Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1973
ĐÂY LÀ MỘT VỞ KỊCH?
Nhưng câu này không khác gì để thêm dầu vào lửa, Lý Tông Dũng sầm mặt lại, tức giận mắng: “Cô còn muốn du ngoạn à, cô định đi làm hòa thượng hay là ni cô?”
Nhiếp Nhiên cãi lại: “Vậy thì làm thế nào?
Bây giờ tôi không có nhà, không có tiền, lại không vào được đơn vị, ngoại trừ đi lang thang ra thì tôi còn có thể làm gì?!”
Bầu không khí lập tức trở nên kỳ quái mà nặng nề.
Ở đây, trừ Cục trưởng Đường ra, những người khác đều nghe nói hoặc là biết rõ nguyên nhân vì sao Nhiếp Nhiên không sát hạch mùa đông. Họa ngục tù không chỉ khiến Nhiếp Nhiên mất đi một lần sát
hạch, mà còn mất cả nhà họ Nhiếp cùng với ba mẹ.
“Tôi mệt rồi, nếu ông trời không muốn để cho tôi vào Quân khu 9 thì bỏ đi.” Nhiếp
Nhiên cúi đầu dựa vào tường, nhìn không còn bướng bỉnh tự tin như trước: “Lần này trở về tôi sẽ thu dọn đồ đạc rồi đi, dù sao thời gian của tôi ở đơn vị dự bị cũng đã kết thúc rồi.”
Cục trường Đường cuống lên: “Đừng mà!
Nếu mọi người làm như vậy thì tôi sẽ bất an lắm.”
Quân đội và cảnh sát đang hợp tác tốt đẹp, sao đột nhiên lại thành ra thế này?
Phải biết rằng nữ binh này rất lợi hại.
Trong hoàn cảnh khó khăn bị động một mình đối mặt với đám đàn ông kia, nếu như không có tố chất tâm lý rất tốt thì chắc chắn sẽ lộ tẩy. Mà cô còn thành công bắt được lão đại cùng với đám đàn em chưa kịp chạy đi của bọn chúng.
Có thể nói đây là một trận đánh vô cùng xuất sắc.
Cục trưởng Đường gắt: “Bài thi gì mà còn quan trọng hơn việc một mình cô ấy phá hủy cả một tập đoàn buôn người? Chẳng lẽ không thể coi đây là đề thi sao?”
An Viễn Đạo chưa bao giờ thấy cô chán nản thế này, vì vậy cũng tiến lên nói giúp:
“Đúng vậy, Tiểu đoàn trưởng, cho dù Nhiếp
Nhiên không hoàn thành sát hạch, nhưng cô ấy còn hoàn thành tốt hơn kế hoạch ban đầu. Chẳng lẽ điều này không thể bù đắp à?”
“Đúng vậy đúng vậy, lần này cô ấy hoàn thành rất tốt! Tôi thấy phát cờ khen thưởng cũng không quá đáng!”
Sắc mặt Lý Tông Dũng dịu đi, cau mày nhìn
Nhiếp Nhiên, do dự hỏi: “Hay là… đến đội thủy quân lục chiến đi? Đội trưởng Lưu vẫn luôn muốn kéo cô qua đó.” 2 66
Lý Tông Dũng thở dài, tiếp tục khuyên: “Cô đi thử xem, thật ra đội thủy quân lục chiến rất tốt, hơn nữa với năng lực của cô, vào đấy cũng không quá mệt mỏi, rất tốt mà.”
Nhiếp Nhiên có vẻ như bị thuyết phục rồi, cô gật đầu: “Được, tôi nghe Tiểu đoàn trưởng.”
Nhưng lúc này đội trưởng Vụ bỗng lên tiếng: “Đợi đã.”
Mọi người đồng loạt quay sang nhìn anh ta.
Đội trưởng Vụ cau mày, nghiêm túc nói với
Lý Tông Dũng: “Tôi sẽ báo cáo đúng sự thật chuyện xảy ra trong lần sát hạch này lên trên, để bọn họ thương lượng xem sao rồi hãy quyết định.”
Đáy mắt Lý Tông Dũng thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lại tỏ ra áy náy:
“Không được đâu nhỉ, đã phá lệ mấy lần rồi, không tốt lắm đâu mà.”
“Không đâu, tôi tin bên trên sẽ có phán đoán chính xác.”
Đội trưởng Vụ trò chuyện với Lý Tông
Dũng mấy câu rồi dẫn Lý Vọng và Phùng
Chí trở về báo cáo tin tức.
Còn Cục trường Đường thì cứ cảm ơn Lý
Tông Dũng mãi rồi mới đi.
Nhiếp Nhiên cười khẽ, đi tới trước mặt Lý
Tông Dũng: “Diễn không tệ nha Tiểu đoàn trưởng.”
Nói thật, vừa rồi cô cũng suýt nữa bị Lý
Tông Dũng lừa.
Tiểu đoàn trưởng Lý trừng cô: “Cái đồ giỏi gây chuyện này!”
Rõ ràng là ông đã ngầm thừa nhận.
An Viễn Đạo nghe mà há hốc mồm: “Hai người… vừa rồi là diễn à?”
“Không thì thầy nghĩ là gì?” Nhiếp Nhiên vỗ vai anh ta: “Phải học nhiều vào, vở kịch đêm hôm đó của thầy đúng là tệ hại.”
Dứt lời, cô theo Lý Tông Dũng ra khỏi Cục Cảnh sát, để lại An Viễn Đạo ngổn ngang trong gió.
Tệ… tệ hại