Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2048
ANH XUẤT HIỆN RỒI!
Nhiếp Nhiên đạp Mạc Thừa ra khỏi xe
Xong, sợ hắn phát hiện mình bị lừa sẽ nổi giận bắn nổ lốp xe nên vội vàng đạp chân ga hết cỡ.
Trên đường cô nhìn chằm chằm tình hình xung quanh, sợ Mạc Thừa sẽ tìm đàn em đến bao vây mình, bởi vì dù sao đây cũng là địa bàn của hắn. Còn ở bên ngoài thì cô không lo.
Vừa rồi cô lừa hắn là muốn xem phản ứng của hắn. Bởi vì cô cảm thấy người ngông cuồng tự cao tự đại, bất chấp hậu quả như hắn sẽ không dẫn nhiều đàn em đến cướp hàng
Thế nên cô mới âm thầm quan sát.
Kết quả đúng là hắn hơi do dự khiến cô thả lỏng hơn.
Hắn do dự chứng tỏ bên ngoài không có người.
Cô lái nhanh ra ngoài cổng phía Tây, trong không gian yên tĩnh chỉ có tiếng động cơ xe hàng.
Vòng qua mấy đoạn rẽ, cuối cùng cô cũng đến nơi.
Để đề phòng bất trắc, cô không dừng ở cổng mà lao thẳng ra ngoài, nhìn tình hình qua gương chiếu hậu, lúc thấy đám người kia đều bình yên vô sự đứng đợi, cô mới dừng xe.
Đám người kia chạy vội đến.
Tất cả vừa lên xe, Nhiếp Nhiên lại đạp chân ga nhanh chóng rời khỏi đây.
Thấy xe càng lúc càng đi xa thị trấn, cũng không có ai đuổi theo, dây thần kinh căng thẳng của chúng mới giãn ra.
“Phù… cuối cùng cũng trốn được rồi.” Một gã đàn ông thở hổn hển nói.
“Tao còn tưởng là sẽ chết ở đó.” Gã bên cạnh cũng ỉu xìu dựa vào ghế.
Sau khi xác định đã an toàn, bọn chúng bắt đầu nói chuyện.
Nhiếp Nhiên thì vẫn hạ thấp vành mũ, không nói câu nào tập trung lái xe.
Không biết đã bao lâu sau, xe đột nhiên phanh gấp. Tiếng vang chói tai làm mọi người căng thẳng, vội vàng ngồi thẳng lên hỏi:
“Sao thế, xảy ra chuyện gì à?”
“Sao tự dưng lại dừng xe?”
“Hay là xe xảy ra vấn đề gì rồi?”
Lúc bọn chúng đang không biết có cần xuống xe hay không thì nghe thấy Nhiếp
Nhiên thấp giọng nói: “Chuyện tiếp theo mọi người tự giải quyết.”
Nói xong cô đẩy cửa định xuống xe.
“Cậu không về cùng chúng tôi à?”
“Tôi còn chuyện khác phải làm.”
Nhiếp Nhiên sợ nói quá nhiều lộ sơ hở, ném lại câu này rồi cúi đầu nhảy xuống xe.
Bọn chúng thấy cô thần thần bí bí liền nảy sinh nghi ngờ.
“Có phải tên này có vấn đề không?”
Đám người đưa mắt nhìn nhau rồi vội nhảy xuống xe gọi cô lại.
“Đứng lại!”
Nhiếp Nhiên dừng bước.
“Cậu quay người lại!” Người kia ra lệnh.
Nhưng rất đáng tiếc, lần này Nhiếp Nhiên không phản ứng với hắn.
“Tôi bảo cậu quay lại! Nghe thấy không!”
Hắn vừa dứt lời đã thấy có ánh đèn xe chiếu qua đây.
Thấy có xe tải chạy tới, ai cũng theo bản năng sờ khẩu súng bên hông, đề phòng lại gặp bọn cướp hàng.
Nhiếp Nhiên cũng khẽ cau mày, vẻ mặt nặng nề.
Vừa rồi cô dừng lại không phải vì bị bọn chúng ra lệnh, mà là do cô nghe thấy tiếng có xe lái tới đây.
Nhiếp Nhiên bị đèn xe chiếu vào không sao trốn được, bây giờ cô còn không có súng, chỉ có thể cùng người đứng im tại chỗ.
Cái xe tải nhanh chóng chạy tới, cuối cùng dừng lại trước mặt Nhiếp Nhiên.
Cửa xe mở ra, một bóng đen quen thuộc nhảy xuống.