy chứ, vì vậy cô chắc chắn không phải vì hai chữ này mà đánh cược.” Ý anh ta là Nhiếp Nhiên đang lừa mình.
Mà đúng là thế thật, bởi vì cô cảm thấy không cần phải nói quá rõ ràng với Lý Vọng Dù sao chuyện này đã giải quyết xong rồi, nói ra cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Nhưng không ngờ Lý Vọng lại hiểu ra nhanh thế.
“Lý Vọng, chắc thầy chưa yêu ai bao giờ nhỉ?” Cô khoanh hai tay trước ngực, hai người hoàn toàn không giống sĩ quan huấn luyện và tân binh.
Lý Vọng càng thêm khó hiểu: “Sao tự dưng lại hỏi cái này? Chuyện này liên quan gì đến cái tôi vừa nói?” “Bởi vì thầy không hiểu lòng người, hoặc phải nói là không hiểu con gái.” Nhiếp Nhiên nói rồi vỗ vai anh ta nhưng bị Lý Vọng hất đi: “Cô có ý gì, đừng có vong vo nữa, nói thẳng ra đi!” Nể tình anh ta xin tha cho mình, cô tốt bụng giải thích: “Được rồi, tôi thừa nhận tôi không phải vì cái danh chiến hữu tốt, nhưng không thể phủ nhận hành động của tôi đã xây dựng được một hình tượng tốt mà.” “Thì sao? Cô dựa vào đâu cho rằng mọi người sẽ giúp cô! Nhất là đám nam binh kia!” Cô không trả lời thẳng: “Chắc thầy chưa từng yêu, cũng chưa thích ai đúng không?” Lý Vọng thỏa hiệp, chỉ có thể hỏi: “Tại sao cô lại hỏi thế?” “Nếu như thầy từng thích ai thì chắc chắn sẽ biết tại sao.” Nhiếp Nhiên thấy Lý Vọng sầm mặt lại, bật cười: “Thầy đúng là dễ kích động, tôi mới nói mấy câu mà đã không vui. Được rồi, tôi nói cho thầy biết, nam binh giúp tôi đương nhiên là vì nữ binh rồi.” “Tại sao nam binh phải vì nữ binh mà giúp cô?” Lý Vọng không hiểu. ?
“Nói thầy ngốc quả không sai!” Nhiếp Nhiên khinh thường: “Thầy có hiểu câu con sâu làm rầu nồi canh không?” (6