Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1873
ĐỪNG CÓ NGHĨ ĐẾN CHUYỆN SÁT HẠCH NỮA
Được Phó bí thư Tần dẫn đường, Lý
Tông Dũng đi đến phòng làm việc của anh ta.
Phó bí thư Tần lấy một túi tài liệu ra khỏi ngăn kéo, đưa cho Lý Tông Dũng: “Ngài xem, những tài liệu tố cáo này vô cùng đầy đủ.”
Lý Tông Dũng mở túi tài liệu ra rồi xem kỹ.
Phó bí thư Tần giải thích: “Qua điều tra của chúng tôi, đúng là sau khi thi hành nhiệm vụ, Nhiếp Nhiên đã chủ động cắt đứt liên lạc với đơn vị, một thời gian dài không trở về, không chỉ thế, cô ấy còn tiến vào Hoắc
Thị, nổ ra scandal tình ái với tổng giám đốc của Hoắc Thị. Hơn nữa chúng tôi phát hiện thân phận của anh ta không hề đơn giản.”
Lý Tông Dũng xem tờ báo lúc Nhiếp Nhiên thi hành nhiệm vụ kia, cảm thấy nặng nề.
Những tờ báo này đúng là minh chứng trí mạng.
Sao hồi đó lại bị chụp lại?
Thật là lạ!
Ông lật xem đến cuối cùng thì thấy hai bức ảnh Nhiếp Nhiên và thằng nhóc kia ở trong xe.
Mặc dù không quá rõ ràng, nhưng với mức độ quen thuộc của Lý Tông Dũng với hai người bọn họ, ông vẫn có thể nhận ra ngay.
Phó bí thư Tần nói: “Cả những tấm ảnh này nữa, ngài xem, đây là ảnh lúc Tết cô ấy ngồi chung một chiếc xe đi ra ngoài với tổng giám đốc của Hoắc Thị. Cả cái túi quần áo phía trên nữa, chúng tôi cũng tìm
được nó ở trong phòng của cô ấy.”
Nói rồi, anh ta rút một bức ảnh trong đống tài liệu ra, đưa cho Lý Tông Dũng.
Lý Tông Dũng nhìn, quả nhiên là thế.
Ông chỉ đành nuốt câu liệu có nhận lầm người không xuống.
Im lặng một lúc lâu, ông đột nhiên nói:
“Vậy tại sao không thể cho là Nhiếp Nhiên bị lừa, là người bị hại?”
Ông thấy nếu đã không nói rõ được thân phận của thằng nhóc kia thì coi Nhiếp
Nhiên là người bị hại, đẩy hết lỗi lầm cho anh cũng được.
Nhưng ai ngờ Phó bí thư Tần lại lắc đầu:
“Không thể nào! Lúc chúng tôi điều tra đã phát hiện, trong khi làm nhiệm vụ, Nhiếp
Nhiên có biết rõ về tổng giám đốc của Hoắc
Thị, hơn nữa cũng biết người mình tiếp xúc là mục tiêu, cho nên cô ấy không thể nào là người bị hại được.”
Lý Tông Dũng đặt chỗ tài liệu kia lên bàn, ngẩng đầu lên, nghiêm túc hỏi: “Bây giờ cậu khẳng định trăm phần trăm rằng cô ấy vào quân đội là có mục đích?”
“Không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng có thể chắc chắn quan hệ của bọn họ vô cùng thân mật, nếu không cũng chẳng ngồi chung một chiếc xe, còn tặng quần áo đắt như thế.” Phó bí thư Tần ngồi xuống, sắc mặt nặng nề.
Dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề an nguy của quân đội, cho nên dù sợ không tôn kính Lý Tông Dũng, anh ta vẫn cứ phải nói.
Lý Tông Dũng biết một nữ binh của quân đội qua lại thân thiết với người phi pháp đúng là một chuyện vô cùng nghiêm trọng, ông gật đầu: “Tôi biết rồi, chuyện này tôi sẽ cho cậu một câu trả lời.”
Phó bí thư Tần thở phào nhẹ nhõm. Nhưng còn chưa kịp vui mừng, anh ta đã thấy Lý
Tông Dũng đứng lên, lạnh lùng ném lại
một câu: “Nhưng chuyện các cậu tra tấn thì tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, tôi nhất định sẽ báo cáo lên trên theo đúng sự thật.”
Nói rồi, ông quay người rời đi.
“Không… không phải thế… Tiểu đoàn trưởng…”
Phó bí thư Tần gọi thế nào cũng không được, chỉ đành thở dài một cái, ngã phịch xuống ghế.
Lần này phải làm thế nào đây, một khi báo cáo cho cấp trên, anh ta nhất định sẽ xong đời!
Đều tại tên Hứa Vệ đó… đều tại hắn!
Anh ta tức giận gọi người vào, ra lệnh:
“Canh chừng Hứa Vệ cho kỹ! Bảo cậu ta ngoan ngoãn ở trong đó, mỗi ngày viết một bản kiểm điểm mười nghìn chữ nộp cho tôi!”
Binh lính kia há hốc mồm: “Mười… mười nghìn… chứ?”
Vậy khác gì không cho Hứa Vệ ngủ chứ?!
Phó bí thư Tần trừng mắt quát: “Có vấn đề gì à?”
Binh lính đáng thương kia run lên, vội vàng lắc đầu: “Không… không có…”
Phó bí thư Tần suy nghĩ một lúc lâu, cảm thấy mình vẫn nên đích thân đến chỗ cấp trên nhận sai thì hơn.
Chủ động nhận sai còn hơn bị động nhận sai.
Anh ta mặc quần áo xong đi xuống tầng, lên xe.
Lý Tông Dũng mang sắc mặt nặng nề ngồi xe trở lại đơn vị dự bị.
An Viễn Đạo và Quý Chính Hổ thấy xe của
Tiểu đoàn trưởng liền chạy ngay đến. Đám người Hà Giai Ngọc cũng chạy theo.
“Tiểu đoàn trưởng, Nhiếp Nhiên thế nào rồi? Có về cùng ngài không?” An Viễn Đạo nhìn vào bên trong xe nhưng lại không thấy bóng dáng Nhiếp Nhiên đâu.
Lý Tông Dũng xuống xe, vẻ mặt nặng nề:
“Không, tạm thời cô ấy vẫn ở đó, nhưng cô ấy không sao cả.”
Câu nói cuối cùng khiến mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.