Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1875
ĐỂ CHÁU ĐIỀU TRA!
Đã mấy ngày Lý Tông Dũng không chợp mắt, trong phòng làm việc khói bay lượn lờ, đầu mẩu thuốc lá chất như ngọn núi nhỏ trong cái gạt tàn.
Ông cứ trơ mắt nhìn sắc trời ngoài cửa sổ hết lần này đến lần khác tối dần.
Lúc cả đơn vị chìm vào yên lặng, cuối cùng ông ngồi thẳng lên, dụi tắt điếu thuốc trong tay, lấy cái điện thoại trong ngăn kéo ra, đồng thời bấm một dãy số.
Ông cảm thấy kéo dài thế này không bằng chủ động nói với anh. Kẻo đến lúc đó anh gọi điện thoại cho Nhiếp Nhiên rồi phát hiện ra thì vấn đề sẽ lớn hơn.
“Tút tút tút…”
Điện thoại vang lên mấy tiếng rồi nhanh chóng được kết nối.
“A lô.” Hoắc Hoành bình tĩnh nói trước.
Lý Tông Dũng hít sâu một hơi: “Bây giờ cháu có bận không?”
Hình như Hoắc Hoành nhận ra được giọng nói của Lý Tông Dũng thoáng nặng nề, anh vội hỏi: “Cháu không, sao thế chú, có chuyện gì à?”
“Chú có chuyện muốn nói với cháu, nhưng cháu phải bảo đảm với chú là không thể hành động theo cảm tính, nếu không chú chỉ có thể giấu chuyện này thôi.”
Thật ra Lý Tông Dũng cảm thấy chỉ cần là chuyện có liên quan đến Nhiếp Nhiên, anh sẽ không thể bình tĩnh được, hơn nữa còn là chuyện nghiêm trọng thế này, nhưng vì để chắc chắn, ông vẫn nói như vậy.
Hoắc Hoành nhạy bén hỏi: “Là chuyện liên quan đến Nhiếp Nhiên à?”
Lý Tông Dũng im lặng hai giây mới trả lời:
“Đúng thế.”
Quả nhiên, giọng anh lập tức thay đổi: “Cô ấy làm sao? Cô ấy xảy ra chuyện gì? Cô ấy gặp phải vấn đề gì? Bị thương à? Hay là… xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?”
Lúc nói đến mấy chữ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý Tông Dũng nghe ra sự hoảng loạn trong giọng nói của Hoắc Hoành.
Ông thầm thở dài, quả nhiên Nhiếp Nhiên là điểm yếu của thằng nhóc này, mới nói có một câu mà đã hoảng thế rồi.
“Không, nó không sao, nhưng đúng là gặp chút vấn đề.” Lý Tông Dũng vội vàng nói.
Nghe thấy Nhiếp Nhiên không sao, anh mới thở phào nhẹ nhõm, ít nhất là không nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì không phải là vấn đề lớn gì.
“Gặp vấn đề gì ạ?” Anh hỏi.
Lý Tông Dũng không lãng phí thời gian với anh nữa: “Nó bị người ta nặc danh tố cáo, scandal của hai đứa ở khách sạn trước đây, còn cả lúc Tết cháu đưa nó đến sân bay đều bị chụp lại, gửi hết qua bên kia.”
Nói tới đây, lửa giận trong lòng ông bùng lên: “Cái thằng này! Không phải chú bảo cháu cẩn thận chút à?! May mà là gửi đến đơn vị nên cháu mới không bị lộ ra đấy, nếu như người kia nhắm vào cháu, gửi ảnh qua bên chỗ cháu thì bây giờ cháu đã chết rồi, biết không hả!”
Chỉ riêng chuyện ở riêng với nữ binh này thôi là anh đã có thể bị đám người kia xé xác thành tám mảnh ngay tại chỗ.
“Đây là người nội bộ làm.” Hoắc Hoành khẳng định: “Nếu không phải là người nội bộ thì không thể biết chuyện scandal ở khách sạn khi đó.”
Rõ ràng người kia nhắm vào Nhiếp Nhiên.
Vừa nghĩ tới có người cố ý nhắm vào Nhiếp
Nhiên là Hoắc Hoành liền mất bình tĩnh:
“Bây giờ cô ấy sao rồi? Vẫn ổn chứ? Có xảy ra vấn đề gì không?”
Lý Tông Dũng bị câu nói này chặn lại, vô cùng khó chịu, đầu óc thằng nhóc này xoay chuyển thật nhanh, ông còn chưa kịp măng nữa: “Bị tra tấn rồi.”
“Cái gì?!”
Lý Tông Dũng nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng ghế đổ xuống đất. Ông vội vàng nói: “Nhưng may mà chú phát hiện kịp thời nên cô ấy không xảy ra chuyện lớn, là do họ nghi ngờ cô ấy vào quân đội có mưu đồ, nhưng cô ấy không chịu nói gì nên mới bị tra tấn.”
“Vậy bây giờ cô ấy thế nào rồi? Bị thương ở chỗ nào?” Giọng Hoắc Hoành tràn đầy vẻ sốt ruột và bất an.
Lý Tông Dũng trả lời: “Bị còng mấy ngày nên cổ tay bị trầy xước.”
Ông không dám nói thật toàn bộ chuyện của Nhiếp Nhiên, sợ anh nghe thấy Nhiếp
Nhiên bị còng đến suýt nữa phải cắt tay đi thì sẽ về đơn vị thật.
Hoắc Hoành vừa tức vừa giận, anh đập mạnh lên bàn: “Đáng chết! Người kia là ai, chú điều tra được chưa?”
“Có người nặc danh tố cáo, bên kia bảo mật ghê lắm, chú không tra được.” Lý Tông
Dũng bó tay.
Hoắc Hoành đứng cạnh cửa sổ, đáy mắt tóe lửa, gằn từng chữ: “Để cháu điều tra!”
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com