Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1890
CỤC DIỆN CHẾT
Vì đề phòng xảy ra thêm chuyện, Lý Tông Dũng gọi điện thoại ngay cho Phó bí thư Tần, bày tỏ muốn điều tra kỹ chuyện này, hy vọng có thể hợp tác với người bên chỗ Phó bí thư Tần để thành lập một tổ điều tra.
Lý Tông Dũng biết tuy mồm mép Lý Kiêu không bằng Nhiếp Nhiên nhưng vẫn có năng lực thuyết phục Phó bí thư Tần. Mà cấp bậc của ba Lý Kiêu cũng không thấp, nếu như ông ta tham gia vào, vụ án này nhất định phải điều tra kỹ từ đầu.
Vì vậy, Lý Tông Dũng mượn cớ Lý Kiêu tố cáo mà tổ chức một tổ điều tra tạm thời, bắt đầu điều tra kỹ vụ án giết người của
Phùng Anh Anh năm đó.
Khi bọn họ bắt đầu đi sâu vào điều tra, kiểm tra tất cả hồ sơ mới phát hiện Nhiếp
Nhiên và Phùng Anh Anh không có quan hệ đặc biệt gì cả.
Lúc Phùng Anh Anh chết, Nhiếp Nhiên đã xin nghỉ trước đó mấy ngày, không có ở hiện trường nên tội giết người không được thành lập.
Nghiêm Quý Quảng chỉ nói qua loa lý do là cô về nhà, không ngờ Phó bí thư Tần lại đích thân gọi điện thoại cho Nhiếp Thành
Thắng để chứng thực.
Kết quả phát hiện khi đó Nhiếp Nhiên không về nhà.
Vì vậy mũi nhọn của chuyện này lại chĩa về phía Nhiếp Nhiên.
Song may mà một cuộc điện thoại của
Hoắc Hoành đã khiến chuyện này có điểm đột phá.
Vốn Hoắc Hoành chỉ muốn hỏi Nhiếp
Nhiên thế nào thôi.
“Bây giờ cô ấy thế nào rồi ạ? Đã được ra chưa?”
“Chưa, mà bây giờ chuyện còn càng phức tạp hơn.”
“Phức tạp hơn?” Hoắc Hoành vội vã hỏi:
“Chú có ý gì?”
“Cô ấy có liên quan đến một vụ án giết người.” Lý Tông Dũng day trán, đau đầu nói.
“Vụ án giết người? Vụ án giết người gì?”
Hoắc Hoành nghe mà chẳng hiểu ra sao.
Lý Tông Dũng thở dài: “Có một nữ binh lúc đội tân binh bất hòa với Nhiếp Nhiên, nhưng một khoảng thời gian sau cô ta mất tích một cách khó hiểu, đến khi phát hiện thì cô ta đã chết rồi.”
“Thế thì liên quan gì đến cô ấy?” Hoắc
Hoành hỏi.
Đâu thể bởi vì hai người bất hòa mà nghi ngờ Nhiếp Nhiên làm chứ? Vậy thì vớ vẩn quá.
“Có, lúc nữ binh đó chết, Nhiếp Nhiên đột nhiên xin nghỉ, mà lý do cô ấy xin nghỉ là về nhà, nhưng Nhiếp Thành Thắng nói cô ấy không về nhà.”
Lần này giọng Hoắc Hoành cũng trầm xuống: “Vậy Nhiếp Nhiên nói thế nào?”
“Vẫn chưa hỏi Nhiếp Nhiên, Phó bí thư Tần định ngày mai đi thẩm vấn.”
Lý Tông Dũng càng nghĩ càng cảm thấy phiền não, chuyện này càng ngày càng lớn, không thể kết thúc trong thời gian ngắn được.
“Vậy bây giờ cô ấy vẫn ổn chứ?”
Thấy Hoắc Hoành một lòng lo cho an nguy và tình trạng sức khỏe của Nhiếp Nhiên, trong lòng Lý Tông Dũng càng phiền hơn:
“Chú nói này, có phải cháu không tin chú không hả, chú đã nói là sẽ bảo vệ cô ấy rồi,
chẳng lẽ chú còn nuốt lời với cháu à?”
Nhưng ông biết, bây giờ anh không nhìn thấy cô, lo lắng cũng là bình thường.